câu 1. Nhân vật trữ tình trong bài thơ "Rừng" của Hoàng Phủ Ngọc Tường là tác giả, được thể hiện qua đại từ xưng hô "tôi". Nhân vật này trải qua nhiều cung bậc cảm xúc khi đi trên những con đường rừng, từ sự bỡ ngỡ ban đầu đến sự gắn bó sâu sắc với thiên nhiên và con người Việt Nam.
câu 2. Trong đoạn trích "Tôi đi trên những con đường rừng cũ", tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa để tạo nên hiệu quả nghệ thuật đặc sắc. Dưới đây là phân tích chi tiết về cách thức và tác dụng của biện pháp này:
Phân tích:
* Hình ảnh 1: "Đồng chí nào chia tay nơi đây / Ngã ba rừng hoang lá đầy"
* Tác giả đã nhân hóa "đồng chí" bằng cách sử dụng đại từ xưng hô "ai". Điều này khiến cho "đồng chí" trở nên gần gũi, thân mật hơn với độc giả. Hình ảnh "ngã ba rừng hoang lá đầy" được miêu tả như một khung cảnh buồn bã, cô đơn, gợi lên sự tiếc nuối khi phải chia ly.
* Tác dụng: Tạo cảm giác ấm áp, gần gũi giữa người lính và quê hương, thể hiện nỗi lòng của họ khi phải rời xa gia đình, quê hương để chiến đấu bảo vệ Tổ quốc.
* Hình ảnh 2: "Mẹ Trường Sơn tóc mây bạc phơ / Người sau qua đây dẫn gỗ cất nhà"
* Tác giả đã nhân hóa "mẹ Trường Sơn" bằng cách gọi "người" thay vì "núi rừng". Cách gọi này khiến cho "mẹ Trường Sơn" trở nên gần gũi, thân thuộc hơn với độc giả. Hình ảnh "tóc mây bạc phơ" gợi lên vẻ đẹp thanh tao, hiền hòa của núi rừng Trường Sơn.
* Tác dụng: Thể hiện sự biết ơn sâu sắc của tác giả đối với thiên nhiên, núi rừng Trường Sơn, đồng thời khẳng định vai trò quan trọng của rừng trong việc cung cấp nguyên liệu xây dựng nhà cửa cho bộ đội.
Kết luận:
Biện pháp tu từ nhân hóa trong đoạn trích "Tôi đi trên những con đường rừng cũ" không chỉ làm tăng sức gợi hình, gợi cảm cho bài thơ mà còn góp phần thể hiện chủ đề chính của bài thơ: ca ngợi tinh thần lạc quan, kiên cường của người lính trong kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Đồng thời, nó cũng thể hiện tình yêu quê hương, đất nước sâu sắc của tác giả.
câu 3. Trong đoạn trích "Tôi đi trên những con đường rừng cũ", tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường đã thể hiện những cảm xúc sâu sắc và phức tạp về quê hương, lịch sử và chiến tranh. Những hình ảnh thiên nhiên tươi đẹp và hùng vĩ của Việt Nam được miêu tả tinh tế, tạo nên không khí lãng mạn và đầy sức sống. Tuy nhiên, bên cạnh đó, tác giả cũng đề cập đến sự hy sinh và mất mát của dân tộc trong quá khứ, đặc biệt là trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ. Cảm xúc của nhân vật trữ tình được bộc lộ rõ ràng nhất qua những dòng thơ sau:
"Quên một ngày đường dài nắng đổ
Trong giấc mơ thơm mùi cỏ lá"
Câu thơ này gợi lên hình ảnh một người lính trẻ tuổi, đang trên đường hành quân, phải đối mặt với những khó khăn, gian khổ của chiến tranh. Anh ta quên đi nỗi mệt mỏi, vất vả của chặng đường dài dưới cái nắng gay gắt, thay vào đó là niềm vui sướng khi được hòa mình vào thiên nhiên tươi đẹp. Mùi cỏ lá thơm ngát trong giấc mơ chính là biểu tượng cho sự thanh bình, yên tĩnh mà anh ta khao khát. Câu thơ thể hiện sự lạc quan, yêu đời của người lính, dù trong hoàn cảnh khắc nghiệt vẫn giữ vững niềm tin vào tương lai tốt đẹp.
