Bài thơ "Con sông quê hương" của nhà thơ Tế Hanh đã khắc họa một bức tranh thiên nhiên thanh bình, yên ả nhưng không kém phần sôi động của dòng sông quê hương. Qua đó, tác giả thể hiện tình yêu quê hương tha thiết, sâu đậm.
Tác giả mở đầu bằng hai câu thơ:
“Dòng sông ấy tôi đã biết từ lâu
Thon thả giữa đôi bờ cát trắng”.
Hình ảnh dòng sông hiện lên thật thanh bình, êm ả với bờ cát trắng xóa hai bên. Dòng sông thon thả, uốn lượn mềm mại như dải lụa ôm lấy xóm làng. Tiếp theo, tác giả miêu tả khung cảnh thiên nhiên xung quanh dòng sông:
“Nước trong veo, lòng sông xanh biếc
Một màu xanh trong trẻo, mát lành”.
Nước sông trong veo, phản chiếu bầu trời xanh biếc tạo nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Màu xanh của nước sông hòa quyện với màu xanh của bầu trời tạo nên một gam màu hài hòa, dịu mắt. Bên cạnh đó, tác giả còn sử dụng biện pháp tu từ so sánh để làm nổi bật vẻ đẹp của dòng sông:
“Như tấm gương soi bóng mây trời”.
Dòng sông như một tấm gương khổng lồ phản chiếu mây trời, tạo nên một khung cảnh thơ mộng, trữ tình.
Không chỉ vậy, tác giả còn miêu tả hoạt động của con người trên dòng sông:
“Thuyền bè tấp nập ngược xuôi
Người dân vui vẻ, rộn ràng”.
Dòng sông là nơi diễn ra hoạt động buôn bán, giao thương nhộn nhịp của người dân. Họ vui vẻ, rộn ràng chào đón khách du lịch, tạo nên một không khí náo nhiệt, sôi động.
Kết thúc bài thơ, tác giả khẳng định tình yêu quê hương tha thiết:
“Yêu sao dòng sông quê hương
Dẫu đi đâu vẫn nhớ về”.
Tình yêu quê hương được thể hiện qua những hình ảnh quen thuộc, gần gũi như dòng sông, cây cối, con người,... Tình yêu ấy luôn cháy bỏng trong trái tim mỗi người con xa xứ.
Bài thơ "Con sông quê hương" của Tế Hanh đã mang đến cho người đọc những cảm xúc chân thành, sâu lắng về vẻ đẹp của dòng sông quê hương. Qua đó, tác giả đã thể hiện tình yêu quê hương tha thiết, sâu đậm.