03/05/2025

03/05/2025
03/05/2025
Trong truyện ngắn “Bầu trời, con chim và chiếc lá”, chi tiết “Người đàn ông níu to len một tiếng khẽ, rồi ông ta xăm xăm đi trong nắng chiều” để lại ấn tượng mạnh mẽ về nỗi đau và sự dằn vặt nội tâm của người cha sau những gì đã xảy ra với con trai mình. “Tiếng khẽ” ấy như một tiếng thở dài nén chặt, đầy xót xa, thể hiện sự đau đớn nhưng không ồn ào – một nỗi đau sâu kín, âm ỉ. Hành động “xăm xăm đi trong nắng chiều” lại khiến người đọc cảm nhận được một trạng thái bối rối, gấp gáp, như muốn chạy trốn cảm xúc hoặc tìm kiếm một lối thoát cho tâm hồn. Tác giả Nguyễn Quang Thiều rất tài tình khi sử dụng hình ảnh và ngôn ngữ cô đọng mà vẫn truyền tải được cảm xúc mãnh liệt. Nắng chiều – ánh sáng cuối ngày – cũng như phản chiếu tâm trạng u uất, tiếc nuối của người cha. Chi tiết này không chỉ khép lại truyện một cách ám ảnh mà còn mở ra những suy ngẫm sâu xa về tình cảm gia đình, sự thức tỉnh lương tâm và giá trị của sự thấu hiểu, sẻ chia trong đời sống.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời