Câu 1: Khoát khẩu trung bình quân đầu người của Ô-xtrây-li-a giai đoạn nào có sự tăng trưởng liên tục trong giai đoạn 2015-2021?
Dựa vào bảng số liệu bạn cung cấp, ta thấy khoát khẩu trung bình quân đầu người của Ô-xtrây-li-a như sau:
- 2015: 12.4
- 2016: 13.3
- 2017: 12.4
- 2018:
- 2019:
- 2020:
- 2021:
Để xác định giai đoạn có sự tăng trưởng liên tục từ 2015 đến 2021, chúng ta cần có đầy đủ số liệu của các năm 2018, 2019, và 2020. Tuy nhiên, với số liệu hiện có, ta thấy có sự tăng trưởng từ năm 2015 (12.4) lên năm 2016 (13.3). Sau đó, đến năm 2017, con số này lại giảm xuống (12.4).
Vậy, với dữ liệu bạn cung cấp, không có giai đoạn nào từ 2015 đến 2021 cho thấy sự tăng trưởng liên tục về khoát khẩu trung bình quân đầu người của Ô-xtrây-li-a.
Câu 2: Cho thông tin sau:
"Sau tao hóa, trên mảnh đất hoang hóa và dịch vụ bình quân đầu người của Ô-xtrây-li-a giống nhau."
Nhận định nào sau đây là đúng?
Dựa vào thông tin đã cho và kiến thức chung, ta có thể phân tích như sau:
- "Sau tao hóa" thường dùng để chỉ một sự kiện hủy diệt lớn, tạo ra một vùng đất hoang hóa.
- "Dịch vụ bình quân đầu người" là một chỉ số kinh tế - xã hội, phản ánh mức độ phát triển của các ngành dịch vụ trên đầu người.
Một vùng đất vừa trải qua "tao hóa" sẽ có đặc điểm là hoang tàn, cơ sở hạ tầng bị phá hủy, kinh tế suy thoái, và do đó, dịch vụ bình quân đầu người thường sẽ rất thấp.
Vậy, nhận định "Sau tao hóa, trên mảnh đất hoang hóa và dịch vụ bình quân đầu người của Ô-xtrây-li-a giống nhau" là không hợp lý. Mảnh đất hoang hóa sau tao hóa sẽ có dịch vụ bình quân đầu người rất thấp, không thể "giống nhau" với một quốc gia phát triển như Ô-xtrây-li-a.
Do đó, không có đáp án nào trong các lựa chọn a, b, c, d là đúng dựa trên thông tin và phân tích trên. Có vẻ như câu hỏi này có thể chứa đựng một sự nhầm lẫn hoặc thiếu thông tin.
Câu 3: Tại sao nông nghiệp vẫn đóng vai trò quan trọng trong nền kinh tế Nam Phi, mặc dù các yếu tố tự nhiên không mấy thuận lợi phát triển cho các cây trồng và vật nuôi?
Mặc dù các yếu tố tự nhiên ở Nam Phi có thể không hoàn toàn lý tưởng cho một số loại cây trồng và vật nuôi, nông nghiệp vẫn đóng vai trò quan trọng trong nền kinh tế nước này vì nhiều lý do:
- Tạo việc làm: Nông nghiệp là một trong những ngành sử dụng nhiều lao động nhất ở Nam Phi, đặc biệt ở các vùng nông thôn. Nó cung cấp sinh kế cho một bộ phận lớn dân cư và giúp giảm tỷ lệ thất nghiệp.
- Đảm bảo an ninh lương thực: Sản xuất nông nghiệp trong nước giúp Nam Phi giảm sự phụ thuộc vào nhập khẩu lương thực, đảm bảo nguồn cung cấp thực phẩm ổn định cho người dân.
- Đóng góp vào GDP: Nông nghiệp vẫn là một phần đáng kể trong tổng sản phẩm quốc nội (GDP) của Nam Phi, đóng góp vào sự tăng trưởng kinh tế chung.
- Nguyên liệu cho công nghiệp: Nông nghiệp cung cấp nguyên liệu thô quan trọng cho nhiều ngành công nghiệp chế biến, như công nghiệp thực phẩm, dệt may, và sản xuất đồ uống.
- Xuất khẩu: Một số sản phẩm nông nghiệp của Nam Phi có giá trị xuất khẩu cao, mang lại nguồn ngoại tệ quan trọng cho đất nước.
- Phát triển nông thôn: Nông nghiệp là nền tảng kinh tế của nhiều vùng nông thôn ở Nam Phi, góp phần duy trì cộng đồng và giảm sự di cư lên thành phố.
- Ứng dụng khoa học công nghệ: Mặc dù điều kiện tự nhiên có thách thức, nông dân Nam Phi đang ngày càng ứng dụng khoa học công nghệ vào sản xuất, giúp tăng năng suất và hiệu quả sử dụng tài nguyên.
- Chính sách hỗ trợ: Chính phủ Nam Phi có nhiều chính sách hỗ trợ phát triển nông nghiệp, bao gồm đầu tư vào cơ sở hạ tầng, nghiên cứu và phát triển, và hỗ trợ tín dụng cho nông dân.
Tóm lại, mặc dù có những hạn chế về tự nhiên, nông nghiệp vẫn là một trụ cột quan trọng của nền kinh tế Nam Phi do vai trò to lớn của nó trong việc tạo việc làm, đảm bảo an ninh lương thực, đóng góp vào GDP, cung cấp nguyên liệu cho công nghiệp và xuất khẩu, cũng như thúc đẩy phát triển nông thôn.
Câu 4: Tại sao nói sự phụ thuộc quá mức vào ngành khai thác khoáng sản khiến nền kinh tế Nam Phi dễ bị tổn thương trước các biến động của thị trường thế giới?
Sự phụ thuộc quá mức vào ngành khai thác khoáng sản khiến nền kinh tế Nam Phi dễ bị tổn thương trước các biến động của thị trường thế giới vì nhiều lý do:
- Giá cả hàng hóa biến động: Giá các loại khoáng sản trên thị trường thế giới thường xuyên biến động do nhiều yếu tố như cung - cầu, tình hình kinh tế toàn cầu, chính trị quốc tế, và các yếu tố đầu cơ. Khi giá khoáng sản giảm mạnh, doanh thu xuất khẩu của Nam Phi sẽ giảm sút nghiêm trọng, ảnh hưởng tiêu cực đến GDP, ngân sách nhà nước, và cán cân thương mại.
- Thiếu đa dạng hóa kinh tế: Khi một quốc gia quá tập trung vào một ngành kinh tế duy nhất, các ngành khác thường ít được đầu tư và phát triển. Nếu ngành chủ lực gặp khó khăn, nền kinh tế sẽ thiếu các động lực tăng trưởng khác để bù đắp.
- Rủi ro về nguồn tài nguyên: Tài nguyên khoáng sản là hữu hạn và có thể cạn kiệt theo thời gian. Sự phụ thuộc quá mức vào chúng khiến nền kinh tế Nam Phi đối mặt với rủi ro suy giảm nguồn thu trong dài hạn.
- Ảnh hưởng của các nước nhập khẩu lớn: Nhu cầu nhập khẩu khoáng sản của các nền kinh tế lớn trên thế giới (ví dụ như Trung Quốc, Liên minh châu Âu, Hoa Kỳ) có tác động rất lớn đến giá cả và lượng tiêu thụ khoáng sản của Nam Phi. Bất kỳ sự thay đổi nào trong chính sách kinh tế hoặc nhu cầu của các nước này đều có thể gây ra những cú sốc lớn cho nền kinh tế Nam Phi.
