Trần Đăng Khoa nổi tiếng là một nhà thơ trẻ tài năng với những tác phẩm vô cùng đặc sắc và ấn tượng. Trong đó, "Thơ tình người lính biển" là một tác phẩm tiêu biểu của ông. Tác phẩm đã khắc họa thành công hình ảnh người lính biển với những vẻ đẹp lãng mạn, hào hoa nhưng cũng đầy bi tráng, sẵn sàng hi sinh vì Tổ quốc.
Mở đầu bài thơ, tác giả đã tái hiện hình ảnh người lính biển mang vẻ đẹp lãng mạn, hào hoa của người trai đất Việt nhưng cũng đầy bi tráng, sẵn sàng chiến đấu hi sinh vì Tổ quốc:
"Anh ra khơi
Mây treo ngang trời những cánh buồm trắng
Phút chia tay, anh dạo trên bến cảng
Biển một bên và em một bên."
Người lính biển mang dáng dấp của những chàng trai Hà Nội lịch lãm và hào hoa. Họ mang trong mình dòng máu của những người con đất Việt, luôn lạc quan yêu đời và sẵn sàng chiến đấu bảo vệ Tổ quốc. Trước giờ phút lên đường ra khơi, người lính biển mang trong mình tâm trạng vui tươi, háo hức. Họ dạo bước trên bến cảng, ngắm nhìn những cánh buồm trắng treo ngang trời. Hình ảnh "biển một bên và em một bên" đã thể hiện được sự gắn bó sâu sắc giữa người lính và quê hương. Biển cả là nơi họ canh giữ, bảo vệ, còn "em" là người thân yêu, là hậu phương vững chắc đang chờ đợi họ trở về.
Trong khổ thơ tiếp theo, tác giả đã làm nổi bật tình yêu Tổ quốc tha thiết của người lính biển:
"Biển ồn ào, em lại dịu êm
Em vừa nói câu chi rồi mỉm cười lặng lẽ
Anh như con tàu lắng sóng từ hai phía
Biển một bên và em một bên..."
Người lính biển luôn hướng về Tổ quốc, coi việc bảo vệ biển đảo là trách nhiệm thiêng liêng của mình. Họ luôn sẵn sàng đối mặt với mọi khó khăn, gian khổ để bảo vệ chủ quyền biển đảo thiêng liêng của dân tộc. Tình yêu Tổ quốc của người lính biển được thể hiện qua những hành động cụ thể, như "lắng sóng từ hai phía", nghĩa là luôn lắng nghe, thấu hiểu và sẻ chia những khó khăn, vất vả của nhân dân.
Khổ thơ thứ ba đã khắc họa sự hy sinh thầm lặng của người lính biển:
"Ngày mai, ngày mai khi thành phố lên đèn
Tàu anh buông neo dưới chùm sao xa lắc
Thăm thẳm nước trời nhưng anh không cô độc
Biển một bên và em một bên..."
Người lính biển chấp nhận hy sinh tuổi thanh xuân của mình để bảo vệ biển đảo. Họ luôn kiên định, vững vàng trước mọi thử thách, gian nan. Dù phải xa nhà, xa người thân, nhưng họ vẫn luôn giữ vững tinh thần lạc quan, yêu đời. Hình ảnh "thăm thẳm nước trời" đã gợi lên sự bao la, rộng lớn của biển cả, nhưng người lính biển vẫn không hề cảm thấy cô đơn, bởi họ luôn có biển cả và quê hương ở bên cạnh.
Cuối cùng, khổ thơ cuối cùng đã khép lại bài thơ bằng lời khẳng định về sự hy sinh cao cả của người lính biển:
"Đất nước gian lao chưa bao giờ bình yên
Bão táp mưa sa chồng chất hiểm nguy
Gió rát mặt, đảo luôn thay hình dáng
Sức mạnh nào đã khiến chúng tôi vượt qua
Khi tổ quốc cần, chúng tôi biết mình phải làm gì."
Người lính biển luôn sẵn sàng hi sinh tuổi thanh xuân của mình để bảo vệ biển đảo. Họ là những người con ưu tú của dân tộc, luôn cống hiến hết mình cho sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Hình ảnh "gió rát mặt, đảo luôn thay hình dáng" đã gợi lên sự khắc nghiệt của thiên nhiên biển đảo, nhưng người lính biển vẫn luôn kiên cường, bất khuất, vượt qua mọi khó khăn, gian khổ để hoàn thành nhiệm vụ.
Như vậy, qua bài thơ "Thơ tình người lính biển", Trần Đăng Khoa đã khắc họa thành công hình ảnh người lính biển với những vẻ đẹp lãng mạn, hào hoa nhưng cũng đầy bi tráng, sẵn sàng hi sinh vì Tổ quốc. Họ là những người con ưu tú của dân tộc, luôn cống hiến hết mình cho sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.