Vũ Bằng là một nhà văn tài năng có sở trường về truyện ngắn, tùy bút, bút ký. Văn của ông vừa có nét tinh tế, đặc sắc của một cây bút am hiểu tường tận về cuộc sống, vừa có cái đằm thắm, mặn mà của một tâm hồn yêu thương quê hương đất nước tha thiết, nồng nàn. Truyện ngắn "Mảnh vườn xưa" in trong tập "Tiếng thu" xuất bản năm 1975 là một trong những tác phẩm tiêu biểu cho văn phong Vũ Bằng. Tác phẩm viết về đề tài cuộc sống sinh hoạt đời thường của người dân Việt Nam trong thời kì kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Nổi bật trong toàn bộ tác phẩm là hình ảnh nhân vật tôi cùng những dòng hồi tưởng đan xen giữa quá khứ và hiện tại. Từ đó làm nổi bật lên tình yêu thương mãnh liệt của nhân vật tôi dành cho mảnh vườn tuổi thơ.
Trong dòng suy nghĩ miên man của nhân vật tôi, hình ảnh mảnh vườn hiện lên thật giản dị và chân thực. Đó là mảnh vườn nhỏ trước cửa nhà, hàng xóm láng giềng đi qua có thể nhìn thấy và ngửi thấy mùi thơm của hoa cỏ. Với đôi mắt và trái tim nhạy cảm, tinh tế của một người nghệ sĩ, nhân vật tôi đã mang đến cho mảnh vườn tuổi thơ biết bao nhiêu vẻ đẹp. Mảnh vườn ấy có cây cam ngọt, cây cam này không to lắm nhưng quả thì sai trĩu cành, ăn rất ngon và ngọt nữa. Bên cạnh đó còn có cây bưởi sao lúc nào cũng thoang thoảng hương thơm, tỏa ra thứ ánh sáng lung linh diệu kỳ. Không chỉ vậy, mảnh vườn ấy còn có cây chanh, cây khế, cây hồng,... Tất cả đã tạo nên một bức tranh tràn đầy nhựa sống, tươi mát, yên bình và thư thái. Trong khoảnh khắc nhắm mắt, tất cả kỉ niệm tuổi thơ như đang ùa về, thôi thúc và nhắc nhớ nhân vật tôi về khoảng thời gian ấu thơ vô lo vô nghĩ.
Không chỉ vậy, nhân vật tôi còn dành tình cảm đặc biệt của mình cho mảnh vườn tuổi thơ. Mỗi lần nhớ về mảnh vườn ấy, lòng nhân vật tôi lại trào dâng niềm xúc động, bồi hồi. Đặc biệt nhất là mỗi dịp xuân sang, mảnh vườn ấy lại trở nên sôi động và nhộn nhịp hơn hẳn. Hoa bắt đầu nở rộ, khoe sắc thắm dưới ánh nắng mặt trời ấm áp. Bướm từ đâu bay đến, chăm chỉ hút mật hoa rồi đậu trên bông, lượn quanh cành. Chim chóc hát ca vang vọng khắp không gian, chào đón mùa xuân tươi đẹp. Nhân vật tôi dường như đang đắm chìm trong dòng cảm xúc lâng lâng, khó tả khi nhớ về những kí ức ngày xưa.
Có thể nói rằng, hình ảnh mảnh vườn tuổi thơ đã khơi gợi trong nhân vật tôi dòng hồi tưởng về quãng thời gian ấu thơ hạnh phúc bên gia đình. Qua đó, chúng ta thấy được tình yêu thương tha thiết của nhân vật tôi dành cho mảnh vườn. Đồng thời, đây cũng là tình cảm của tác giả dành cho mảnh đất quê hương.