i:
câu 1. Nhân vật trữ tình trong bài thơ "Tôi đi trên những con đường rừng cũ" là tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường.
câu 2. Trong đoạn trích "Tôi đi trên những con đường rừng cũ", tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa để tạo nên hiệu quả nghệ thuật đặc sắc.
Phân tích:
* "Nghe suối khuya động tiếng thì thầm": Tác giả đã nhân hóa dòng suối bằng cách gán cho nó khả năng "động tiếng thì thầm". Hình ảnh này gợi lên sự tĩnh lặng, êm đềm của núi rừng về đêm, đồng thời cũng ẩn chứa một chút bí ẩn, huyền ảo. Tiếng suối không chỉ đơn thuần là âm thanh tự nhiên mà còn như một lời tâm tình, thủ thỉ, khiến người đọc cảm nhận được sự gần gũi, thân thuộc giữa con người và thiên nhiên.
* "Còn dấu tro tàn bếp lửa như tiếng ai nói cười trong giấc ngủ.": Tác giả tiếp tục nhân hóa ngọn lửa bằng cách so sánh với tiếng nói cười. Hình ảnh này thể hiện sự ấm áp, tình cảm gia đình, gợi nhớ đến những kỉ niệm đẹp đẽ, yên bình. Bếp lửa không chỉ là nơi nấu nướng mà còn là biểu tượng của sự sum vầy, hạnh phúc, là nơi lưu giữ những giá trị truyền thống tốt đẹp.
Tác dụng:
Việc sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa giúp cho cảnh vật trở nên sinh động, gần gũi hơn với con người. Đồng thời, nó góp phần làm tăng thêm tính trữ tình, lãng mạn cho bài thơ, khơi gợi những suy tưởng sâu xa về quê hương, đất nước, về những con người đã hy sinh vì độc lập tự do.
câu 3. Trong đoạn trích "Tôi đi trên những con đường rừng cũ", tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường đã thể hiện những cảm xúc sâu sắc và phức tạp về quê hương, lịch sử và chiến tranh. Những hình ảnh thiên nhiên tươi đẹp, hùng vĩ của vùng núi rừng Trường Sơn không chỉ làm nổi bật vẻ đẹp tự nhiên mà còn gợi lên sự kiên cường, bất khuất của con người Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước.
Câu thơ "Quên một ngày đường dài nắng đổ" gợi lên hình ảnh những người lính trẻ tuổi, đầy nhiệt huyết, phải trải qua những chặng đường dài, khắc nghiệt dưới cái nắng gay gắt của miền Trung. Tuy nhiên, họ vẫn giữ vững tinh thần lạc quan, yêu đời, không ngừng tiến bước vì mục tiêu giải phóng dân tộc. Hình ảnh "thơm mùi cỏ lá" tạo nên một khung cảnh thanh bình, yên tĩnh giữa những khó khăn, thử thách của chiến tranh. Mùi hương cỏ lá như một biểu tượng cho sự sống, hy vọng và niềm tin vào tương lai tươi sáng.
Tác giả cũng khéo léo lồng ghép những chi tiết lịch sử vào bài thơ, khiến cho độc giả thêm phần cảm phục và trân trọng những giá trị thiêng liêng của quá khứ. Câu thơ "ôi những con đường chỉ một lần qua" nhắc nhở chúng ta rằng mỗi con đường, mỗi chặng đường đều chứa đựng những ý nghĩa riêng biệt, dù ngắn ngủi hay dài lâu, nó đều góp phần tạo nên bức tranh toàn diện về cuộc sống và lịch sử.
Bài thơ kết thúc bằng hình ảnh "trong giấc mơ thơm mùi cỏ lá", gợi mở ra một không gian tưởng tượng, nơi mà những ký ức về quê hương, về chiến tranh được lưu giữ trọn vẹn. Tác giả muốn nhắn nhủ với độc giả rằng, dù thời gian có trôi qua, những giá trị truyền thống, những ký ức về quá khứ sẽ luôn được gìn giữ và truyền lại cho thế hệ mai sau.
Nhìn chung, bài thơ "Tôi đi trên những con đường rừng cũ" là một tác phẩm giàu tính nghệ thuật, thể hiện rõ nét tâm hồn và tình yêu quê hương, đất nước của tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường. Bài thơ không chỉ là một bức tranh đẹp về thiên nhiên mà còn là một lời tri ân sâu sắc đối với những người anh hùng đã hi sinh vì độc lập, tự do của Tổ quốc.
câu 4. Hoàng Phủ Ngọc Tường là một trong những nhà văn chuyên viết bút kí tiêu biểu của nền văn học Việt Nam hiện đại. Nét đặc sắc trong những sáng tác của ông chính là sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa chất trí tuệ và tính trữ tình, giữa nghị luận sắc bén với suy tư đa chiều được tổng hợp từ vốn kiến thức phong phú về triết học, lịch sử, văn hóa, địa lý,... Tất cả được thể hiện qua lối hành văn hướng nội, súc tích, mê đắm và tài hoa. Bài thơ "Rừng" được trích từ tập kí cùng tên, viết năm 1978, 10 năm sau khi cuộc kháng chiến chống Mĩ kết thúc. Tác phẩm đã tái hiện lại khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, tráng lệ của núi rừng Trường Sơn. Đồng thời, ngợi ca ý chí quyết tâm chiến đấu, niềm tin mãnh liệt vào ngày mai chiến thắng của những người lính. Đặc biệt, hình ảnh "loài lan rừng mùa xuân nở hoa" ở câu cuối bài thơ đã góp phần làm nổi bật chủ đề tác phẩm.
Trước hết, hình ảnh "loài lan rừng mùa xuân nở hoa" là một hình ảnh giàu sức gợi. Hoa lan là loài hoa quý hiếm, có vẻ đẹp thanh tao, kiêu sa. Mùa xuân là mùa của sự sinh sôi nảy nở, của vạn vật bừng lên sức sống mới. Khi kết hợp hai hình ảnh này với nhau, tác giả đã tạo nên một bức tranh thiên nhiên vô cùng tươi đẹp, tràn đầy sức sống. Bức tranh ấy vừa gợi lên vẻ đẹp hoang sơ, hùng vĩ của núi rừng Trường Sơn, vừa ẩn chứa niềm tin, hi vọng về một tương lai tươi sáng.
Hình ảnh "loài lan rừng mùa xuân nở hoa" còn là biểu tượng cho vẻ đẹp tâm hồn của những người lính Trường Sơn. Giữa bom đạn chiến tranh ác liệt, họ vẫn luôn giữ vững niềm tin, ý chí chiến đấu, luôn hướng về phía trước với tinh thần lạc quan, yêu đời. Họ giống như những bông hoa lan rừng, dù phải trải qua bao gian khổ, thử thách vẫn luôn tỏa hương thơm ngát, rạng rỡ khoe sắc.
Cuối cùng, hình ảnh "loài lan rừng mùa xuân nở hoa" còn thể hiện khát vọng hòa bình, mong muốn giải phóng miền Nam thống nhất đất nước của những người lính Trường Sơn. Họ chiến đấu không chỉ vì độc lập, tự do của dân tộc mà còn vì một tương lai tươi sáng, một cuộc sống ấm no, hạnh phúc cho nhân dân.
Như vậy, hình ảnh "loài lan rừng mùa xuân nở hoa" trong câu cuối bài thơ "Rừng" của Hoàng Phủ Ngọc Tường là một hình ảnh giàu ý nghĩa. Nó không chỉ góp phần làm nổi bật vẻ đẹp của thiên nhiên núi rừng Trường Sơn mà còn thể hiện tinh thần lạc quan, yêu đời, ý chí quyết tâm chiến đấu và khát vọng hòa bình của những người lính Trường Sơn.
câu 5. Bài thơ "Tôi đi trên những con đường rừng cũ" của Hoàng Phủ Ngọc Tường thể hiện sự gắn kết sâu sắc giữa con người và thiên nhiên. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh để miêu tả vẻ đẹp hùng vĩ, hoang sơ của núi rừng Trường Sơn. Những con đường rừng được khắc họa với sự sống động, đầy sức sống, tạo nên bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Con người xuất hiện trong khung cảnh này không chỉ đơn thuần là người lữ khách mà còn là người chiến sĩ, người lao động, người con của quê hương. Họ hòa mình vào thiên nhiên, cảm nhận từng hơi thở của đất trời, lắng nghe tiếng thì thầm của suối, tiếng rì rào của gió, tiếng chim hót líu lo. Sự gắn kết giữa con người và thiên nhiên được thể hiện rõ nét qua những chi tiết nhỏ nhặt như tiếng thì thầm của suối, tiếng rì rào của gió, tiếng chim hót líu lo. Tất cả đều góp phần tạo nên một bức tranh hài hòa, ấm áp, thể hiện mối quan hệ mật thiết giữa con người và thiên nhiên. Bài thơ cũng nhắc nhở chúng ta về trách nhiệm bảo vệ môi trường, giữ gìn vẻ đẹp tự nhiên cho thế hệ mai sau.
ii:
câu 1. Chính Hữu là nhà thơ trưởng thành trong kháng chiến chống Pháp. Ông thường viết về đề tài người lính và chiến tranh bằng giọng điệu chân thực, bình dị. Bài thơ "Đường rừng" là một minh chứng tiêu biểu cho phong cách sáng tác ấy. Hai khổ thơ đầu tiên đã khắc họa hình ảnh con đường rừng Trường Sơn đầy hiểm nguy nhưng cũng rất đỗi hào hùng.
Ngay từ những dòng thơ mở đầu, ta đã bắt gặp một khung cảnh thiên nhiên hoang sơ, hùng vĩ của núi rừng Trường Sơn:
"Bóng cây đứng lặng im bên đường
Rừng lạ ào ào lá đỏ"
Hình ảnh "bóng cây đứng lặng im bên đường" gợi lên sự cô đơn, trống trải của nhân vật trữ tình. Từ láy "lặng im" cùng nhịp thơ chậm rãi khiến ta liên tưởng đến một khoảng không gian tĩnh lặng, vắng vẻ. Trong giây phút đó, người lính như bị choáng ngợp bởi cảnh sắc thiên nhiên nơi đây. Động từ "đứng" đặt giữa hai trạng thái đối lập "lặng im" và "ào ào" càng tô đậm thêm sự chuyển động của thời gian, của tâm trạng. Rừng lá đỏ vốn là một hình ảnh quen thuộc trong thơ ca Việt Nam. Tuy nhiên, khi được đặt cạnh tính từ "lạ", nó bỗng trở nên mới mẻ và gây ấn tượng mạnh mẽ hơn. Phải chăng, sự xuất hiện của "rừng lạ" chính là dấu hiệu cho thấy sự thay đổi trong tâm lý của nhân vật?
Đến khổ thơ thứ hai, khung cảnh thiên nhiên tiếp tục được khắc họa qua những hình ảnh giàu sức gợi:
"Nắng chiều nghiêng mái tóc quăn
Suối len dưới gốc cây sần sùi"
Câu thơ gợi ra một không gian rộng lớn, bao la của núi rừng Trường Sơn. Ánh nắng chiều buông xuống, chiếu rọi vào mái tóc đen nhánh của người con gái, tạo nên một khung cảnh vô cùng lãng mạn, trữ tình. Từ láy "nghiêng" kết hợp với động từ "len" đã góp phần làm tăng thêm vẻ đẹp mềm mại, uyển chuyển cho bức tranh thiên nhiên. Đồng thời, nó cũng ẩn chứa một chút gì đó bí ẩn, khó đoán, giống như tâm trạng của nhân vật trữ tình lúc bấy giờ.
Như vậy, chỉ với hai khổ thơ ngắn gọn, tác giả Chính Hữu đã khắc họa thành công hình ảnh con đường rừng Trường Sơn đầy hiểm nguy nhưng cũng rất đỗi hào hùng. Qua đó, ta có thể cảm nhận được tâm trạng bâng khuâng, xao xuyến của người lính khi phải rời xa quê hương để lên đường chiến đấu.
câu 2. Lịch sử dân tộc ta đã trải qua biết bao đau thương, mất mát. Biết bao lớp người trẻ đã ngã xuống vì hòa bình, độc lập, tự do của Tổ Quốc. Chính bởi vậy, chúng ta - những người trẻ của thế hệ bây giờ cần phải tiếp nối truyền thống yêu nước ấy.
Tuổi trẻ là khái niệm dùng để chỉ thế hệ thanh, thiếu niên, những người trẻ tuổi, trẻ lòng. Thế hệ tuổi trẻ ngày nay được trang bị đầy đủ kiến thức, đạo đức, ở họ hội tụ đầy đủ lòng nhiệt huyết, khả năng sáng tạo để xây dựng, phát triển đất nước. Đánh giá về vai trò quan trọng, chủ đạo của tuổi trẻ, có ý kiến đã cho rằng "Tuổi trẻ là tương lai của đất nước", là nguồn lực to lớn đưa đất nước Việt Nam vươn ra hội nhập với năm châu.
Ngày nay chúng ta được thừa hưởng nền độc lập, hòa bình do cha ông xây dựng. Chúng ta được sống trong tự do, hạnh phúc, được học tập và có cơ hội để phát triển, khẳng định bản thân. Vì vậy mỗi chúng ta cần có ý thức phát triển bản thân, biết cống hiến đóng góp một phần sức lực nhỏ bé của bản thân để hát triển đất nước, chống lại kẻ thù và thế lực phản động.
Từ xưa, dân tộc Việt Nam đã có truyền thống yêu nước nồng nàn, tất cả vì độc lập dân tộc, vì cuộc sống yên bình, hạnh phúc. Truyền thống ấy được giữ gìn và phát huy qua nhiều thế hệ, đặc biệt là trong thời đại ngày nay.
Chủ nghĩa yêu nước trở thành dòng chảy xuyên suốt qua lịch sử dân tộc. Nó được thể hiện rõ ràng qua lòng tự hào dân tộc, yêu quê hương đất nước, yêu cộng đồng dân tộc. Lòng yêu nước còn là khi con người biết đặt lợi ích của quốc gia, dân tộc len trên hết, họ sẵn sàng hi sinh mọi lợi ích cá nhân để phục vụ lợi ích cho đất nước. Ngày nay, lòng yêu nước vẫn được thể hiện, tuy nhiên nó được thể hiện một cách nhẹ nhàng và trực tiếp hơn.
Chúng ta yêu làng, yêu xóm, yêu phố, yêu quận, yêu thành phố,...của mình; thấy ai làm điều gì tổn hại đến cảnh quan nơi đó đều cảm thấy bực bội, tức giận. Gặp một người ăn xin, ta cho họ một ít tiền, gặp một cụ già neo đơn, tàn tật, ta đem đến cho cụ card điện thoại có in số máy của mình để họ tiện liên lạc...Đất nước ta đang trên đà phát triển, rất cần công nghệ và vốn đầu tư nên một số doanh nghiệp sẵn sàng chi khoản tiền lớn để các quan chức cấp cao ăn hối lộ nhằm đút túi riêng. Nhiều quan chức nhà nước sẵn sàng đánh đổi lợi ích của đất nước lấy khoản tiền hối lộ, phục vụ cho mục đích cá nhân. Đó là hành động đáng xấu hổ, gây ảnh hưởng đến danh tiếng của đất nước, làm giảm uy tín của Nhà nước ta trước công dân toàn nước nói riêng và trước thế giới nói chung. Hành động ấy làm chậm trễ sự phát triển của đất nước, khiến cho đất nước ta chậm tiến bộ. Hơn nữa, những hành vi tham ô, nhận hối lộ ấy còn gây thiệt hại nghiêm trọng về tài sản của đất nước, thậm chí còn đe dọa đến sự an nguy của đất nước.
Mỗi người hãy cùng nhau cố gắng để trở thành một mảnh ghép có ích cho đất nước. Chúng ta hãy đoàn kết, yêu thương lẫn nhau để cùng nhau xây dựng và phát triển đất nước ngày càng giàu đẹp, văn minh. Hãy để tuổi trẻ của chúng ta là những tháng ngày cống hiến và đầy ý nghĩa.