27/04/2025
27/04/2025
thĐoạn thơ trong tác phẩm "Thời gian khắc khoải" của Lê Huy Mậu là một bức tranh quê hương đẹp đẽ, đầy giản dị nhưng cũng đầy hoài niệm. Trong đó, cảm xúc của nhân vật trữ tình được thể hiện rõ nét qua từng câu chữ, phản ánh sự yêu mến và sự nhớ nhung sâu sắc về quê hương, dù cuộc sống có nghèo khó, vất vả.
Quê hương trong đoạn thơ được mô tả qua những hình ảnh gần gũi và mộc mạc. Đó là một vùng quê nghèo nhưng đầy tình thương và sự đùm bọc. “Quê hương ta nghèo lắm / Ta rửa rau bến sông cho con cả cùng ăn” là hình ảnh quen thuộc về cuộc sống của người nông dân, với công việc hàng ngày là chăm sóc gia đình, lo toan cho bữa ăn. Từ những hình ảnh đơn giản như rửa rau, mổ lợn, hay con quạ chờ chia thịt, tác giả đã khắc họa rõ nét cuộc sống bình dị của người dân quê, nhưng cũng đầy ắp tình yêu thương và sự sẻ chia trong từng công việc.
Hình ảnh “cá dưới sông cũng có Tết như người” gợi lên sự sống động của thiên nhiên, khi mọi thứ đều có sự giao thoa với con người, có sự hòa hợp giữa con người và thiên nhiên. Câu thơ này thể hiện cái nhìn yêu thương, trân trọng mọi sinh vật trong cuộc sống thường nhật của nhân vật trữ tình. Cảnh vật trong thơ không chỉ là nơi để sống, mà là một phần không thể thiếu trong ký ức của con người. Qua đó, tác giả muốn nhấn mạnh rằng, dù cuộc sống có khó khăn, nhưng thiên nhiên và con người luôn tìm thấy sự an ủi và niềm vui trong những điều nhỏ bé.
Hình ảnh cây cải tươi, bướm ong hút mật hay lúa gặt rồi còn lại rơm thơm cũng là những hình ảnh gần gũi, quen thuộc trong đời sống nông thôn. Những chi tiết này không chỉ là miêu tả về mùa màng, mà còn gợi lên sự yên bình, tĩnh lặng của một làng quê thanh bình. Chính từ những chi tiết này, nhân vật trữ tình bày tỏ niềm tự hào về quê hương, mặc dù nơi đây có thể nghèo khó nhưng vẫn tràn đầy những hình ảnh giản dị mà đẹp đẽ.
Cuối đoạn thơ, hình ảnh "trâu đùng đính nhai cả mùa đông lạnh" và "cùng một bến sông / phía dưới trâu đằm / phía trên ta tắm..." cho thấy sự gắn bó mật thiết giữa con người và đất đai, giữa con người và thiên nhiên. Đó là mối quan hệ hòa hợp, mộc mạc và chân thành. Sự kết hợp giữa cảnh vật và con người trong thơ thể hiện sự bền chặt, sâu sắc của tình yêu quê hương, đất nước.
Cảm xúc của nhân vật trữ tình được thể hiện rõ qua đoạn thơ "sao ngày xưa yên ổn quá chừng / một dòng xanh trong chảy mãi đến vô cùng!" Đây là một khoảnh khắc hoài niệm, khi nhân vật trữ tình nhớ về quá khứ, nhớ về một thời bình yên, khi dòng sông quê hương vẫn mãi chảy, mang theo những ký ức đẹp đẽ của một thời tuổi thơ, của một thời gian chưa có sự xô bồ, vội vã. Từ đó, ta thấy được sự trân trọng quá khứ, sự tiếc nuối và mong mỏi được quay về với những kỷ niệm xưa.
Từ đoạn thơ này, chúng ta không chỉ cảm nhận được tình yêu quê hương sâu sắc mà còn thấy được lòng biết ơn, sự tôn trọng đối với những gì giản dị, mộc mạc trong cuộc sống. Đoạn thơ cũng nhắc nhở chúng ta về giá trị của những điều tưởng chừng như nhỏ bé trong cuộc sống, về mối quan hệ bền chặt giữa con người và thiên nhiên, và đặc biệt là sự trân trọng quá khứ, những kỷ niệm đã qua nhưng vẫn sống mãi trong trái tim mỗi người.
Tóm lại, đoạn thơ "Thời gian khắc khoải" của Lê Huy Mậu là một bức tranh sinh động về quê hương, đầy yêu thương và hoài niệm. Qua đó, nhân vật trữ tình không chỉ bày tỏ nỗi nhớ về một thời đã qua, mà còn khẳng định tình yêu, lòng biết ơn đối với đất mẹ, nơi đã nuôi dưỡng và chở che bao thế hệ.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời