i:
câu 1. Nhân vật trữ tình của văn bản là "em".
câu 2. Các từ ngữ, hình ảnh cho thấy sự vất vả của "em" khi mùa thi đến trong khổ thơ:
- Hòa thanh kỳ diệu một mùa thi lại đứng đợi trước thềm mất em đỏ và mỗi mùa hạ đỏ tháng năm ngực đầy rực rỡ ước mơ ngọn đèn nào cháy suốt những canh khuya mồ hôi mùa hạ rơi nhòe trang vở bình yên đấy và cũng nồng nàn đấy cả những nhọc nhằn thầm lặng cháy trong em ve lột xác mỗi mùa và day dứt thêm treo âm thanh vào nỗi buồn thiếu nữ loài hoa đỏ cứ đầy thêm mắt lửa em ngày mai rồi sẽ khác ngày xưa mỗi lớp học trò đi nói gì với thầy cô ngân ngấn mắt, rưng rưng bàn chân bước chiếc bảng đen, chỗ ngồi rưng rưng hát bài thơ rưng rưng khóc ở ngăn bàn tháng năm no, mùa dâng tràn nắng gió và lo toan kề sau màu áo học trò ngọn đèn khuya đổ mồ hôi xuống vở tháng năm thờ daì, đêm ngắn dần đi bình minh nào hát bài ca chia ly ở phía trước những con đường xa mãi ve và phượng và tháng năm ngủ lai. ngày hôm qua gối đầu lên ngày mai (cho mùa thi - bình nguyên trang. Bài hát ngày trở về - Thơ bình nguyên trang, NXB Văn học, 2024, tr.14 -15)
câu 3. Trong hai dòng thơ "chiếc bảng đen, chỗ ngồi rưng rưng hát bài thơ rưng rưng khóc ở ngăn bàn", tác giả sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa để tạo nên hình ảnh sinh động, giàu cảm xúc.
- "Chiếc bảng đen": Tác giả đã nhân hóa chiếc bảng bằng cách cho nó có hành động "hát". Hành động này gợi liên tưởng đến việc truyền đạt kiến thức, tri thức được lưu giữ trên bảng như một bài hát du dương, mang ý nghĩa sâu sắc. Hình ảnh này thể hiện sự trân trọng, nâng niu đối với tri thức, đồng thời khẳng định vai trò quan trọng của bảng đen trong quá trình học tập.
- "Chỗ ngồi": Tác giả tiếp tục nhân hóa "chỗ ngồi" bằng cách cho nó có tâm trạng "rưng rưng". Từ láy "rưng rưng" thường được sử dụng để miêu tả cảm xúc của con người khi xúc động, nghẹn ngào. Việc nhân hóa "chỗ ngồi" khiến nó trở thành một chứng nhân, ghi dấu những kỷ niệm đẹp đẽ, những cảm xúc bồi hồi, tiếc nuối của tuổi học trò.
- "Bài thơ": Cuối cùng, tác giả nhân hóa "bài thơ" bằng cách cho nó có hành động "khóc". Hành động này thể hiện sự tiếc nuối, lưu luyến của học trò khi phải rời xa mái trường, thầy cô, bạn bè. Bài thơ như tiếng lòng thổn thức, chứa đựng bao nhiêu tình cảm, suy tư của lứa tuổi học trò.
Sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa ba phép nhân hóa đã tạo nên một bức tranh đầy cảm xúc về tuổi học trò. Chiếc bảng đen, chỗ ngồi và bài thơ đều được nhân hóa, trở thành những nhân vật chính trong câu chuyện, góp phần làm nổi bật chủ đề của đoạn thơ: sự lưu luyến, tiếc nuối khi phải chia tay mái trường, thầy cô, bạn bè.
câu 4. Sự vận động cảm xúc của nhân vật trữ tình trong bài thơ "Bài Hát Ngày Trở Về" của Bình Nguyên Trang thể hiện rõ nét qua hai giai đoạn chính:
* Giai đoạn 1: Nhân vật trữ tình bày tỏ niềm tiếc nuối, lưu luyến khi phải rời xa mái trường, thầy cô, bạn bè. Hình ảnh "mùa thi", "ngọn đèn nào cháy suốt những canh khuya", "mồ hôi mùa hạ rơi nhòe trang vở" gợi lên những kỷ niệm đẹp đẽ nhưng cũng đầy bâng khuâng của tuổi học trò. Cảm xúc được thể hiện qua giọng điệu nhẹ nhàng, man mác buồn, tạo nên một không khí trầm lắng, sâu lắng.
* Giai đoạn 2: Nhân vật trữ tình chuyển sang trạng thái lạc quan, tin tưởng vào tương lai tươi sáng. Hình ảnh "ngày mai", "chiếc bảng đen", "chỗ ngồi rưng rưng hát bài thơ", "ve và phượng và tháng năm ngủ lại" mang đến hy vọng về một cuộc sống mới, đầy hứa hẹn. Giọng điệu bài thơ trở nên vui tươi, rộn ràng hơn, phản ánh tâm trạng phấn khởi, háo hức của nhân vật trữ tình khi chuẩn bị bước vào chặng đường mới.
Sự vận động cảm xúc này cho thấy sự trưởng thành của nhân vật trữ tình, từ việc lưu luyến, tiếc nuối đến việc chấp nhận và hướng tới tương lai. Bài thơ đã khắc họa một cách tinh tế và sâu sắc tâm trạng của thế hệ trẻ khi rời xa mái trường, đồng thời khẳng định giá trị thiêng liêng của tuổi học trò.
câu 5. Câu thơ "Ngày hôm qua gối đầu lên ngày mai" đã gợi lên trong tôi nhiều suy ngẫm sâu sắc về sự liên kết chặt chẽ giữa quá khứ, hiện tại và tương lai trong hành trình học tập và trưởng thành của mỗi cá nhân. Quá khứ đóng vai trò quan trọng như nền tảng vững chắc để chúng ta xây dựng kiến thức và kỹ năng cần thiết. Những trải nghiệm, bài học từ quá khứ giúp chúng ta tích lũy kinh nghiệm quý báu, phát triển tư duy sáng tạo và khả năng giải quyết vấn đề hiệu quả hơn. Hiện tại là thời gian để áp dụng kiến thức và kỹ năng đó vào cuộc sống hàng ngày, đối mặt với thách thức và khám phá tiềm năng bản thân. Tương lai đại diện cho mục tiêu mà chúng ta hướng đến, nơi chúng ta có thể sử dụng những gì đã học được để đạt được thành công và đóng góp cho xã hội. Sự tiếp nối này đảm bảo rằng chúng ta luôn tiến bộ, không ngừng hoàn thiện bản thân và sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách trên con đường chinh phục tri thức và trưởng thành.
ii:
Thanh Thảo là nhà thơ thuộc thế hệ trưởng thành trong thời kì kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Thơ ông giàu suy tư, dữ dội, mãnh liệt nhưng cũng rất đằm thắm và trữ tình. "Gặp lá cơm nếp" là một trong những tác phẩm tiêu biểu nhất của ông. Bài thơ viết vào năm 1972, nói về dòng cảm xúc của nhân vật người con dành cho người mẹ già và đất nước. Trong đó, hình ảnh "em" trong bài thơ là một hình ảnh ẩn dụ, tượng trưng cho nhiều ý nghĩa sâu sắc.
Mở đầu bài thơ, tác giả viết:
"Xa nhà đã mấy năm
Thèm bát xôi mùa gặt
Khói bay ngang tầm mắt
Mùi xôi sao lạ lùng."
Câu thơ đầu tiên giới thiệu về hoàn cảnh sống xa nhà của người lính. Mải mê với công việc bảo vệ Tổ Quốc, anh đã xa nhà nhiều năm. Xa quê, chắc hẳn anh sẽ rất nhớ hương vị thân quen của quê nhà. Ở nơi rừng núi lạnh lẽo, khói bếp thoảng qua khiến anh nhớ ngay đến hương vị của quê hương. Mùi hương ấy thật bình dị, quen thuộc, gắn bó suốt tuổi thơ anh. Đó là hương thơm của đồng lúa mùa gặt, của những hạt gạo được nắng mưa, sương gió vun trồng. Mùi hương ấy theo anh vào chiến trường, nhắc nhở anh nhớ về quê hương yêu dấu.
Tiếp theo, tác giả viết:
"Mẹ ở đâu chiều nay
Nhặt lá về đun bếp
Phải mẹ thổi cơm nếp
Mà thơm suốt đường con."
Ở nơi chiến trường, người lính nhớ về người mẹ tần tảo sớm hôm, nhớ về bữa cơm đạm bạc nhưng ấm áp tình thương. Anh nhớ về người mẹ già với mái tóc bạc phơ, đôi tay chai sạn và nụ cười hiền từ. Anh nhớ về hương thơm của xôi nếp, của những hạt gạo trắng ngần được mẹ nâng niu. Hương thơm ấy theo anh trên mọi nẻo đường, tiếp thêm sức mạnh cho anh tiến lên phía trước.
Trong khổ thơ cuối cùng, tác giả viết:
"Ôi mùi vị quê hương
Con quên làm sao được
Mẹ già và đất nước
Chia đều nỗi nhớ thương."
Người lính ra trận mang theo trọng trách lớn lao là bảo vệ Tổ Quốc, giành lại độc lập cho dân tộc. Vì vậy, anh luôn mang trong mình lòng quyết tâm và ý chí chiến đấu kiên cường. Đất nước và mẹ già chính là động lực để anh vững bước tiến lên phía trước. Hai tiếng "mẹ già" cất lên thật tha thiết, gợi lên niềm yêu thương sâu sắc. Câu thơ cuối cùng khép lại bài thơ bằng hình ảnh "mùi vị quê hương" quen thuộc. Dù có đi đâu, làm gì thì chúng ta cũng sẽ không thể nào quên được mùi vị của quê hương.
