ii:
câu 1: : Căn cứ để xác định điểm nhìn trần thuật của câu chuyện là góc độ quan sát và miêu tả sự việc của tác giả. Tác giả sử dụng ngôn ngữ tường thuật, mô tả chi tiết từng hành động, suy nghĩ, cảm xúc của nhân vật chính, tạo nên một bức tranh sinh động về cuộc sống của gia đình nông dân Việt Nam thời kỳ chiến tranh. Điểm nhìn này mang tính chất khách quan, chân thật, giúp độc giả dễ dàng đồng cảm và thấu hiểu với hoàn cảnh khó khăn của nhân vật.
: Nhân vật "tôi" không muốn quay trở về Bửu Minh Đường vì nhiều lý do. Trước hết, cô ấy đã trải qua quá nhiều đau khổ và mất mát trong cuộc đời, khiến cô ấy sợ hãi và không muốn tiếp tục đối mặt với những thử thách mới. Thứ hai, cô ấy lo lắng rằng nếu quay trở về Bửu Minh Đường, cô ấy sẽ phải đối diện với những ký ức đau buồn và nỗi ám ảnh về quá khứ. Cuối cùng, cô ấy muốn tìm kiếm hạnh phúc và bình yên trong cuộc sống hiện tại, thay vì quay trở về với những kỷ niệm đau thương.
: Nhân vật Năm Phận trong văn bản "Bà Già Quên Khóc" là một biểu tượng mạnh mẽ của lòng dũng cảm, kiên trì và hy vọng. Dù phải đối mặt với những khó khăn và nguy hiểm tột cùng, bà vẫn giữ vững niềm tin vào tương lai tốt đẹp hơn. Bà không ngừng nỗ lực vượt qua mọi thử thách, dù đôi khi phải đánh đổi bằng mạng sống của chính mình. Sự can đảm và quyết tâm phi thường của Năm Phận đã truyền cảm hứng cho chúng ta, nhắc nhở chúng ta rằng dù cuộc sống có khắc nghiệt đến đâu, chúng ta vẫn có thể vươn lên và đạt được mục tiêu của mình.
: Nhan đề "Bà già quên khóc" gợi mở nhiều tầng nghĩa sâu sắc. Nó không chỉ đơn thuần là một tựa đề, mà còn là một ẩn dụ tinh tế về cuộc sống đầy biến cố và phức tạp. "Quên khóc" ở đây không phải là sự thiếu hụt cảm xúc hay sự chai sạn tâm hồn, mà là khả năng thích nghi và vượt qua nghịch cảnh. Người phụ nữ trong câu chuyện đã trải qua biết bao đau thương, nhưng cuối cùng, bà đã học cách chấp nhận và tiếp tục sống. Nhan đề này khẳng định sức mạnh tiềm ẩn bên trong mỗi con người, khả năng phục hồi và tái tạo sau những tổn thương. Nó cũng nhấn mạnh tầm quan trọng của việc buông bỏ quá khứ để hướng tới tương lai tươi sáng hơn.
: Bài học có ý nghĩa nhất đối với bản thân từ nội dung của câu chuyện là sự cần thiết của lòng dũng cảm và kiên cường trong cuộc sống. Câu chuyện kể về một người phụ nữ tên Năm Phận, người đã trải qua rất nhiều khó khăn và đau đớn trong cuộc đời. Tuy nhiên, thay vì gục ngã và tuyệt vọng, bà đã chọn cách đứng dậy và tiếp tục sống. Lòng dũng cảm và kiên cường của Năm Phận đã giúp bà vượt qua những thử thách khủng khiếp và tìm thấy hạnh phúc trong cuộc sống. Từ câu chuyện này, chúng ta học được rằng cuộc sống không hề dễ dàng, nhưng nếu chúng ta có đủ lòng dũng cảm và kiên cường, chúng ta có thể vượt qua mọi khó khăn và đạt được thành công.
câu 2: : Căn cứ để xác định điểm nhìn trần thuật của câu chuyện là góc độ quan sát, miêu tả và đánh giá sự việc, nhân vật từ phía tác giả. Trong trường hợp này, người viết đã sử dụng ngôi thứ ba để kể chuyện, tức là đứng ngoài cuộc để quan sát và đưa ra nhận xét khách quan về các nhân vật và sự kiện diễn ra trong câu chuyện. Điểm nhìn trần thuật ở đây tập trung vào việc tái hiện chân thực cuộc sống của gia đình bà Năm Phận, đồng thời thể hiện sự đồng cảm sâu sắc của tác giả đối với số phận bi thương của họ.
: Nhân vật "tôi" không muốn quay trở về Bửu Minh Đường bởi vì ông đã trải qua quá nhiều đau khổ và mất mát trong cuộc đời. Ông không muốn phải đối mặt với những ký ức đau buồn ấy thêm lần nữa. Ngoài ra, ông cũng lo sợ rằng nếu quay trở lại Bửu Minh Đường, ông sẽ tiếp tục gặp phải những khó khăn và thử thách mới. Điều này khiến ông cảm thấy mệt mỏi và chán nản.
: Nhân vật Năm Phận là một người phụ nữ mạnh mẽ, kiên cường và đầy lòng yêu thương. Bà đã phải gánh chịu rất nhiều nỗi đau và mất mát trong cuộc đời, nhưng vẫn giữ vững tinh thần lạc quan và hy vọng. Bà là người mẹ tuyệt vời, sẵn sàng hi sinh tất cả để bảo vệ con cái. Tuy nhiên, bà cũng là người phụ nữ đầy mâu thuẫn, khi phải đối mặt với những lựa chọn khó khăn giữa tình mẫu tử và trách nhiệm với cộng đồng.
: Nhan đề "Bà già quên khóc" gợi lên hình ảnh một người phụ nữ già nua, khắc khổ, đã trải qua biết bao nhiêu thăng trầm trong cuộc đời. Từ "quên" ở đây mang ý nghĩa ẩn dụ, ám chỉ sự chai sạn, vô cảm của con người trước những biến cố nghiệt ngã. Tuy nhiên, đằng sau vẻ ngoài lạnh lùng ấy lại là một trái tim ấm áp, giàu lòng trắc ẩn.
: Bài học có ý nghĩa nhất đối với bản thân từ nội dung của câu chuyện là tầm quan trọng của việc trân trọng những điều bình dị trong cuộc sống. Chúng ta thường dễ dàng lãng quên những niềm vui nhỏ bé, những khoảnh khắc hạnh phúc giản đơn, để rồi khi chúng trôi qua, ta mới nhận ra giá trị của chúng. Câu chuyện nhắc nhở chúng ta cần phải biết dừng lại, tận hưởng từng giây phút bên gia đình, bạn bè và những người thân yêu. Hãy trân trọng những điều giản dị, bởi chính chúng tạo nên ý nghĩa đích thực cho cuộc sống.