- Ít tạo ra giá trị gia tăng cao: Khai thác khoáng sản thường là hoạt động sơ chế, tạo ra ít giá trị gia tăng so với các ngành chế biến, sản xuất hoặc dịch vụ. Sự phụ thuộc vào khai thác khiến Nam Phi bỏ lỡ cơ hội phát triển các ngành có hàm lượng công nghệ và giá trị gia tăng cao hơn.
- Dễ bị ảnh hưởng bởi các yếu tố bên ngoài: Các yếu tố như chính sách thương mại quốc tế, các quy định về môi trường của các nước nhập khẩu, và sự cạnh tranh từ các quốc gia khai thác khoáng sản khác đều có thể tác động tiêu cực đến ngành khai thác của Nam Phi.
- "Lời nguyền tài nguyên": Sự giàu có về tài nguyên khoáng sản đôi khi có thể dẫn đến các vấn đề như tham nhũng, bất bình đẳng thu nhập gia tăng, và sự suy yếu của các ngành kinh tế khác do nguồn lực tập trung vào khai thác.
Tóm lại, sự phụ thuộc quá mức vào ngành khai thác khoáng sản khiến nền kinh tế Nam Phi trở nên kém linh hoạt và dễ bị tổn thương trước những biến động khó lường của thị trường toàn cầu, đồng thời hạn chế tiềm năng phát triển bền vững và đa dạng hóa của nền kinh tế.
Câu 5: Nguyên nhân sâu xa dẫn đến tình trạng phân biệt chủng tộc Apartheid ở Nam Phi là gì?
Nguyên nhân sâu xa dẫn đến tình trạng phân biệt chủng tộc Apartheid ở Nam Phi là một quá trình lịch sử phức tạp, kết hợp nhiều yếu tố, trong đó nổi bật là:
- Chủ nghĩa thực dân và tư tưởng thượng đẳng của người da trắng: Từ khi người Hà Lan đặt chân đến Nam Phi vào thế kỷ 17, họ đã mang theo tư tưởng về sự ưu việt của người da trắng và coi người bản địa là thấp kém hơn. Điều này tạo nền tảng tư tưởng cho sự phân biệt đối xử và áp bức sau này.
- Kinh tế và sự cạnh tranh về tài nguyên: Việc phát hiện ra các mỏ kim cương và vàng vào cuối thế kỷ 19 đã làm gia tăng sự quan tâm của người da trắng đến việc kiểm soát đất đai và nguồn lao động giá rẻ của người da đen để phục vụ cho các hoạt động khai thác.
- Sự trỗi dậy của chủ nghĩa dân tộc Afrikaner: Vào đầu thế kỷ 20, người Afrikaner (hậu duệ của người Hà Lan) ngày càng củng cố ý thức dân tộc và mong muốn nắm giữ quyền lực chính trị để bảo vệ lợi ích của mình, bao gồm cả việc duy trì hệ thống phân biệt chủng tộc.
- Các đạo luật phân biệt chủng tộc trước đó: Trước khi hệ thống Apartheid chính thức được thiết lập vào năm 1948, đã có nhiều đạo luật và quy định phân biệt đối xử đối với người da đen trong các lĩnh vực như sở hữu đất đai, đi lại, và việc làm. Apartheid đã hệ thống hóa và mở rộng những sự phân biệt đối xử này thành một hệ thống pháp luật toàn diện.
- Sự sợ hãi mất quyền lực và đặc quyền: Người da trắng thiểu số ở Nam Phi lo sợ rằng việc trao quyền bình đẳng cho người da đen đa số sẽ dẫn đến việc họ mất đi quyền lực chính trị, kinh tế và xã hội mà họ đã nắm giữ trong nhiều thập kỷ.
- Ảnh hưởng của bối cảnh quốc tế: Trong một thời gian dài, tư tưởng phân biệt chủng tộc vẫn còn tồn tại ở nhiều nơi trên thế giới, và điều này phần nào đã củng cố hệ thống Apartheid ở Nam Phi.
