
21/05/2025
21/05/2025
Bài thơ “Chiếc áo của cha” của Ngô Bá Hòa là một tác phẩm xúc động, thể hiện tình cảm gia đình sâu sắc, đặc biệt là tình yêu thương, sự hy sinh thầm lặng và nỗi niềm của người cha dành cho con qua hình ảnh chiếc áo – biểu tượng của thời gian, ký ức và nghĩa tình.
Mở đầu bài thơ, tác giả viết:
"Tuổi chiếc áo bằng một nửa tuổi cha
Mỗi nếp gấp mang dáng hình đồng đội
Mỗi mảnh vá chứa bao điều muốn nói
Về một thời trận mạc của cha"
Chỉ với vài câu ngắn, người cha đã gợi mở cho người đọc thấy chiếc áo không chỉ là vật dụng hằng ngày, mà còn là chứng nhân lịch sử, là kỷ vật của một thời hào hùng đã qua. Chiếc áo ấy đã gắn bó với người cha từ thời chiến trận, từng nếp gấp in hằn hình ảnh đồng đội, từng vết vá ẩn chứa bao điều chưa từng kể. Tuổi của chiếc áo bằng một nửa tuổi cha – nghĩa là nó đã đồng hành cùng cha trong suốt chặng đời gian khó, mang theo bao kỷ niệm không thể phai mờ.
Đến khi con chào đời, chiếc áo lại gắn bó với người cha trong một vai trò khác – không còn là chiến bào nơi chiến trường, mà trở thành vật chứng cho tình cảm gia đình, sự hy sinh vì con:
"Ngày con sinh ra
Đôi vai cha thêm nặng
Gió bấc hun vai gầy
Cha giấu run trong áo"
Những hình ảnh “vai gầy”, “gió bấc”, “giấu run” cho thấy sự tảo tần, vất vả và tình yêu âm thầm của người cha. Chiếc áo trở thành tấm chắn giữa giá lạnh và đứa con nhỏ, cũng như cha chính là người gánh chịu mọi gian khổ để con được sống trong ấm êm.
"Chiếc áo cũ sờn vai
Giữ cho con giấc ngủ
Giữa gian khó đời thường
Vẫn thẳng hàng cúc áo..."
Chiếc áo sờn vai nhưng vẫn được giữ gìn, ngay cả "hàng cúc áo" cũng “vẫn thẳng”, như chính phẩm chất nghiêm khắc, tỉ mỉ và kiên cường của người cha. Dù cuộc sống còn đói khổ, cha vẫn là chỗ dựa vững chãi, luôn giữ vững tinh thần và trách nhiệm.
"Con lớn lên mỗi ngày
Lại chật dần chiếc áo
Cha lặng lẽ gấp vào
Ký ức mình lặng lẽ"
Những câu thơ cuối thấm đượm nỗi buồn lặng thầm. Con lớn lên, không chỉ về hình thể, mà còn rời xa dần vòng tay cha. Chiếc áo – biểu tượng của sự chở che – trở nên “chật dần”, và rồi được cha “lặng lẽ gấp vào”, như gấp lại một thời tuổi trẻ, một phần đời hy sinh, và cả những cảm xúc mà cha chưa bao giờ nói ra. Cụm từ “ký ức mình lặng lẽ” đầy chất thơ, là tiếng lòng sâu kín của người cha – người đàn ông suốt đời chỉ biết hy sinh mà không đòi hỏi sự đáp đền.
Kết luận:
Bài thơ “Chiếc áo của cha” là một tác phẩm cảm động, viết về tình cha con bằng lối viết dung dị mà sâu sắc. Hình ảnh chiếc áo xuyên suốt bài thơ là biểu tượng cho tình phụ tử thầm lặng, cao cả và bền bỉ. Qua đó, Ngô Bá Hòa không chỉ ca ngợi người cha mà còn nhắn nhủ chúng ta hãy luôn biết trân trọng, yêu thương những người đã âm thầm hy sinh cho mình từ những điều bình dị nhất trong cuộc sống.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời