ii:
câu 1. Vai trò của tình huống "Con Hổ Dữ Xuất Hiện" trong Truyện Ngắn Ở Phần Đọc Hiểu
Tình huống "Con Hổ Dữ Xuất Hiện" đóng vai trò then chốt trong việc tạo nên sức hấp dẫn và ý nghĩa sâu sắc của truyện ngắn. Đây là một tình huống bất ngờ, mang tính chất thử thách đối với nhân vật chính và cả độc giả.
Trước hết, tình huống này giúp bộc lộ rõ nét tính cách của nhân vật Pùa và Khó. Qua hành động và phản ứng của họ trước sự xuất hiện của con hổ, chúng ta có thể thấy được lòng dũng cảm, sự mưu trí, tinh thần đồng đội và trách nhiệm cao cả của họ. Đồng thời, tình huống này cũng làm nổi bật lên sự yếu đuối, sợ hãi và thiếu quyết đoán của một số người dân trong làng.
Thứ hai, tình huống này góp phần thể hiện chủ đề của truyện. Con hổ dữ là biểu tượng cho những hiểm họa tiềm ẩn trong cuộc sống, những thử thách mà con người phải đối mặt. Việc đánh bại con hổ hay thất bại trong cuộc chiến đều mang đến bài học quý giá về sự kiên cường, lòng dũng cảm và tinh thần đoàn kết.
Cuối cùng, tình huống này tạo nên sự kịch tính và hồi hộp cho câu chuyện. Nó khiến độc giả phải theo dõi sát sao diễn biến, lo lắng cho số phận của nhân vật và suy ngẫm về những bài học rút ra từ câu chuyện.
Tóm lại, tình huống "Con Hổ Dữ Xuất Hiện" đóng vai trò quan trọng trong việc tạo nên sức hấp dẫn và ý nghĩa sâu sắc của truyện ngắn. Nó không chỉ là một tình huống bất ngờ, mà còn là cơ hội để bộc lộ tính cách nhân vật, thể hiện chủ đề và tạo nên sự kịch tính cho câu chuyện.
câu 2. : Dấu hiệu nhận biết biện pháp tu từ nghịch ngữ trong câu văn: "tin đồn bao giờ cũng thế, qua miệng của những kẻ ngu dốt thì quái lạ thay, thường thú vị hơn qua những con người từng trải" là việc sử dụng từ ngữ mang nghĩa tiêu cực ("ngu dốt") để miêu tả đối tượng được đề cập đến ("những kẻ"). Việc đảo ngược trật tự từ ngữ này tạo nên sự bất ngờ, đồng thời nhấn mạnh tính chất phi lý, thậm chí lố bịch của hành động hoặc nhận thức mà "kẻ ngu dốt" thể hiện.
: Thời gian chính trong truyện là mùa đông. Điều này được thể hiện rõ ràng qua các chi tiết như: "Mùa đông năm nay lạnh lắm", "Trên núi cao gió rít ào ào", "Giữa đêm khuya, tiếng chó sủa vang vọng khắp làng".
: Giữa hai nhân vật Pùa và Khó, Pùa để lại cho tôi ấn tượng sâu đậm hơn. Anh là một người đàn ông hiền lành, tốt bụng, luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người. Khi nghe tin con hổ bị thương nặng, Pùa đã không ngần ngại lao vào cứu nó, dù biết rằng mình có thể gặp nguy hiểm. Hành động dũng cảm và lòng nhân ái của Pùa khiến tôi vô cùng khâm phục và ngưỡng mộ. Trong khi đó, Khó là một người nóng nảy, ích kỷ, chỉ biết lo lắng cho bản thân. Anh đã bỏ mặc Pùa khi con hổ tấn công, thậm chí còn trách móc Pùa vì đã can dự vào chuyện của mình. Sự thiếu trách nhiệm và vô tâm của Khó khiến tôi cảm thấy thất vọng và tiếc nuối.
: Các sự kiện chính trong truyện là:
- Con hổ bị thương nặng do săn bắt trái phép.
- Pùa và Khó cùng nhau cứu con hổ.
- Con hổ được đưa về nhà Pùa chăm sóc.
- Một thời gian sau, con hổ hồi phục sức khỏe và trở về rừng.
Các sự kiện này được sắp xếp theo trình tự hợp lý, tạo nên mạch truyện logic, dễ hiểu. Sự kiện đầu tiên là nguyên nhân dẫn đến các sự kiện tiếp theo. Sự kiện thứ ba là kết quả của hai sự kiện trước đó. Sự kiện cuối cùng là kết thúc đẹp đẽ, mang tính nhân văn của câu chuyện.
: Chi tiết "Đã có kẻ nào đánh cắp trái tim con hổ!" thể hiện nhiều triết lí nhân sinh của tác phẩm. Trước hết, nó khẳng định giá trị thiêng liêng của tình yêu thương. Trái tim con hổ là biểu tượng cho tấm lòng lương thiện, vị tha, sẵn sàng hy sinh vì người khác. Kẻ đánh cắp trái tim con hổ chính là những kẻ độc ác, tham lam, chỉ biết lợi dụng lòng tốt của người khác để mưu lợi riêng. Bên cạnh đó, chi tiết này cũng gợi lên nỗi buồn về sự mất mát, sự cô đơn. Con hổ vốn là loài vật hoang dã, gắn bó mật thiết với thiên nhiên. Khi bị đánh cắp trái tim, nó trở nên bơ vơ, lạc lõng, không còn nơi nương tựa. Nỗi buồn ấy cũng là nỗi buồn chung của con người trong cuộc sống hiện đại, khi phải đối mặt với sự cô đơn, trống vắng.