Tóm lại, nguyên nhân sâu xa của Apartheid là sự kết hợp của tư tưởng thượng đẳng chủng tộc, lợi ích kinh tế, sự trỗi dậy của chủ nghĩa dân tộc Afrikaner, lịch sử phân biệt đối xử, nỗi sợ hãi mất quyền lực và ảnh hưởng của bối cảnh quốc tế.
Câu 6: Chính phủ Nam Phi đã có những chính sách gì để giải quyết hậu quả của chế độ Apartheid và xây dựng một xã hội công bằng, dân chủ?
Sau khi chế độ Apartheid sụp đổ vào năm 1994, chính phủ Nam Phi đã thực hiện nhiều chính sách quan trọng để giải quyết những hậu quả nặng nề của nó và xây dựng một xã hội công bằng và dân chủ:
- Ủy ban Sự thật và Hòa giải (Truth and Reconciliation Commission - TRC): Đây là một cơ quan đặc biệt được thành lập để điều tra các hành vi vi phạm nhân quyền trong thời kỳ Apartheid. TRC cung cấp cơ hội cho cả nạn nhân và người gây ra tội ác được trình bày câu chuyện của mình. Mục tiêu chính là thúc đẩy sự hòa giải dân tộc thay vì trả thù.
- Hiến pháp mới: Một hiến pháp dân chủ và tiến bộ đã được ban hành, đảm bảo quyền bình đẳng cho tất cả công dân, không phân biệt chủng tộc, giới tính, tôn giáo, v.v. Hiến pháp này cũng thiết lập một hệ thống chính phủ đa đảng và bảo vệ các quyền tự do cơ bản.
- Chính sách Tái thiết và Phát triển (Reconstruction and Development Programme - RDP): Đây là một chương trình kinh tế - xã hội toàn diện nhằm giải quyết những bất bình đẳng do Apartheid gây ra, tập trung vào việc cung cấp nhà ở, y tế, giáo dục, nước sạch và điện cho người dân, đặc biệt là cộng đồng da đen.
- Chính sách Trao quyền Kinh tế cho Người Da đen (Black Economic Empowerment - BEE) và sau này là Trao quyền Kinh tế trên diện rộng cho Người Da đen (Broad-Based Black Economic Empowerment - BBBEE): Các chính sách này nhằm mục đích tăng cường sự tham gia của người da đen vào nền kinh tế thông qua các biện pháp như ưu tiên trong tuyển dụng, mua sắm công, sở hữu cổ phần doanh nghiệp, và phát triển kỹ năng.
- Cải cách đất đai: Chính phủ đã nỗ lực thực hiện các chương trình cải cách đất đai để khắc phục tình trạng bất bình đẳng trong sở hữu đất đai do Apartheid gây ra, chuyển giao đất đai từ người da trắng sang người da đen. Tuy nhiên, quá trình này diễn ra chậm và gặp nhiều khó khăn.
- Đầu tư vào giáo dục và y tế: Chính phủ đã tăng cường đầu tư vào hệ thống giáo dục và y tế, đặc biệt là ở các vùng trước đây bị thiệt thòi, nhằm nâng cao trình độ dân trí và sức khỏe của người dân.
- Xây dựng các thể chế dân chủ: Thiết lập và củng cố các cơ quan nhà nước dân chủ, bao gồm quốc hội đa đảng, hệ thống tư pháp độc lập, và các tổ chức xã hội dân sự.
- Thúc đẩy hòa giải và đoàn kết dân tộc: Thông qua các chương trình giáo dục, văn hóa và các hoạt động cộng đồng, chính phủ cố gắng xây dựng một ý thức chung về quốc gia và vượt qua những chia rẽ do lịch sử để lại.
Mặc dù đã có nhiều nỗ lực và đạt được những thành tựu nhất định, Nam Phi vẫn phải đối mặt với nhiều thách thức trong việc giải quyết hoàn toàn những hậu quả sâu sắc của Apartheid, đặc biệt là tình trạng bất bình đẳng kinh tế và xã hội vẫn còn tồn tại.