16/04/2025
16/04/2025
18/04/2025
Trong đoạn thơ “Cơm cháy quê nghèo… mặn mồ hôi cha”, hình ảnh cơm cháy được tác giả khắc họa một cách sinh động, gợi lên bao cảm xúc đối với người đọc. Cơm cháy, với những hạt cơm giòn rụm, vàng ươm, là món ăn dân dã, gắn liền với ký ức tuổi thơ của bao người con quê. Dẫu là món ăn giản dị nhưng nó lại chứa đựng bao nỗi niềm, sự vất vả của cha mẹ khi kiếm sống. Câu thơ “mặn mồ hôi cha” không chỉ diễn tả được sự vất vả của người làm cha, mà còn là sự hy sinh, chịu đựng để lo cho gia đình, cho con cái. Món cơm cháy không chỉ có hương vị thơm ngon của gạo mà còn có vị “mặn” của mồ hôi, là cái mặn của tình thương, của công sức lao động. Bên cạnh đó, hình ảnh “vị thơm rơm” còn gợi lên một không gian quê yên bình, nơi có hương lúa, hương đồng, gợi nhớ về một làng quê nghèo nhưng đong đầy tình yêu thương và sự hy sinh. Qua đó, tác giả khắc họa được vẻ đẹp mộc mạc, giản dị nhưng cũng rất đỗi thiêng liêng của những món ăn quê hương.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời