Đoạn trích "Thương Nhớ Mười Hai" của Vũ Bằng thể hiện tình cảm sâu sắc và nỗi nhớ da diết của tác giả đối với Hà Nội và Bắc Việt. Tác giả sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, gợi cảm để miêu tả những kỷ niệm đẹp đẽ, những món ăn đặc sản, những cảnh vật quen thuộc của quê hương. Qua đó, tác giả muốn khẳng định rằng dù thời gian có trôi qua, dù cuộc sống có thay đổi, nhưng những giá trị tinh thần, những ký ức đẹp đẽ về quê hương vẫn mãi mãi tồn tại trong tâm trí mỗi người.
Phân tích chi tiết:
* Cấu trúc đoạn văn: Đoạn văn được viết theo cấu trúc liệt kê, nối tiếp, tạo nên sự dồn nén cảm xúc, khiến cho nỗi nhớ trở nên da diết, mãnh liệt.
* Ngôn ngữ: Ngôn ngữ của Vũ Bằng rất giàu hình ảnh, gợi cảm, sử dụng nhiều biện pháp tu từ như so sánh, nhân hóa, ẩn dụ,... Ví dụ: "Nhớ bát canh rau sắng chùa hương", "Nhớ khóm tiễn xuân la trồng ở bên giậu trúc". Những hình ảnh này giúp người đọc dễ dàng hình dung và cảm nhận được sự gắn bó, thân thuộc của tác giả với quê hương.
* Nội dung: Đoạn văn tập trung vào việc miêu tả nỗi nhớ của tác giả đối với Hà Nội và Bắc Việt. Nỗi nhớ ấy được thể hiện qua những kỷ niệm, những món ăn, những cảnh vật quen thuộc. Điều này cho thấy tác giả có một tình yêu tha thiết, sâu đậm với quê hương, với những gì thuộc về cội nguồn.
* Ý nghĩa: Đoạn văn không chỉ đơn thuần là bày tỏ nỗi nhớ, mà còn là lời khẳng định về giá trị tinh thần, về những ký ức đẹp đẽ của quê hương. Nó nhắc nhở chúng ta hãy trân trọng những gì mình đang có, bởi vì những điều giản dị, bình thường nhất đôi khi lại là những thứ quý giá nhất.
Kết luận: Đoạn trích "Thương Nhớ Mười Hai" là một minh chứng cho tình yêu quê hương sâu sắc của Vũ Bằng. Qua đó, tác giả muốn gửi gắm đến người đọc thông điệp về ý nghĩa của việc gìn giữ và trân trọng những giá trị truyền thống, những ký ức đẹp đẽ của quê hương.