26/05/2025


26/05/2025
26/05/2025
câu 1. Thể thơ tự do
câu 2. Xác định hình ảnh mang ý nghĩa biểu tượng:
Trong bài thơ "Những Con Đường Tháng Giêng", tác giả sử dụng hình ảnh "con đường" để thể hiện chủ đề chính của bài thơ: tình yêu Hà Nội và sự gắn bó sâu sắc với mảnh đất thủ đô. Hình ảnh này được lặp đi lặp lại nhiều lần trong bài thơ, tạo nên một mạch cảm xúc xuyên suốt từ đầu đến cuối.
- Con đường Hà Nội: Là nơi lưu giữ những ký ức đẹp đẽ, những kỷ niệm ngọt ngào của tác giả về Hà Nội. Đó là những con đường "gió lộng cuối năm", "cây cơm nguội lá vàng", "buổi mai chiều tíu tít bánh xe lăn". Những con đường ấy gợi lên vẻ đẹp thanh bình, yên ả của Hà Nội xưa.
- Con đường tháng Giêng: Là con đường của mùa xuân, của hy vọng và niềm tin vào tương lai tươi sáng. Tác giả miêu tả con đường tháng Giêng bằng những hình ảnh đầy sức sống: "đào nở sớm", "bán trước những con đường đông vui như tuổi trẻ". Con đường tháng Giêng là biểu tượng cho sự khởi đầu mới, cho những ước mơ và khát vọng của con người.
- Con đường lịch sử: Bên cạnh những con đường lãng mạn, tác giả còn nhắc đến những con đường lịch sử hào hùng của Hà Nội. Đó là con đường "ra đi, nay trở lại", "hình âu như cuộc đời, bao kỷ niệm đi qua". Những con đường ấy gợi lên những trang sử hào hùng của dân tộc, những chiến công hiển hách của quân và dân Hà Nội.
Hình ảnh "con đường" không chỉ đơn thuần là một con đường vật chất mà còn là biểu tượng cho dòng chảy thời gian, cho những giá trị tinh thần bất diệt của Hà Nội. Qua đó, tác giả muốn khẳng định tình yêu tha thiết của mình dành cho Hà Nội, cho những gì đẹp đẽ nhất của mảnh đất ngàn năm văn hiến.
câu 3. :
* Biện pháp tu từ: Điệp ngữ "Tôi yêu".
* Tác dụng:
* Nhấn mạnh cảm xúc yêu thương tha thiết của tác giả dành cho Hà Nội.
* Tạo nhịp điệu đều đặn, du dương, thể hiện sự say mê, nồng nàn của tác giả khi miêu tả vẻ đẹp của thủ đô.
* Gợi liên tưởng về những con đường Hà Nội đẹp đẽ, lãng mạn, đầy sức sống.
* Thể hiện sự tự hào, yêu mến của tác giả đối với mảnh đất ngàn năm văn hiến.
câu 4. * Sự vận động cảm xúc của nhân vật trữ tình "tôi" trong bài thơ:
* Bài thơ thể hiện tình yêu Hà Nội sâu sắc của tác giả. Nhân vật trữ tình "tôi" bộc lộ tình yêu ấy qua việc miêu tả vẻ đẹp của Hà Nội vào những thời khắc khác nhau trong ngày, từ những con đường gió lộng cuối năm, cây cơm nguội lá vàng, ánh đèn thắp sáng lúc hoàng hôn, những ngôi nhà thân thương, những con phố dài tít tắp, hoa đào nở rộ vào tháng Giêng,...
* Cảm xúc của nhân vật trữ tình "tôi" được thể hiện qua những hình ảnh cụ thể, sinh động, giàu sức gợi. Từ niềm tự hào về vẻ đẹp của Hà Nội, nhân vật trữ tình dần chuyển sang nỗi nhớ nhung da diết khi phải xa cách. Hình ảnh "con đường ngã năm rộng, cỏ ven hồ xanh mướt", "búp bàng non", "bánh xe lăn", "ánh đèn thắp sáng lúc hoàng hôn", "ngôi nhà thân thương", "phố dài tít tắp"... tạo nên bức tranh Hà Nội đầy màu sắc, sống động, khiến người đọc cảm nhận được tình yêu tha thiết của tác giả dành cho mảnh đất này.
* Cảm xúc của nhân vật trữ tình "tôi" còn được thể hiện qua những suy ngẫm về thời gian, lịch sử, chiến tranh. Hình ảnh "cây trổ lá như thời gian vẫy gọi", "thành bậc thềm mở cửa đón ban mai", "chim nhỏ, tháng Giêng xuân Hà Nội", "gắng lòng chưa quên ngọn lửa sáng đêm rừng"... gợi nhắc về những kỷ niệm đẹp đẽ, những mất mát, hy sinh trong quá khứ, đồng thời khẳng định sức sống mãnh liệt của Hà Nội.
* Qua đó, có thể thấy sự vận động cảm xúc của nhân vật trữ tình "tôi" trong bài thơ là sự kết hợp hài hòa giữa tình yêu, niềm tự hào và nỗi nhớ nhung, suy ngẫm về Hà Nội. Tình yêu ấy không chỉ là tình yêu với cảnh vật, con người mà còn là tình yêu với lịch sử, truyền thống của thủ đô ngàn năm văn hiến.
Phản ánh:
Quá trình giải quyết vấn đề giúp em hiểu rõ hơn về cách phân tích cảm xúc của nhân vật trữ tình trong thơ ca. Việc xác định chủ đề chính, tìm kiếm các chi tiết, hình ảnh, ngôn ngữ thể hiện cảm xúc, và liên hệ với bối cảnh lịch sử giúp em nắm bắt được ý nghĩa sâu sắc của bài thơ. Đồng thời, việc đưa ra ví dụ cụ thể giúp em minh họa rõ ràng hơn cách áp dụng phương pháp phân tích vào thực tế.
câu 5. * Sự cần thiết phải trân trọng quá khứ: Quá khứ là nơi lưu giữ những giá trị truyền thống, kinh nghiệm quý báu từ thế hệ đi trước. Trân trọng quá khứ giúp chúng ta hiểu rõ hơn về nguồn gốc, lịch sử dân tộc, từ đó có ý thức gìn giữ và phát huy những giá trị tốt đẹp. Đồng thời, quá khứ còn là bài học kinh nghiệm để chúng ta tránh lặp lại sai lầm, hướng tới tương lai tươi sáng hơn.
* Phân tích chi tiết:
* Quá khứ là kho tàng tri thức vô giá, chứa đựng những kiến thức, kỹ năng, kinh nghiệm mà thế hệ đi trước đã đúc kết được. Việc tìm hiểu và học hỏi từ quá khứ giúp chúng ta tiếp thu những tinh hoa văn hóa, khoa học, nghệ thuật,...
* Quá khứ gắn liền với cội nguồn dân tộc, là nền tảng xây dựng nên bản sắc văn hóa độc đáo của mỗi quốc gia. Trân trọng quá khứ giúp chúng ta giữ gìn và phát huy những nét đẹp truyền thống, tạo nên sự đa dạng và phong phú cho văn hóa nhân loại.
* Quá khứ là hành trang tinh thần, giúp chúng ta vững vàng vượt qua thử thách, khó khăn trong cuộc sống. Những bài học từ quá khứ giúp chúng ta rút kinh nghiệm, tránh mắc phải sai lầm, trưởng thành và hoàn thiện bản thân.
* Tuy nhiên, việc trân trọng quá khứ không có nghĩa là chúng ta chỉ sống mãi trong quá khứ. Chúng ta cần biết cân bằng giữa quá khứ và hiện tại, hướng tới tương lai. Cần có thái độ tích cực, chủ động, sáng tạo để xây dựng một xã hội văn minh, tiến bộ.
Kết luận:
Trân trọng quá khứ là một phẩm chất tốt đẹp của con người. Nó giúp chúng ta hiểu rõ hơn về bản thân, về cộng đồng và về thế giới xung quanh. Hãy luôn ghi nhớ và tôn trọng những giá trị tốt đẹp của quá khứ, đồng thời hướng tới tương lai tươi sáng.
ii:
Xuân Quỳnh là một nhà thơ nữ nổi tiếng trong nền thơ hiện đại Việt Nam. Bà có rất nhiều tác phẩm hay để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc. Trong đó, bài thơ "Những con đường tháng Giêng" là một bài thơ đặc sắc cho thấy cái nhìn tinh tế và lãng mạn của nhà thơ về thiên nhiên và cuộc sống.
Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh những con đường tháng Giêng. Tháng Giêng với những cơn mưa phùn lất phất bay, với bầu trời âm u trắng đục, nhưng vẫn có những tia nắng vàng rực rỡ chiếu xuống. Dưới lớp sương mờ ảo ấy, những con đường như được khoác lên mình một chiếc áo mới, trở nên lung linh, huyền ảo hơn. Con đường nào cũng đẹp, cũng hấp dẫn, khiến cho nhân vật trữ tình "tôi" phải ngẩn ngơ ngắm nhìn.
Con đường tháng Giêng mang một vẻ đẹp riêng biệt so với các mùa khác trong năm. Đó là vẻ đẹp của sự thanh tao, nhẹ nhàng, của sự yên tĩnh, trầm lắng. Con đường như dài thêm ra, rộng hơn dưới ánh nắng ban mai. Cây cối hai bên đường đâm chồi nảy lộc, xanh mướt một màu. Hoa đua nhau khoe sắc, tỏa hương thơm ngát. Chim chóc hót líu lo trên cành cây, tạo nên một bản nhạc vui tươi, rộn ràng. Tất cả tạo nên một bức tranh thiên nhiên vô cùng tươi đẹp.
Trước khung cảnh ấy, nhân vật trữ tình "tôi" không khỏi say mê, ngây ngất. Cô cảm thấy như mình đang lạc vào một thế giới thần tiên, nơi mà mọi thứ đều đẹp đẽ, lung linh. Cô muốn ôm trọn tất cả vào lòng, muốn giữ mãi khoảnh khắc này.
Hình ảnh những con đường tháng Giêng trong bài thơ gợi lên trong ta nhiều suy ngẫm. Nó thể hiện khát vọng sống mãnh liệt, niềm tin vào tương lai tươi sáng của nhân vật trữ tình "tôi". Cô mong muốn được khám phá, trải nghiệm những điều mới mẻ, thú vị trên những con đường ấy. Đồng thời, nó cũng thể hiện khát khao được cống hiến, xây dựng quê hương đất nước ngày càng giàu đẹp.
Ngoài ra, hình ảnh những con đường tháng Giêng còn thể hiện niềm tự hào dân tộc, lòng biết ơn đối với thế hệ cha anh đã hy sinh xương máu để giành lấy độc lập, tự do cho Tổ quốc. Chúng ta cần trân trọng những gì mà thế hệ đi trước đã gây dựng, tiếp tục vun đắp cho quê hương đất nước ngày càng phát triển.
Tóm lại, hình ảnh những con đường tháng Giêng trong bài thơ "Những con đường tháng Giêng" của Xuân Quỳnh là một hình ảnh đẹp, đầy sức sống. Nó thể hiện tình yêu cuộc sống, khát vọng cống hiến và niềm tự hào dân tộc của nhà thơ.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
1 giờ trước
1 giờ trước
Top thành viên trả lời