19/05/2025
19/05/2025
Hai khổ thơ cuối của bài thơ "Xóm nhỏ mờ xa" như một nốt trầm lắng đọng, khép lại những dòng hồi ức về một thời đã qua. Ở đó, ta thấy hình ảnh người mẹ vẫn tảo tần, "hì hục sàng bên sàng thóc", giữa không gian "mờ ảo" của ngọn đèn dầu. Sự tần tảo ấy như một lẽ thường tình, nhưng lại gợi lên trong lòng người đọc một niềm xúc động khó tả. Khổ thơ tiếp theo là những cảm xúc trào dâng, da diết hơn. Những từ láy "nôn nao", "khàn", "khô leo lét" như xoáy sâu vào lòng người, gợi lên sự vất vả, nhọc nhằn của cha mẹ. Tiếng mẹ gọi con trong buổi chiều tà, hình ảnh cha gầy gò, lầm lũi càng làm tăng thêm nỗi xót xa. Dù cuộc sống còn nhiều khó khăn, nhưng tình yêu thương gia đình vẫn luôn là điểm tựa vững chắc, là nguồn sức mạnh giúp con người vượt qua mọi thử thách. Hai khổ thơ cuối không chỉ là lời tri ân của tác giả đối với quê hương, mà còn là lời nhắn nhủ mỗi chúng ta hãy trân trọng những giây phút bên gia đình, bởi đó là những khoảnh khắc vô giá, không gì có thể thay thế được.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời