ii:
câu 1. 1. Đề tài của văn bản trên là về nghệ thuật chèo và tình yêu quê hương.
2. Yếu tố phi hư cấu của văn bản trên bao gồm các chi tiết thực tế như mô tả cảnh tập luyện, trang phục, đạo cụ, và quá trình biểu diễn. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ tường minh để kể lại những trải nghiệm cá nhân và quan sát từ cuộc sống hàng ngày. Điều này giúp độc giả hình dung rõ hơn về không gian, thời gian và bối cảnh của câu chuyện.
3. Trong đoạn trích, yếu tố miêu tả đóng vai trò quan trọng trong việc tái hiện khung cảnh sinh động của buổi tập luyện chèo. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh để miêu tả chi tiết về ánh sáng, âm thanh, cử chỉ, hành động của các diễn viên và khán giả. Nhờ vào yếu tố miêu tả, độc giả có thể tưởng tượng được không khí sôi nổi, vui tươi của buổi tập luyện, cũng như thấy được sự gắn kết giữa con người và nghệ thuật chèo.
4. Qua đoạn trích, ta thấy tác giả có suy nghĩ và thái độ rất trân trọng và yêu mến nghệ thuật chèo. Ông miêu tả nó như một nét đẹp văn hóa truyền thống, mang đậm bản sắc dân tộc. Đồng thời, tác giả cũng bày tỏ niềm tin vào sức sống mãnh liệt của nghệ thuật chèo, dù phải trải qua nhiều biến cố lịch sử nhưng vẫn luôn tồn tại và phát triển.
5. Vấn đề được nêu trong bài phóng sự có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với việc gìn giữ văn hóa truyền thống hiện nay. Nó nhắc nhở chúng ta rằng, dù xã hội đang thay đổi nhanh chóng, nhưng những giá trị văn hóa truyền thống vẫn cần được bảo tồn và phát huy. Nghệ thuật chèo không chỉ là một môn nghệ thuật mà còn là một phần của tâm hồn, của bản sắc dân tộc. Việc duy trì và phát triển nghệ thuật chèo sẽ góp phần làm giàu thêm văn hóa Việt Nam, đồng thời khẳng định vị trí của nước ta trên trường quốc tế.
6. Đoạn văn nghị luận về đặc điểm của thể loại phóng sự trong đoạn trích phần đọc hiểu:
Phóng sự là một thể loại báo chí đặc biệt, tập trung vào việc ghi chép, phản ánh những sự kiện, hiện tượng, vấn đề nóng bỏng trong xã hội. Đặc điểm nổi bật của phóng sự là tính khách quan, chân thực, bám sát thực tế. Phóng sự thường sử dụng ngôn ngữ tường minh, dễ hiểu, kết hợp với các biện pháp tu từ như so sánh, ẩn dụ,... để tăng cường hiệu quả truyền tải thông tin.
Trong đoạn trích phần đọc hiểu, tác giả đã sử dụng ngôn ngữ tường minh, giàu hình ảnh để miêu tả chi tiết về buổi tập luyện chèo. Từ cách thức tổ chức, trang phục, đạo cụ đến quá trình biểu diễn đều được tác giả khắc họa một cách sinh động, chân thực. Bên cạnh đó, tác giả còn sử dụng các biện pháp tu từ như so sánh, ẩn dụ để làm nổi bật vẻ đẹp của nghệ thuật chèo. Ví dụ, tác giả so sánh chèo với "màu mỡ", "xanh tươi" để nhấn mạnh sức sống mãnh liệt của nghệ thuật này.
Qua đoạn trích, ta thấy được sự am hiểu sâu sắc của tác giả về nghệ thuật chèo. Tác giả đã khéo léo lồng ghép những kiến thức chuyên môn vào bài viết, giúp độc giả hiểu rõ hơn về nguồn gốc, ý nghĩa và giá trị của nghệ thuật chèo.
câu 2. Đề tài của văn bản trên là về nghệ thuật chèo truyền thống của Việt Nam. Văn bản này mô tả chi tiết về các yếu tố quan trọng của nghệ thuật chèo, bao gồm cả âm nhạc, diễn xuất và trang phục. Nó cũng nhấn mạnh vào giá trị văn hóa và lịch sử của nghệ thuật chèo, cùng với tầm quan trọng của nó trong việc bảo tồn di sản văn hóa dân tộc.
Yếu tố phi hư cấu của văn bản trên là việc cung cấp thông tin cụ thể về các khía cạnh kỹ thuật của nghệ thuật chèo, chẳng hạn như loại hình âm nhạc, vai trò của các diễn viên, và quy tắc biểu diễn. Điều này giúp độc giả hiểu rõ hơn về nghệ thuật chèo từ góc nhìn khách quan và khoa học.
Tác dụng của yếu tố miêu tả trong đoạn trích là để tái hiện lại không gian và bối cảnh của buổi tập luyện nghệ thuật chèo. Bằng cách miêu tả chi tiết về ánh sáng, địa điểm, và hành động của các diễn viên, tác giả đã tạo nên một bức tranh sinh động về quá trình chuẩn bị cho một buổi biểu diễn nghệ thuật chèo. Điều này giúp độc giả cảm nhận được sự tận tụy và đam mê của các nghệ sĩ trong việc duy trì và phát triển nghệ thuật truyền thống này.
Trong đoạn trích, tác giả thể hiện suy nghĩ và thái độ tích cực đối với nghệ thuật chèo. Ông ca ngợi vẻ đẹp và sức sống bền bỉ của nghệ thuật này, dù trải qua nhiều biến cố lịch sử. Tác giả cũng đánh giá cao sự cống hiến và lòng yêu nghề của các nghệ sĩ, họ luôn nỗ lực để mang đến những màn trình diễn tuyệt vời cho khán giả.
Theo tôi, vấn đề được nêu trong bài phóng sự có ý nghĩa rất lớn đối với việc gìn giữ văn hóa truyền thống hiện nay. Nghệ thuật chèo là một phần quan trọng của di sản văn hóa Việt Nam, nó phản ánh nét đẹp và giá trị tinh thần của người dân Việt. Việc bảo tồn và phát huy nghệ thuật này không chỉ đảm bảo sự đa dạng văn hóa mà còn góp phần xây dựng một xã hội giàu bản sắc và tự hào về nguồn gốc của mình.
Câu nói của Cổ Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng về cái quý nhất của con người là cuộc sống và danh dự sống gợi nhắc chúng ta về tầm quan trọng của phẩm chất đạo đức và danh dự cá nhân. Trong thời đại hiện đại, khi mà cuộc sống trở nên vội vã và áp lực, việc sống có danh dự càng trở nên cần thiết hơn bao giờ hết. Chúng ta cần trân trọng cuộc sống, đặt mục tiêu đúng đắn và hành động theo lương tâm để đạt được thành công và hạnh phúc đích thực.