Viết đoạn văn nghị luận khoảng 200 chữ phân tích Tình cảm của nhân vật trữ tình đối với người bà trong đoạn thơ con đường làng

rotate image
ADS
thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Diệp Nguyễn
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
ADS
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

25/05/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo

Nguyễn Thị Việt Hà là một cây bút trẻ tiêu biểu của nền văn học đương đại Việt Nam. Thơ chị thường mang đậm hơi thở của cuộc sống đời thường với những hình ảnh bình dị, gần gũi nhưng ẩn chứa chiều sâu suy tư, triết lí. Bài thơ "Con đường làng" là một minh chứng tiêu biểu cho phong cách đó. Trong bài thơ này, tác giả đã khéo léo lồng ghép tình cảm của nhân vật trữ tình đối với người bà vào hình ảnh con đường làng thân thuộc, tạo nên một bức tranh đầy cảm xúc về tình yêu quê hương và gia đình.

Trước hết, tình cảm của nhân vật trữ tình đối với con đường làng được thể hiện qua sự gắn bó sâu sắc với nơi chôn rau cắt rốn. Con đường làng là hình ảnh quen thuộc, gần gũi với tuổi thơ của mỗi đứa trẻ nông thôn. Nó là nơi dẫn dắt họ đến trường, đến những cánh đồng bát ngát, đến những dòng sông hiền hòa. Trong bài thơ, con đường làng được miêu tả bằng những hình ảnh cụ thể, sinh động: "cái ngõ xoan nhà bà lối rất quanh co, đường vàng rơm rạ người đi làm đồng buổi sáng vác cày bừa vội vã để chiều về thong thả cánh đồng xanh". Những chi tiết ấy gợi lên một khung cảnh thanh bình, yên ả, khiến người đọc cảm nhận được sự thân thuộc, ấm áp. Đồng thời, tác giả cũng thể hiện sự trân trọng, tự hào về vẻ đẹp bình dị của con đường làng.

Tuy nhiên, tình cảm của nhân vật trữ tình không chỉ dừng lại ở mức độ yêu mến con đường làng mà còn ẩn chứa nỗi nhớ da diết về người bà. Bà là người đã nuôi dưỡng, chăm sóc tác giả trong những năm tháng ấu thơ. Khi nhìn thấy con đường làng, ký ức về bà lại ùa về trong tâm trí tác giả: "bà ơi...cháu chưa đi hết dẫu chân đã đặt đến nơi vượt qua tổ quốc mình người ta vẫn hay chùng chình sa vào đám đông, cuộc vui, quên con đường quê bé nhỏ quên lối cỏ bước chân lúc nhỏ chăn trâu lối giẫm đã mòn cháu đã chạm vàng ròng một ga ngày...rắc vàng...gò đống mô...bà ngủ thành thơi trên cánh đồng vừa thu hoạch xong vụ lúa bà ơi rau khúc đã già cháu chợt nhớ ra chưa từng học làm bánh khúc từ bà...". Nỗi nhớ ấy được thể hiện qua những câu thơ đầy xúc động: "bà ơi...cháu chưa đi hết dẫu chân đã đặt đến nơi", "người ta vẫn hay chùng chình sa vào đám đông, cuộc vui, quên con đường quê bé nhỏ quên lối cỏ bước chân lúc nhỏ chăn trâu lối giẫm đã mòn". Đó là nỗi tiếc nuối vì không kịp học cách làm bánh khúc từ bà, là sự ân hận vì đã vô tâm với bà trong những năm tháng tuổi thơ.

Bên cạnh đó, tình cảm của nhân vật trữ tình còn được thể hiện qua sự trưởng thành và trách nhiệm với quê hương. Giờ đây, tác giả đã trưởng thành, trở thành một công dân có ích cho xã hội. Dù đi đâu, làm gì, tác giả vẫn luôn hướng về cội nguồn, đặc biệt là người bà kính yêu. Hình ảnh người bà như một ngọn lửa ấm áp, soi sáng con đường của tác giả, giúp tác giả vượt qua mọi khó khăn thử thách. Điều này được thể hiện qua hai câu thơ cuối: "gò đống mô...bà ngủ thành thơi trên cánh đồng vừa thu hoạch xong vụ lúa bà ơi rau khúc đã già cháu chợt nhớ ra chưa từng học làm bánh khúc từ bà". Hai câu thơ ngắn gọn nhưng chứa đựng bao nhiêu tình cảm, nỗi nhớ nhung của tác giả dành cho bà.

