Đỗ Trọng Khơi sinh năm 1960 tại làng Quang Xá, xã Thái Học, huyện Bình Giang, tỉnh Hải Dương. Ông là Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam; từng nhận giải thưởng của Tạp chí Văn nghệ Quân đội, báo Văn nghệ, báo Nhân dân... Thơ ông bình dị, nhẹ nhàng, tinh tế, giàu chất triết lí. Nổi bật trong sáng tác của ông là tập thơ "Lời ru Vầng trăng", đặc biệt là bài thơ "Nỗi niềm tương tự". Bài thơ đã gửi gắm thành công nỗi buồn, cô đơn của nhân vật trữ tình khi đứng trước tình yêu.
Mở đầu bài thơ, tác giả đã khắc họa bức tranh thiên nhiên mùa thu tươi đẹp, lãng mạn:
"Con chim sẻ tóc xù
Hót triền đê lộng lẫy
Bên hồ nước đầy trăng
Chờ một người trong mộng."
Hình ảnh "con chim sẻ tóc xù" gợi liên tưởng đến cô gái có mái tóc xù đáng yêu, tinh nghịch. Cô gái ấy đang hót khúc ca tình yêu tràn đầy niềm vui, lạc quan "triền đê lộng lẫy/ Bên hồ nước đầy trăng". Khung cảnh diễn ra hoạt động sôi nổi, nhộn nhịp "chờ một người trong mộng" khiến cho không khí trở nên vui tươi, rộn ràng hơn. Từ láy "lộng lẫy" kết hợp với biện pháp tu từ ẩn dụ chuyển đổi cảm giác "bên hồ nước đầy trăng" đã góp phần làm nổi bật vẻ đẹp của cô gái trong đêm trăng sáng. Bức tranh mùa thu được miêu tả bằng những gam màu ấm áp, tươi mới.
Nhân vật trữ tình tiếp tục bộc lộ tâm trạng của mình qua hai câu thơ sau:
"Tôi đứng nhìn vô vọng
Một dòng sông lặng lờ."
Tác giả sử dụng từ láy "vô vọng" để diễn tả nỗi buồn, cô đơn của nhân vật trữ tình. Đứng trước khung cảnh mùa thu tươi đẹp, nhân vật trữ tình lại mang trong mình nỗi buồn, lẻ loi "một dòng sông lặng lờ". Biện pháp tu từ nhân hóa "lặng lờ" nhấn mạnh vào sự tĩnh lặng của dòng sông hay cũng chính là dòng chảy của thời gian?
Câu thơ cuối cùng đã khái quát toàn bộ nội dung của bài thơ:
"Tôi biết trái tim mình
Trái tim lỗi nhịp yêu
Thương cây ngô đồng lẻ
Đứng giữa trời bão giông."
Nhân vật trữ tình khẳng định rằng trái tim mình đã bị tổn thương, không còn nguyên vẹn như ban đầu "trái tim lỗi nhịp yêu". Hình ảnh ẩn dụ "cây ngô đồng lẻ" và "trời bão giông" gợi liên tưởng đến sự cô đơn, lẻ loi của nhân vật trữ tình trong tình yêu. Dù vậy, nhân vật trữ tình vẫn luôn khao khát, mong chờ một tình yêu đích thực.
Bài thơ "Nỗi niềm tương tự" đã thể hiện thành công nỗi buồn, cô đơn của nhân vật trữ tình khi đứng trước tình yêu. Bằng việc sử dụng ngôn ngữ giản dị, hình ảnh gần gũi, tác giả đã giúp người đọc hiểu hơn về tâm trạng của nhân vật trữ tình. Qua đó, chúng ta cũng cảm nhận được sự tinh tế, tài hoa trong ngòi bút của Đỗ Trọng Khơi.