Tóm lại, đoạn trích "Tôi đi trên những con đường rừng cũ" là một bức tranh tuyệt đẹp về vẻ đẹp thiên nhiên và lòng dũng cảm, kiên cường của con người Việt Nam trong cuộc đấu tranh giành độc lập. Qua đó, tác giả gửi gắm thông điệp về ý nghĩa thiêng liêng của tự do và trách nhiệm bảo vệ Tổ quốc.
câu 4. Hình ảnh "loài lan rừng" và "mùa xuân nở hoa" trong câu cuối bài thơ "Rừng" của Hoàng Phủ Ngọc Tường mang ý nghĩa sâu sắc về sự sống, hy vọng và khát vọng tự do. Hình ảnh này không chỉ đơn thuần miêu tả vẻ đẹp thiên nhiên mà còn ẩn dụ cho tinh thần kiên cường, bất khuất của dân tộc Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước.
* "Loài lan rừng": Loài hoa quý hiếm, mọc giữa núi rừng hoang sơ, thể hiện sức sống mãnh liệt, bền bỉ của con người Việt Nam dù phải đối mặt với bao khó khăn, thử thách.
* "Mùa xuân nở hoa": Mùa xuân là biểu tượng của sự sinh sôi nảy nở, khởi đầu mới. Hoa lan nở vào mùa xuân tượng trưng cho niềm tin vào tương lai tươi sáng, hòa bình, độc lập.
Câu thơ kết thúc bằng hình ảnh "loài lan rừng mùa xuân nở hoa" tạo nên một bức tranh đầy hy vọng, khẳng định rằng dù trải qua bao gian khổ, mất mát, dân tộc Việt Nam vẫn luôn hướng đến một tương lai tốt đẹp hơn. Đó chính là lý tưởng cao đẹp, là mục tiêu phấn đấu của cả dân tộc trong cuộc chiến giành độc lập, thống nhất đất nước.
câu 5. Bài thơ "Rừng" của Hoàng Phủ Ngọc Tường đã gợi lên cho em nhiều suy nghĩ sâu sắc về mối quan hệ gắn bó mật thiết giữa con người và thiên nhiên. Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh con đường rừng quen thuộc, nơi tác giả đã từng đi qua trong quá khứ. Những con đường này không chỉ đơn thuần là tuyến đường giao thông mà còn chứa đựng biết bao kỉ niệm, cảm xúc của tác giả. Qua đó, ta thấy được vai trò to lớn của thiên nhiên đối với đời sống tinh thần của con người. Thiên nhiên không chỉ cung cấp cho chúng ta những điều kiện vật chất cần thiết để tồn tại mà còn là nơi lưu giữ những giá trị tinh thần quý báu. Nó là nguồn cảm hứng bất tận cho nghệ thuật, khoa học, giúp con người phát triển toàn diện cả về thể chất lẫn tâm hồn.
Tuy nhiên, bài thơ cũng nhắc nhở chúng ta về nguy cơ mất mát môi trường do hoạt động của con người. Hình ảnh "những con đường chỉ một lần qua trong giấc mơ thơm mùi cỏ lá" gợi lên nỗi lo lắng về sự biến đổi khí hậu, ô nhiễm môi trường,... khiến cho thiên nhiên dần trở nên hoang sơ, thiếu vắng bóng dáng con người. Điều này đặt ra trách nhiệm bảo vệ môi trường sống cho mỗi cá nhân. Chúng ta cần nâng cao ý thức bảo vệ môi trường, chung tay góp sức xây dựng một tương lai tươi sáng cho Trái Đất.
Tóm lại, bài thơ "Rừng" đã khẳng định vai trò quan trọng của thiên nhiên đối với con người và cảnh báo về nguy cơ mất mát môi trường. Từ đó, em nhận thức rõ hơn về tầm quan trọng của việc gìn giữ và bảo vệ thiên nhiên.