Uyên Nguyễn
1/
Trong bài thơ “Đây thôn Vĩ Dạ” của nhà thơ Hàn Mặc Tử, yếu tố siêu thực được thể hiện qua những từ ngữ và hình ảnh sau:
- Từ ngữ và hình ảnh:
+ “Thuyền ai đậu bến sông trăng đó”: Hình ảnh của một thuyền đậu bên bến sông trăng tạo ra không gian siêu thực, mơ hồ và lãng mạn.
+ “Mơ khách đường xa, khách đường xa”: Từ “mơ” và “khách đường xa” gợi lên không gian mơ hồ, tưởng tượng và tình cảm xa xôi.
- Ý nghĩa: Những hình ảnh siêu thực này thể hiện tâm trạng hoài niệm, mong đợi và tình cảm xa xôi của nhà thơ. Đây là những yếu tố tạo nên vẻ đẹp và sự đặc biệt của bài thơ.
2/
- - Dạng thức xuất hiện của chủ thể trữ tình:
- - Chủ thể trữ tình hiện lên một cách trực tiếp qua ngôi "tôi":
- + "Trời hỏi, bao giờ tôi chết đi?",
- + "Ai đem tôi bỏ dưới trời sâu?"
- - "Nhỏ xuống lòng tôi những giọt châu."
- + Chủ thể trữ tình này đồng thời là nhân vật trung tâm của sự đau buồn, trăn trở, mang những cảm xúc mãnh liệt về tình yêu, cuộc sống, và cả bi kịch của phận người.
- - Ý nghĩa:
- + Chủ thể trữ tình có vai trò dẫn dắt mạch cảm xúc, truyền tải những suy tư về kiếp người thông qua các trăn trở siêu hình và hình ảnh siêu thực.
3/
- Tác dụng:
- - Gợi cảm giác bâng khuâng, day dứt:
- + Các câu hỏi như: “Bao giờ tôi chết đi?”, “Bao giờ mặt nhật tan thành máu?”, “Ai đem tôi bỏ dưới trời sâu?” không nhằm để trả lời mà khơi lên sự mơ hồ, trăn trở. Điều này làm người đọc cảm nhận sâu sắc tâm trạng cô độc và đau khổ của nhân vật trữ tình.
- - Tăng cường tính hình tượng:
- + Các câu hỏi đặt ra những khung cảnh vừa chân thực, vừa huyễn hoặc, kích thích trí tưởng tượng người đọc.
- - Bộc lộ cảm xúc mãnh liệt:
- + Những câu hỏi liên tục nhấn mạnh sự dằn vặt nội tâm, cảm giác nhỏ bé, bị đẩy vào trạng thái bế tắc. Qua đó, sự cô đơn và đau buồn của nhân vật trữ tình được đẩy lên cao trào.