05/05/2025
05/05/2025
Bức tranh làng quê trong văn bản Ngẩn ngơ tìm của Nguyễn Ngọc Hưng hiện lên vừa bình dị, vừa thấm đẫm chất thơ, gợi nhắc người đọc về một miền ký ức trong trẻo, thân thuộc của tuổi thơ nơi thôn dã. Với ngôn ngữ nhẹ nhàng, tinh tế và đầy xúc cảm, tác giả đã vẽ nên một khung cảnh làng quê đậm chất Việt Nam, nơi có con đường làng quanh co, bờ tre rì rào trong gió, dòng sông lặng lẽ trôi và tiếng chim hót vang vọng trong không gian thanh bình. Không gian ấy không chỉ là một bức tranh thiên nhiên hữu tình mà còn thấm đượm tình người, tình quê – nơi có mẹ già còng lưng nhặt nắng, có lũ trẻ tung tăng nô đùa, có hương rơm mới thoảng bay trong gió chiều nhè nhẹ.
Điểm đặc sắc trong cách Nguyễn Ngọc Hưng khắc họa làng quê chính là sự gắn bó sâu sắc giữa con người và thiên nhiên. Cảnh vật trong truyện không chỉ là phông nền, mà còn như những nhân vật sống động, có hồn, cùng chung nhịp thở với con người nơi ấy. Những hình ảnh như “hàng cau trước ngõ”, “mái rạ khói lam chiều”, hay “tiếng sáo diều vi vu” không chỉ mô tả một miền quê cụ thể, mà còn gợi lên những kỷ niệm không thể phai nhòa trong tâm thức mỗi người dân Việt Nam. Qua đó, tác giả không chỉ thể hiện tình yêu tha thiết với quê hương mà còn đánh thức trong lòng người đọc nỗi nhớ nhung, hoài niệm về một thời tuổi thơ đã xa – nơi bình yên từng hiện diện trong từng góc nhỏ của làng quê.
Tóm lại, qua văn bản Ngẩn ngơ tìm, Nguyễn Ngọc Hưng không chỉ dựng lại một bức tranh làng quê đẹp đẽ, trữ tình mà còn khơi dậy trong lòng người đọc sự trân trọng, gìn giữ những giá trị văn hóa truyền thống và tình cảm thiêng liêng với quê hương – nơi mỗi con người luôn tìm về trong những giây phút “ngẩn ngơ” giữa dòng đời hối hả.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời