câu 1. Ngôi kể của người kể truyện là ngôi thứ nhất. Người kể truyện xưng "tôi", trực tiếp tham gia vào câu chuyện và kể lại những sự kiện xảy ra.
câu 2. <>
Để xác định các loại điểm nhìn trong đoạn văn bản trên, chúng ta cần phân tích cách thức tác giả sử dụng ngôn ngữ và hình ảnh để thể hiện quan điểm, cảm xúc và góc nhìn của mình đối với sự việc được miêu tả.
Phân tích:
* Điểm nhìn của nhân vật: Đoạn văn bản tập trung vào hành động của nhân vật chính là người ăn mày và con chó của nhà tư sản. Tác giả sử dụng ngôn ngữ trực tiếp để miêu tả hành động của họ, tạo nên một bức tranh sinh động về cuộc sống nghèo khó và sự đấu tranh giành giật miếng ăn của những người cùng cảnh ngộ.
* Điểm nhìn của người kể chuyện: Người kể chuyện đóng vai trò là người chứng kiến toàn bộ diễn biến câu chuyện. Họ sử dụng ngôn ngữ gián tiếp để thuật lại sự việc, kết hợp với việc miêu tả chi tiết hành động của nhân vật, tạo nên một dòng chảy thời gian logic và mạch lạc.
* Điểm nhìn của độc giả: Độc giả có thể tự do suy ngẫm và rút ra bài học từ câu chuyện. Tác giả sử dụng ngôn ngữ gợi mở, tạo nên không gian cho độc giả tự do tưởng tượng và cảm nhận, giúp họ đồng cảm với hoàn cảnh của nhân vật và suy ngẫm về vấn đề xã hội được đặt ra trong tác phẩm.
Kết luận:
Đoạn văn bản sử dụng nhiều loại điểm nhìn khác nhau, bao gồm điểm nhìn của nhân vật, người kể chuyện và độc giả, góp phần tạo nên hiệu quả nghệ thuật cao cho tác phẩm. Qua đó, tác giả muốn phản ánh thực trạng xã hội bất công, nơi những người nghèo khổ phải đấu tranh để tồn tại, đồng thời khơi gợi lòng trắc ẩn và sự chia sẻ của mỗi người đối với những mảnh đời bất hạnh.
câu 3. Văn bản trên phê phán những kẻ tham lam, độc ác, thiếu lòng nhân ái. Đồng thời thể hiện sự cảm thương đối với những người nghèo khó, cơ cực.
câu 4. Lời của chủ nhà "à, mày đánh gãy răng chó ông, ông chỉ kẹp cho mày chết tươi, rồi ông đền mạng. Bất quá ba chục bạc là cùng!" thể hiện sự vô nhân đạo và thiếu lòng trắc ẩn của xã hội thời kỳ thuộc địa. Chủ nhà không chỉ khinh thường người nghèo khó mà còn sẵn sàng trừng phạt họ một cách tàn nhẫn nếu họ phạm lỗi. Điều này phản ánh sự phân biệt giai cấp sâu sắc và sự bất công trong quan hệ xã hội. Lời nói này cũng cho thấy sự thiếu tôn trọng đối với quyền sống và tự do cá nhân của những người yếu thế. Nó tạo ra một môi trường xã hội đầy áp lực và đe dọa, khiến cho những người nghèo khó luôn phải sống trong lo sợ và bất an.
câu 5. Thái độ, cảm xúc của tác giả thể hiện qua lời của người kể truyện: Thái độ mỉa mai, châm biếm đối với những người giàu có, đặc biệt là những người giàu có mà keo kiệt, ích kỷ. Tác giả sử dụng ngôn ngữ hài hước, châm biếm để phê phán lối sống vô nhân đạo của tầng lớp thượng lưu thời phong kiến.
câu 6. * Phân tích nhân vật:
- Người ăn mày: Nhân vật chính của truyện ngắn, đại diện cho những người nghèo khổ, bất hạnh trong xã hội. Hắn là một người ăn mày lang thang, sống cuộc đời cơ cực, luôn khao khát được ăn uống no đủ. Tuy nhiên, do lòng tham lam, hắn đã phạm sai lầm nghiêm trọng khi cướp miếng ăn của con chó, dẫn đến hậu quả đáng tiếc. Qua hành động và suy nghĩ của người ăn mày, tác giả thể hiện sự cảm thông sâu sắc đối với những người nghèo khổ, đồng thời phê phán lối sống ích kỷ, vô lương tâm của một bộ phận con người trong xã hội.
- Con chó: Con chó là biểu tượng cho sự trung thành, tình yêu thương và lòng dũng cảm. Nó sẵn sàng hy sinh bản thân để bảo vệ chủ nhân khỏi tên ăn mày độc ác. Hành động của con chó thể hiện phẩm chất cao quý của loài vật, khiến người đọc xúc động và suy ngẫm về cách ứng xử của con người đối với động vật.
* Xung đột nội tâm: Truyện ngắn thể hiện xung đột nội tâm gay gắt giữa lòng tham lam và lòng vị tha. Người ăn mày vì lòng tham mà bất chấp tất cả, thậm chí đánh cắp miếng ăn của con chó, gây ra hậu quả đau lòng. Trong khi đó, con chó lại thể hiện lòng vị tha, sẵn sàng hy sinh bản thân để bảo vệ chủ nhân. Xung đột này tạo nên tính kịch tính cho câu chuyện, đồng thời khơi gợi suy ngẫm về đạo đức và trách nhiệm của mỗi cá nhân trong xã hội.
* Ý nghĩa xã hội: Truyện ngắn phản ánh thực trạng xã hội phong kiến Việt Nam xưa, nơi mà khoảng cách giàu nghèo, phân biệt giai cấp rất rõ ràng. Những người nghèo khổ thường bị khinh miệt, coi thường, thậm chí bị đối xử tàn nhẫn. Đồng thời, truyện cũng đề cao tình yêu thương, sự bao dung và lòng vị tha, khuyến khích con người hãy sống nhân ái, biết sẻ chia và giúp đỡ lẫn nhau.
Kết luận:
Truyện ngắn "Răng con chó của nhà tư sản" là một tác phẩm văn học đặc sắc, mang nhiều ý nghĩa sâu sắc. Tác phẩm không chỉ phản ánh thực trạng xã hội phong kiến Việt Nam xưa mà còn gửi gắm thông điệp về lòng nhân ái, sự bao dung và trách nhiệm của mỗi cá nhân trong xã hội. Thông qua việc phân tích nhân vật, xung đột nội tâm và ý nghĩa xã hội, chúng ta có thể hiểu rõ hơn về giá trị nhân văn của tác phẩm.