i:
câu 1. Nhân vật trữ tình trong văn bản "Mùa Xuân Ơi Người Gieo Hạt Trên Cánh Đồng Kỉ Niệm" là tác giả Bình Nguyên Trang. Dấu hiệu để xác định nhân vật trữ tình này là việc sử dụng ngôi thứ nhất xưng "tôi", thể hiện trực tiếp cảm xúc, suy nghĩ và trải nghiệm cá nhân của tác giả.
câu 2. Những loài hoa xuất hiện trong hoài niệm của nhà thơ là: hoa bèo tím, hoa cà, hoa cải, hoa gạo.
câu 3. Trong đoạn thơ "Kỉ ức xanh một vùng bến bãi...", tác giả sử dụng biện pháp tu từ so sánh với hình ảnh "dáng con đò gầy" được so sánh với "dáng chị tôi".
- Phân tích: So sánh ngang bằng, sử dụng từ so sánh "như". Hình ảnh "dáng con đò gầy" gợi lên sự nhỏ bé, đơn sơ, mộc mạc, mang nét đẹp giản dị, thanh tao. Còn "dáng chị tôi" lại ẩn chứa vẻ đẹp dịu dàng, hiền hậu, chất phác, thể hiện sự gắn bó sâu sắc giữa con người với quê hương.
- Hiệu quả nghệ thuật:
- Gợi hình: Tạo nên hình ảnh cụ thể, sinh động về dáng dấp của con đò, giúp người đọc dễ dàng hình dung được khung cảnh làng quê thanh bình, yên ả.
- Gợi cảm: Thể hiện tình cảm yêu mến, trân trọng của tác giả đối với quê hương, với những giá trị truyền thống tốt đẹp. Đồng thời, tạo nên cảm giác ấm áp, thân thương, gợi nhớ về tuổi thơ hồn nhiên, trong sáng.
Biện pháp tu từ so sánh trong đoạn thơ này không chỉ góp phần làm tăng sức gợi hình, gợi cảm cho câu thơ mà còn thể hiện chủ đề chính của bài thơ - đó là tình yêu quê hương tha thiết, da diết của tác giả.
câu 4. Sự vận động cảm xúc của nhân vật trữ tình trong văn bản "Tự Tình Tháng Ba" của Bình Nguyên Trang thể hiện qua những cung bậc khác nhau từ nỗi nhớ da diết đến khát khao trở về với quá khứ. Nhân vật trữ tình ban đầu chìm đắm trong không gian kí ức, nơi mà hình ảnh quê hương, kỷ niệm tuổi thơ và những giá trị truyền thống được tái hiện qua những chi tiết cụ thể như "sương khói", "hoa bèo tím", "dáng con đò gầy". Cảm xúc của nhân vật chuyển sang sự tiếc nuối khi nhận ra thời gian trôi nhanh chóng, khiến cho ký ức trở nên mong manh ("năm tháng ngày đêm"). Nỗi nhớ ấy càng thêm sâu sắc khi tác giả liên tưởng đến hình ảnh con đò, gợi lên sự gắn bó mật thiết giữa con người với quê hương.
Tuy nhiên, cảm xúc của nhân vật trữ tình không chỉ dừng lại ở nỗi buồn mà còn chứa đựng sự lạc quan, hy vọng vào tương lai. Hình ảnh "tiếng chuông nguồn cội" và "nỗi đau của một người viễn xứ" thể hiện khát khao tìm kiếm sự an ủi, khẳng định bản thân trong dòng chảy thời gian. Cuối cùng, nhân vật trữ tình hướng tới sự khởi đầu mới, với hình ảnh "ngày đang mới" và "lá dần xanh", biểu thị sự hồi sinh, hy vọng về một tương lai tươi sáng hơn.
Sự kết hợp hài hòa giữa nỗi nhớ, tiếc nuối và hy vọng tạo nên một bức tranh cảm xúc đầy ấn tượng, phản ánh tâm trạng phức tạp của con người khi đối diện với quá khứ và hiện tại. Văn bản "Tự Tình Tháng Ba" không chỉ là lời tự bạch của tác giả mà còn là lời nhắn nhủ về ý nghĩa của việc trân trọng những giá trị truyền thống, giữ gìn bản sắc dân tộc trong bối cảnh hiện đại.
câu 5. Nỗi đau đâu của một người viễn xứ mỗi tháng ba về nhắc nhở chúng ta về những kí ức đẹp đẽ nhưng cũng đầy tiếc nuối của tuổi thơ, gia đình, quê hương. Những hình ảnh quen thuộc như "cánh đồng", "sương khói", "dòng sông", "chiều đồng giao" gợi lên một không gian thanh bình, êm đềm nhưng cũng ẩn chứa sự cô đơn, trống trải khi phải rời xa nơi chôn rau cắt rốn. Nỗi nhớ nhung da diết ấy khiến tác giả cảm thấy "nhức nhối" trước vẻ đẹp của thiên nhiên, đất nước. Đồng thời, nó cũng khơi dậy trong tâm hồn con người khát khao trở về với cội nguồn, với những giá trị truyền thống tốt đẹp. Qua đó, bài thơ gửi gắm thông điệp sâu sắc về ý nghĩa của việc gìn giữ và trân trọng quá khứ, đồng thời hướng tới tương lai tươi sáng.