02/05/2025
02/05/2025
Bài văn: Chuyến về quê đáng nhớ nhất
Trong cuộc đời mỗi người, có những chuyến đi chỉ thoáng qua rồi lặng lẽ trôi vào quên lãng, nhưng cũng có những hành trình để lại dư âm khó phai trong tâm trí. Với tôi, chuyến về quê ngoại vào dịp hè năm lớp 6 chính là một kỷ niệm không thể nào quên.
Đó là lần đầu tiên sau nhiều năm tôi mới được về quê – một vùng đất yên bình thuộc miền Trung đầy nắng gió. Chuyến xe đưa tôi và mẹ rời thành phố vào một buổi sáng sớm, xuyên qua những cánh đồng mênh mông, những triền đồi nhấp nhô và cả những con đường làng gập ghềnh. Khi xe dừng lại trước cổng nhà ngoại, bà tôi đang lúi húi tưới rau ngoài vườn, thấy chúng tôi, bà vội bỏ chiếc thùng tưới, chạy lại ôm chầm lấy hai mẹ con, khuôn mặt rạng ngời hạnh phúc.
Những ngày ở quê là quãng thời gian tuyệt vời nhất. Tôi được theo lũ trẻ trong làng đi thả diều, tắm sông, mò cua bắt ốc. Mỗi sáng, tiếng gà gáy vang lên báo hiệu một ngày mới, tôi lại cùng ngoại ra vườn hái rau, nhổ cỏ. Buổi tối, cả nhà quây quần bên mâm cơm giản dị với cá kho, rau luộc và bát nước mắm thơm nồng do chính tay ngoại pha. Không có internet, không có tivi, nhưng tiếng cười, tiếng nói rôm rả lại khiến lòng tôi ấm áp lạ thường.
Có lẽ điều khiến tôi xúc động nhất là lần tôi theo ngoại ra nghĩa trang thăm mộ ông. Ngoại ngồi rất lâu trước mộ, lặng lẽ kể cho ông nghe chuyện con cháu, rồi quay sang tôi, khẽ xoa đầu và nói: "Ông mày ngày xưa thương cháu lắm." Dưới bầu trời trong vắt hôm ấy, tôi hiểu rằng quê hương không chỉ là nơi chôn nhau cắt rốn, mà còn là nơi lưu giữ ký ức, tình thân, và những điều thiêng liêng nhất.
Ngày trở về thành phố, tôi cứ ngoái nhìn mãi con đường đất đỏ, hàng tre đầu làng và dáng bà ngoại nhỏ bé đứng vẫy tay. Dù thời gian có trôi, chuyến về quê năm ấy vẫn luôn là mảnh ký ức đẹp đẽ nhất trong tuổi thơ tôi – nơi tôi tìm lại được những giá trị giản dị nhưng đầy yêu thương.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
2 phút trước
3 phút trước
Top thành viên trả lời