ii:
câu 1. 1. Ngôi kể: ngôi thứ nhất.
2. Cô Phương có thể mở được lớp học ở Sủng Thài vì:
- Người dân nơi đây không tin tưởng vào việc học chữ nên họ không muốn cho con em mình đi học.
- Họ gặp vấn đề về việc bảo quản hạt giống ngô dẫn đến tình trạng mất mùa liên tiếp.
- Sau khi cô Phương giúp đỡ họ giải quyết vấn đề bảo quản ngô, họ bắt đầu tin tưởng vào khả năng của cô và đồng ý để cô mở lớp học.
3. Biện pháp tu từ được sử dụng trong câu văn: liệt kê.
Tác dụng: Nhấn mạnh những nguyên nhân khiến cô Phương rơi vào trạng thái tuyệt vọng, bất lực. Đồng thời, bộc lộ sự thấu hiểu, đồng cảm sâu sắc của tác giả đối với nỗi lòng của nhân vật.
4. Không gian miền núi Tây Bắc trong đoạn trích trên được miêu tả rất sinh động, hoang sơ nhưng đầy sức sống. Những dãy núi trùng điệp, hùng vĩ, những cánh rừng xanh ngát, bạt ngàn, những dòng suối róc rách chảy róc rách,... Tất cả tạo nên một bức tranh thiên nhiên thơ mộng, trữ tình. Bên cạnh đó, cuộc sống của người dân nơi đây cũng được khắc họa rất chân thực, giản dị, mộc mạc. Họ sống chan hòa, gắn bó với thiên nhiên, với nhau. Tuy nhiên, họ cũng phải đối mặt với nhiều khó khăn, thử thách. Điều này càng làm nổi bật vẻ đẹp kiên cường, bất khuất của con người nơi đây.
5. Bài học ý nghĩa với giới trẻ khi lựa chọn nghề nghiệp cho bản thân:
- Cần có đam mê, nhiệt huyết với công việc mình lựa chọn.
- Phải có tinh thần trách nhiệm, sẵn sàng đối mặt với khó khăn, thử thách.
- Luôn cố gắng học hỏi, trau dồi kiến thức, kỹ năng để hoàn thiện bản thân.
câu 2. Đọc đoạn trích, em cảm nhận được tình yêu quê hương sâu sắc của nhân vật Phương. Cô giáo Phương là một người phụ nữ mạnh mẽ, kiên cường và đầy lòng trắc ẩn. Sau khi tốt nghiệp sư phạm, cô đã quyết định trở về quê hương để giảng dạy, bất chấp những khó khăn và thử thách mà vùng núi Tây Bắc mang lại.
Phương là một giáo viên nhiệt huyết, luôn cố gắng truyền đạt kiến thức cho học sinh dù điều kiện sống rất khắc nghiệt. Cô đã trải qua nhiều khó khăn, thậm chí suýt mất mạng trong quá trình giảng dạy tại Sủng Thài. Tuy nhiên, tình yêu quê hương và mong muốn giúp đỡ những đứa trẻ nơi đây đã khiến cô không thể rời bỏ mảnh đất này.
Cô giáo Phương không chỉ là một người thầy giỏi chuyên môn mà còn là một người mẹ hiền, luôn quan tâm và chăm sóc học trò của mình. Cô đã dành thời gian để hướng dẫn họ cách trồng ngô, giúp cải thiện cuộc sống của gia đình. Sự kết hợp giữa việc giảng dạy và hỗ trợ nông nghiệp đã tạo nên một môi trường học tập tích cực, khuyến khích học sinh phát triển toàn diện.
Tình yêu quê hương của Phương không chỉ dừng lại ở việc giảng dạy mà còn lan tỏa sang hành động cụ thể. Cô đã tham gia vào dự án xây dựng lò nung chum để bảo quản ngô, giúp người dân địa phương tránh được nạn mọt ngô. Điều này chứng tỏ tinh thần trách nhiệm và lòng nhân ái của cô đối với cộng đồng.
Tóm lại, cô giáo Phương là biểu tượng của sự hy sinh và cống hiến cho quê hương. Tình yêu mãnh liệt của cô dành cho vùng núi Tây Bắc đã thúc đẩy cô vượt qua mọi khó khăn, mang lại ánh sáng tri thức và niềm tin vào tương lai tươi sáng cho những đứa trẻ nơi đây.