Bài thơ "Gặp lá cơm nếp" đã gợi lên trong lòng người đọc những cảm xúc dạt dào về tình yêu quê hương, đất nước. Hình ảnh "em" trong bài thơ là một hình ảnh ẩn dụ, tượng trưng cho nhiều ý nghĩa sâu sắc. Qua đó, tác giả muốn nhắn nhủ tới người đọc rằng dù có đi đâu thì chúng ta cũng phải luôn nhớ về quê hương, cội nguồn.
câu 2. Hiện nay, cùng với sự phát triển mạnh mẽ của công nghệ và internet, thế hệ trẻ đang dần bị cuốn vào một "căn bệnh thời đại": Fear Of Missing Out hay còn gọi là FOMO. Đây là một hội chứng mà hầu hết các bạn trẻ nào cũng mắc phải. Nó khiến chúng ta luôn rơi vào trạng thái bất an, lo lắng rằng bản thân đang bỏ lỡ một điều gì đó vui hơn, thú vị hơn ở bên ngoài. Điều này vô hình chung khiến cuộc sống của các bạn trẻ trở nên mệt mỏi và họ bắt đầu đánh mất đi giá trị đích thực của cuộc sống.
Vậy FOMO là gì? Đó là một hội chứng sợ bị bỏ lỡ, hội chứng này thường thấy ở một số người, đặc biệt là giới trẻ. Những người mắc phải hội chứng này thường có xu hướng kỳ thị bản thân, cảm thấy bản thân thật vô dụng, kém cỏi khi thấy mình bị tụt lại phía sau trong một số tình huống hoặc sự kiện nào đó. Họ luôn lo lắng rằng bản thân đã bỏ lỡ một điều gì đó vui hơn, thú vị hơn ở bên ngoài. Chính những suy nghĩ này đã khiến họ luôn rơi vào trạng thái bất an, lo lắng và dần tách biệt với thế giới bên ngoài.
Có rất nhiều nguyên nhân dẫn tới tình trạng này. Trong thời đại bùng nổ của công nghệ và truyền thông như hiện nay, chỉ cần một cú click chuột thôi, bạn dường như biết được tất cả những gì đang diễn ra trên thế giới. Chính điều này khiến chúng ta có cảm giác nếu không kịp nắm bắt những sự kiện đang diễn ra thì mình sẽ trở thành người tối cổ, lạc hậu. Đặc biệt, với sự lên ngôi của mạng xã hội, càng có nhiều người chia sẻ những khoảnh khắc vui vẻ, hạnh phúc của họ lên mạng xã hội, thì những người mắc hội chứng FOMO sẽ càng cảm thấy ganh tị và khó chịu với cuộc sống hiện tại của mình. Bởi họ cho rằng, người khác đang tận hưởng cuộc sống tuyệt vời hơn, những trải nghiệm thú vị hơn. Còn họ thì không. Điều này dần dần khiến họ cảm thấy chán nản với cuộc sống hiện tại và luôn khao khát được trải nghiệm những điều mới mẻ bên ngoài.
Hậu quả của việc này là vô cùng nghiêm trọng. Khi mắc phải hội chứng này, bạn sẽ luôn cảm thấy căng thẳng, mệt mỏi và dễ dàng rơi vào trạng thái trầm cảm. Bên cạnh đó, nó còn khiến bạn lãng phí quá nhiều thời gian và tiền bạc vào những thứ vô bổ. Thay vì dành thời gian cho gia đình và bạn bè, bạn lại đắm chìm trong những nội dung vô bổ trên mạng xã hội. Thậm chí, có nhiều người còn mắc phải chứng nghiện mạng xã hội chỉ vì muốn cập nhật thông tin và không bỏ lỡ bất cứ điều gì.
Để vượt qua hội chứng này, trước tiên bạn cần hiểu rằng, mỗi người đều có một cuộc sống riêng, và không ai có trách nhiệm phải cập nhật thông tin liên tục để bạn không bỏ lỡ bất cứ điều gì. Vì vậy, đừng mãi so sánh cuộc sống của mình với người khác rồi cảm thấy thất vọng với hiện tại. Hãy học cách trân trọng những gì mình đang có và hài lòng với những gì mình đang có. Đồng thời, hãy sử dụng mạng xã hội một cách tỉnh táo, đừng để nó chi phối cuộc sống của bạn. Hãy dành nhiều thời gian hơn cho gia đình và bạn bè, cho những sở thích cá nhân thay vì lướt web cả ngày. Chỉ khi bạn biết cách cân bằng cuộc sống và sử dụng thời gian một cách hiệu quả thì bạn mới có thể thoát khỏi hội chứng FOMO.
Như vậy, có thể thấy rằng, việc sử dụng mạng xã hội một cách tỉnh táo là vô cùng quan trọng. Nó sẽ giúp bạn tránh được những hội chứng tâm lý nguy hiểm và có một cuộc sống trọn vẹn hơn. Hãy nhớ rằng, cuộc sống của bạn nằm trong tay bạn, đừng để những yếu tố bên ngoài chi phối và khiến bạn cảm thấy bất an, lo lắng.