Bài thơ "Nhớ Huế Quê Tôi" của nhà thơ Thanh Tịnh là một tác phẩm tiêu biểu thể hiện tình cảm sâu sắc của tác giả dành cho quê hương, đặc biệt là vùng đất cố đô Huế. Qua những hình ảnh quen thuộc, những kỷ niệm tuổi thơ, tác giả đã vẽ nên một bức tranh Huế đẹp đẽ, thơ mộng và đầy chất thơ.
Về mặt nội dung, bài thơ thể hiện nỗi nhớ da diết của tác giả đối với Huế. Từ những hình ảnh quen thuộc như sông Hương, núi Ngự, lăng tẩm, đền đài, tác giả đã gợi lên một không gian Huế cổ kính, trầm mặc nhưng cũng rất thơ mộng, trữ tình. Nỗi nhớ ấy không chỉ là nỗi nhớ về một miền đất mà còn là nỗi nhớ về những kỷ niệm tuổi thơ, về những con người, những nét văn hóa đặc trưng của Huế.
Bên cạnh đó, bài thơ còn thể hiện tình yêu quê hương, đất nước và lòng tự hào dân tộc của tác giả. Tác giả đã khéo léo lồng ghép vào bài thơ những hình ảnh lịch sử, những dấu ấn văn hóa của Huế, góp phần khẳng định vị trí quan trọng của Huế trong lịch sử và văn hóa Việt Nam.
Về mặt nghệ thuật, bài thơ được viết bằng ngôn ngữ giàu hình ảnh, gợi cảm. Tác giả đã sử dụng những biện pháp tu từ như so sánh, nhân hóa, điệp ngữ,... một cách nhuần nhuyễn, tạo nên những câu thơ đẹp, giàu sức gợi hình, gợi cảm. Giọng điệu của bài thơ nhẹ nhàng, tha thiết, thể hiện rõ nét tình cảm chân thành của tác giả.
Cấu trúc bài thơ chặt chẽ, mạch lạc, tạo nên sự liên kết giữa các khổ thơ. Từng câu thơ đều mang một ý nghĩa riêng, nhưng khi kết hợp lại, chúng tạo nên một bức tranh tổng thể về Huế, về nỗi nhớ da diết của tác giả.
Tóm lại, bài thơ "Nhớ Huế Quê Tôi" là một tác phẩm hay, thể hiện tình yêu quê hương sâu sắc của tác giả Thanh Tịnh. Qua những hình ảnh quen thuộc, những kỷ niệm tuổi thơ, tác giả đã vẽ nên một bức tranh Huế đẹp đẽ, thơ mộng và đầy chất thơ. Bài thơ không chỉ là nỗi nhớ của một người con xa quê mà còn là tiếng lòng của biết bao người con xứ Huế.