Như vậy, qua bài thơ "Con đường làng", Nguyễn Thị Việt Hà đã khắc họa thành công tình cảm của nhân vật trữ tình đối với người bà. Đó là tình cảm gắn bó sâu sắc, nỗi nhớ da diết và sự trưởng thành, trách nhiệm với quê hương. Bằng ngôn ngữ giản dị, giàu hình ảnh cùng những biện pháp tu từ độc đáo, tác giả đã tạo nên một bức tranh đầy cảm xúc về tình yêu quê hương và gia đình.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Ng Bôngg

25/05/2025

Diệp Nguyễn Bài thơ “Con đường làng” của Nguyễn Thị Việt Hà là một bản hòa ca dịu dàng, chan chứa yêu thương dành cho quê hương và đặc biệt là dành cho người bà kính yêu. Trong không gian mộc mạc của làng quê, hình ảnh người bà hiện lên như một phần không thể thiếu của ký ức tuổi thơ, là nơi neo giữ những tình cảm trong trẻo và sâu sắc nhất của nhân vật trữ tình.


Ngay từ những dòng đầu tiên, nhân vật trữ tình đã dẫn dắt người đọc trở về với hình ảnh thân thương: “Cái ngõ xoan nhà bà / Lối rắt quanh co, đường vàng rơm rạ”. Đó không chỉ là con đường làng quen thuộc mà còn là nơi lưu giữ bao kỷ niệm tuổi thơ gắn bó với bà. Hình ảnh người bà hiện ra qua từng câu chữ: “Người đi làm đồng buổi sáng vác cây bừa vội vã / Để chiều về thong thả cánh đồng xoan”, vừa giản dị, vừa gần gũi. Bà không chỉ hiện diện qua công việc đồng áng vất vả, mà còn hiện diện trong từng buổi chiều, từng hàng cây, từng lối đi nhỏ thân thuộc. Những chi tiết ấy gợi nên hình ảnh một người bà tần tảo, lam lũ nhưng đầy yêu thương.


Tình cảm của nhân vật trữ tình đối với bà không dừng lại ở sự ngưỡng mộ mà còn là nỗi nhớ nhung, tiếc nuối khôn nguôi. Khi viết “Cháu chưa đi hết con đường làng... bà ơi... cháu chưa đi hết”, tác giả không chỉ thể hiện sự dang dở của bước chân mà còn là sự dở dang của tình cảm, khi bà đã đi xa mà cháu vẫn chưa kịp đi trọn con đường tuổi thơ cùng bà. Những dòng thơ ấy khiến người đọc xúc động, vì đó không chỉ là nỗi nhớ người bà cụ thể, mà còn là sự tiếc nuối tuổi thơ, là ký ức không thể quay lại. Nhân vật trữ tình khắc họa bà không chỉ là một con người bình thường trong cuộc sống hằng ngày mà còn là biểu tượng của cội nguồn, của những giá trị tinh thần sâu sắc.


Nỗi nhớ ấy tiếp tục được đẩy lên cao trào qua hình ảnh những kỷ vật bình dị mà gợi nhớ: “Đôi bông tai ai rơi khúc dã già”, “Cháu chọn nhặt nỗi nhớ thương làm bánh khúc từ bà”. Đó là những vật dụng nhỏ bé nhưng lại chất chứa biết bao tình cảm. “Bánh khúc từ bà” không đơn thuần là món ăn, mà là cả một trời thương nhớ, là hơi ấm của bàn tay bà, là vị ngọt của tình thân. Từng chi tiết nhỏ trong bài thơ đều thể hiện sự trân trọng của nhân vật trữ tình đối với bà – người đã gắn bó và nuôi dưỡng cả tuổi thơ, cả tâm hồn của cháu.


Qua bài thơ, tình cảm của nhân vật trữ tình với người bà hiện lên đầy yêu thương, biết ơn và tha thiết. Đó là thứ tình cảm giản dị mà bền chặt, luôn sống mãi trong ký ức, trong từng bước chân trên con đường làng tuổi thơ

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
ADS

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

logo footer
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
app store ch play
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved
gift-box
survey
survey
Đặt câu hỏi