viết bài văn nghị luận phân tích tác phẩm TỰ TRÀO của nhà thơ NGUYỄN KHUYẾN dưới đây: Cũng chẳng giàu mà cũng chẳng sang, Chẳng gầy chẳng béo, chỉ làng nhàng. Cờ đương dở cuộc không còn nướcGiúp mình v...

thumb up 1
thumb down
Trả lời câu hỏi của 坏人
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

21/05/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Nguyễn Khuyến là một nhà thơ nổi tiếng của nền văn học trung đại Việt Nam. Ông thường đem cái cảnh sắc mùa thu vào trong thơ của mình cùng với những cảm xúc chân thành. Nhưng ở bài thơ Tự trào này ta lại bắt gặp một giọng thơ hoàn toàn khác của Nguyễn Khuyến. Đó là tiếng cười tự trào về chính bản thân mình.
Bài thơ được viết theo thể thơ Thất ngôn bát cú Đường luật với âm hưởng nhẹ nhàng, trầm lắng đã diễn tả thành công tâm trạng của tác giả.
Mở đầu bài thơ tác giả đã nêu lên những dấu hiệu đặc trưng nhất của mùa thu với những sự vật quen thuộc:
“Trời đất nặng nề phong vân phải dời
Sắc đỏ thay màu cây cỏ lạ
Lưng khoang thương nhớ người quan hệ”
Đó là bầu trời cao rộng, mây trắng bồng bềnh đang trôi đi một cách nặng nề trên bầu trời. Mùa thu luôn gắn liền với lá vàng rơi ngoài ra người ta cũng chọn sắc đỏ để miêu tả. Sắc đỏ ở đây không biết là lá phong đỏ hay chỉ son trong lòng người. Ở câu thơ cuối khung cảnh thiên nhiên dường như mờ nhạt để lộ ra bóng dáng con người. Nhân vật trữ tình đang ngồi trên lưng rồng để ngắm nhìn thế sự cõi trần mà lòng “thương nhơ”.
Có thể thấy rằng ở trong thơ của Nguyễn Khuyến luôn có sự xuất hiện của mùa thu. Nó chiếm vị trí khá lớn trong nguồn cảm hứng của tác giả. Có lẽ rằng Nguyễn Khuyến có một tình yêu đặc biệt dành cho mùa thu hoặc ông cũng muốn mượn mùa thu để ẩn ý nói lên hoàn cảnh của đất nước lúc bấy giờ.
Ở hai câu thơ tiếp theo ta sẽ thấy được rõ nét hơn về bức tranh cuộc sống của tác giả. Con người xuất hiện trực tiếp hơn, đó là hình ảnh của một nhà nho với những thú vui tao nhã.
“Chẳng giàu thì cũng gần sang
Sớm gõ cửa i tờ chiều lại say
Khi xử kiện xong rồi lại uống
Rượu ngon không có bạn hiền
Không mua không phải không tiền không mua.”
Nhà nho xưa thường gắn liền với hình ảnh của chiếc gậy, lom khom và những bước đi thật chậm rãi. Và ngay cả khi chơi cờ hay uống rượu cũng đều phải từ tốn khoan thai. Ở câu thơ trên ta thấy được nhà nho ấy đang chơi cờ nhưng lại bị đứt quãng bởi những lí do khách quan nào đó. Không chỉ vậy mà việc uống rượu cũng vậy. Đang say sưa với chén rượu nồng thì lại bị cắt ngang bởi nhiều thứ khác nhau. Ta thấy được sự bất lực của nhân vật trữ tình trước cuộc sống hiện tại.
Những câu thơ tiếp theo tác giả vẫn tiếp tục nói về thú vui của những bậc nhà nho, nhưng bây giờ đã trở thành quá khứ xa xôi:
“Trước ba tuổi bác bay đùa nghịch
Sau năm nay bác lại chơi ngông
Nghĩ mình phận mỏng cánh chuồn
Khuyên ai vương lấy quyền hơn mà lo.”
Bác ở đây là để chỉ Nguyễn Khuyến ông tự kể về chính cuộc đời của mình. Khi ba tuổi tham gia thi Hội thi Hương đỗ cử nhân. Năm năm sau tức năm 1865 ông đỗ đầu cả thi Hội và thi Đình. Người xưa vẫn thường gọi là Tam nguyên Yên Đổ. Cũng từ đó ông được triều đình mời vào để làm quan. Nhưng chỉ vài năm sau triều đình rối ren ông đã cáo quan về ở ẩn.
Như vậy ta có thể thấy được cuộc sống của nhà thơ Nguyễn Khuyến gắn liền với chốn quan trường. Ở nơi đó con người luôn đấu đá, tranh giành quyền lực. Và chính ông cũng đã từng trải qua điều đó.
Hai câu thơ cuối khép lại bài thơ giống như một tiếng thở dài ngao ngán của nhà thơ:
“Còng lưng gánh cực nên non
Nước chảy đá mòn nghĩ cũng lạ.”
Nhân vật trữ tình đang tự cười mình sao mà lại yếu đuối đến nhu nhược như một bà vợ ghen chồng nên phải “còng lưng gánh cực”. Chính Nguyễn Khuyến cũng cảm thấy lạ lẫm với chính bản thân mình. Bởi ông vốn là một người có khí phách cứng cỏi, thẳng thắn. Vậy mà giờ đây lại chấp nhận buông xuôi, đầu hàng số phận, chịu để cho lũ giặc giày xéo. Đọc đến đây người đọc không khỏi cảm thấy bực bội thay cho nhà thơ.
Qua bài thơ Tự trào ta thấy được phong cách làm thơ trào phúng của Nguyễn Khuyến. Đó là tiếng cười tự trào vừa sâu cay vừa mang chút chua chát. Bài thơ đã phản ánh được một phần nào hoàn cảnh xã hội lúc bấy giờ.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

坏人

Nguyễn Khuyến là một trong những nhà thơ lớn của nền văn học Việt Nam cuối thế kỷ XIX, đầu thế kỷ XX. Ông không chỉ nổi tiếng với những bài thơ trữ tình sâu sắc mà còn được biết đến với những bài thơ trào phúng, châm biếm xã hội đầy thâm thúy. Bài thơ “Tự Trào” là một tác phẩm tiêu biểu thể hiện rõ nét giọng điệu tự trào, tự phê của tác giả trước thực trạng xã hội cũng như chính bản thân mình.

Bài thơ “Tự Trào” không chỉ đơn thuần là tiếng nói của một cá nhân, mà còn là tiếng lòng chung của thế hệ trí thức lúc bấy giờ, khi chứng kiến sự suy tàn, mục ruỗng của xã hội phong kiến. Nguyễn Khuyến đã thẳng thắn nhìn nhận và tự phê phán bản thân mình bằng một giọng điệu hài hước, dí dỏm. Qua đó, ông cũng gián tiếp phê phán xã hội đương thời, với những con người hám danh, hám lợi, không còn giữ được phẩm chất cao đẹp.

Trong bài thơ, tác giả tự nhận mình đã già, không còn phong độ như thời trai trẻ. Nhưng thay vì bi quan, ông lại chọn cách tự trào, châm biếm bản thân một cách nhẹ nhàng, khéo léo. Giọng thơ vui đùa, tự nhiên tạo nên sự gần gũi, khiến người đọc vừa cảm thông vừa có thể mỉm cười trước sự chân thật, tự nhiên của nhà thơ. Qua đó, ta thấy được thái độ lạc quan, bình thản trước những biến động của cuộc đời và xã hội.

Nguyễn Khuyến đã sử dụng những hình ảnh, từ ngữ giản dị, chân thực, nhưng lại rất biểu cảm để thể hiện tâm trạng của mình. Thể thơ thất ngôn bát cú vốn quen thuộc với văn học cổ điển Việt Nam được ông vận dụng linh hoạt, uyển chuyển để vừa truyền tải nội dung sâu sắc, vừa tạo nên nhịp điệu uyển chuyển, nhịp nhàng cho bài thơ. Những câu thơ vừa mang tính châm biếm, vừa chứa đựng nỗi buồn man mác, thể hiện sự suy tư sâu sắc của tác giả.

Ngoài ra, bài thơ còn mang giá trị nhân sinh sâu sắc. Qua việc tự phê phán, nhà thơ muốn nhắc nhở con người không nên tự huyễn hoặc mình, cần biết nhìn nhận đúng bản thân và xã hội. Sự tự trào trong bài thơ không chỉ là cách giải tỏa tâm trạng mà còn là lời cảnh tỉnh về sự suy thoái của đạo đức và lối sống xã hội thời bấy giờ.

Tóm lại, bài thơ “Tự Trào” của Nguyễn Khuyến là một tác phẩm kết hợp nhuần nhuyễn giữa hài hước, trào phúng và suy tư sâu sắc. Nó thể hiện thái độ sống lạc quan, bình thản trước sự thay đổi của cuộc đời, đồng thời phê phán xã hội phong kiến mục ruỗng, cảnh tỉnh con người về giá trị đạo đức và lối sống. Bài thơ đã trở thành một tác phẩm tiêu biểu trong kho tàng văn học Việt Nam, góp phần khắc họa chân dung tâm hồn người trí thức trong thời kỳ chuyển biến lịch sử.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved