câu 1: Bài thơ trên được viết theo thể thơ lục bát.
câu 2: Những hình ảnh miêu tả bức tranh thiên nhiên buổi trưa hè trong bài thơ "Trưa Hè" của Nguyễn Du bao gồm:
- Trời trong biếc không qua mây gợn trắng gió nồm nam lộng thổi cánh diều xa.
- Hoa lựu nở đầy một vườn đỏ nắng, lũ bướm vàng lơ đãng lướt bay qua.
- Trong thôn vắng, tiếng gà xao xác gáy, các bà già đưa võng hát, thiu thiu...
- Những đĩ con ngồi buồn lê bắt chấy bên đàn ruồi rạc nắng hết hơi kêu.
- Ngoài đê thẳm, không người đi vắng vẻ, lũ chuồn chuồn giỡn nắng, đuổi nhau bay.
câu 3: Bài thơ "Trời Trong Biếc" sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh để miêu tả khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp và thanh bình. Các hình ảnh được lựa chọn cẩn thận, tạo nên bức tranh sống động về cuộc sống nông thôn Việt Nam.
* "Trời trong biếc không qua mây gợn trắng gió nồm nam lộng thổi cánh diều xa." - Hình ảnh bầu trời trong xanh, mây trắng bồng bềnh, gió nồm nam mát mẻ, cánh diều bay cao gợi lên cảm giác tự do, phóng khoáng.
* "Hoa lựu nở đầy một vườn đỏ nắng, lũ bướm vàng lơ đãng lướt bay qua." - Hoa lựu đỏ rực rỡ dưới ánh nắng, bướm vàng bay lượn nhẹ nhàng tạo nên sự hài hòa, sinh động cho bức tranh thiên nhiên.
* "Trong thôn vắng, tiếng gà xao xác gáy, các bà già đưa võng hát, thiu thiu..." - Tiếng gà gáy vang vọng, các bà già đưa võng hát ru tạo nên âm thanh êm dịu, ấm áp, thể hiện sự yên bình, tĩnh lặng của làng quê.
* "Những đĩ con ngồi buồn lê bắt chấy bên đàn ruồi rạc nắng hết hơi kêu." - Đĩ con ngồi buồn, bắt chấy, đàn ruồi rạc nắng kêu rên rỉ tạo nên khung cảnh buồn bã, cô đơn, phản ánh cuộc sống nghèo khó, vất vả của người dân nông thôn.
* "Ngoài đê thẳm, không người đi vắng vẻ, lũ chuồn chuồn giỡn nắng, đuổi nhau bay." - Chuồn chuồn giỡn nắng, đuổi nhau trên đê vắng vẻ, tạo nên sự vui tươi, hồn nhiên, thể hiện tinh thần lạc quan, yêu đời của trẻ em nông thôn.
Các hình ảnh này kết hợp với nhau tạo nên một bức tranh tổng thể về cuộc sống nông thôn Việt Nam, vừa đẹp đẽ, thanh bình, vừa chất chứa nỗi buồn, sự vất vả, nhưng vẫn ẩn chứa niềm vui, hy vọng vào tương lai tốt đẹp hơn.
câu 4: Trong đoạn thơ trên, tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa để miêu tả cảnh vật và cuộc sống ở làng quê Việt Nam. Cụ thể, tác giả đã sử dụng động từ "giỡn" để miêu tả hành động của "lũ chuồn chuồn", vốn là loài côn trùng thường chỉ biết bay lượn. Việc sử dụng động từ này khiến cho hình ảnh lũ chuồn chuồn trở nên sinh động hơn, như đang vui đùa, nô nghịch với nhau dưới ánh nắng chiều.
Tác dụng của phép tu từ nhân hóa:
- Gợi hình: Tạo nên hình ảnh cụ thể, rõ nét về lũ chuồn chuồn, giúp người đọc dễ dàng tưởng tượng ra khung cảnh làng quê yên bình, thanh bình.
- Gợi cảm: Thể hiện sự hồn nhiên, vô tư của lũ trẻ nơi đây, tạo nên bầu không khí vui tươi, ấm áp. Đồng thời, nó cũng gợi lên nỗi nhớ da diết về tuổi thơ êm đềm, hạnh phúc.
- Làm cho câu thơ thêm hấp dẫn, giàu sức biểu cảm: Phép nhân hóa làm tăng tính nghệ thuật cho câu thơ, khiến cho câu thơ trở nên sinh động, gần gũi với đời sống thực tế, gây ấn tượng mạnh mẽ với người đọc.
câu 5: Bài thơ "Trời Trong Biếc" của nhà thơ Nguyễn Duy mang đến cho độc giả một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp và thanh bình. Tác giả đã sử dụng ngôn từ tinh tế để miêu tả cảnh vật và âm thanh đặc trưng của mùa hè ở làng quê Việt Nam. Qua đó, tác giả thể hiện tình yêu quê hương sâu sắc và mong muốn giữ gìn nét đẹp truyền thống của dân tộc. Bài thơ cũng gợi lên sự nhớ nhung về tuổi thơ hồn nhiên, vô tư và khát vọng sống hòa mình với thiên nhiên. Tuy nhiên, ẩn sau vẻ đẹp ấy lại là nỗi lo lắng trước sự thay đổi nhanh chóng của thời gian và cuộc sống hiện đại. Thông điệp chính mà tác giả muốn gửi gắm là hãy trân trọng những giá trị truyền thống, bảo vệ môi trường tự nhiên và giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc.