i:
Kí ức tuổi thơ đóng vai trò vô cùng quan trọng trong cuộc sống của mỗi con người. Đó là những khoảnh khắc đẹp đẽ, đáng nhớ nhất mà chúng ta từng trải qua. Kí ức tuổi thơ giúp chúng ta hiểu rõ hơn về bản thân mình, về những giá trị cốt lõi mà chúng ta trân trọng. Nó cũng là nguồn cảm hứng, động lực để chúng ta vươn lên trong cuộc sống. Khi nhớ lại những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ, chúng ta sẽ cảm thấy hạnh phúc và tự hào về bản thân mình. Kí ức tuổi thơ còn giúp chúng ta kết nối với gia đình, bạn bè và những người thân yêu. Nó là sợi dây liên kết giữa quá khứ và hiện tại, giúp chúng ta giữ vững những giá trị tốt đẹp mà mình đã được truyền thụ. Tuy nhiên, không phải lúc nào kí ức tuổi thơ cũng mang đến niềm vui và sự hài lòng. Có những kí ức đau buồn, nhưng chính những kí ức đó lại giúp chúng ta trưởng thành và mạnh mẽ hơn. Kí ức tuổi thơ là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của mỗi con người. Chúng ta cần trân trọng và gìn giữ nó, bởi nó là nguồn sức mạnh to lớn giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn thử thách trong cuộc sống.
ii:
Trong cuộc sống, mỗi con người đều có những ước mơ, khát vọng riêng. Có những người ấp ủ cho mình ước mơ trở thành bác sĩ để chữa bệnh cho mọi người; cũng có những người lại muốn trở thành cô giáo để truyền đạt kiến thức và tình yêu thương đến với các thế hệ tương lai. Nhưng cũng có rất nhiều người mong muốn được cống hiến hết sức lực của bản thân vào công việc mà họ đang làm. Và nhân vật anh thanh niên trong truyện ngắn "Lặng lẽ Sa Pa" của Nguyễn Thành Long chính là một ví dụ điển hình cho điều đó. Anh thanh niên ấy đã dành trọn tuổi trẻ của mình để phục vụ cho đất nước, cho sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.
Anh thanh niên xuất hiện trong tác phẩm chỉ bằng vài nét khắc họa nhưng đã tạo nên ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc. Đó là một chàng trai hai mươi bảy tuổi, sống một mình trên đỉnh núi Yên Sơn cao hơn hai nghìn mét, quanh năm suốt tháng làm bạn với cỏ cây, mây mù lạnh lẽo. Công việc của anh là đo gió, đo mưa, tính mây,... dự báo thời tiết hàng ngày để phục vụ sản xuất và chiến đấu. Cuộc sống của anh thật vất vả và đơn độc biết bao!
Nhưng dù trong hoàn cảnh nào thì anh vẫn luôn giữ vững tinh thần lạc quan, yêu đời. Anh coi công việc của mình như một người bạn đồng hành, giúp anh vượt qua nỗi cô đơn, buồn chán. Anh tâm sự với ông họa sĩ già: "Khi ta làm việc, ta với công việc là đôi, sao gọi là một mình được? Huống chi công việc của cháu gắn liền với việc của bao anh em đồng chí dưới kia". Câu nói ấy thể hiện rõ niềm say mê, nhiệt huyết với nghề nghiệp của anh thanh niên.
Không chỉ vậy, anh còn là một người có ý thức trách nhiệm cao với công việc. Dù phải làm việc trong điều kiện khắc nghiệt, thiếu thốn về vật chất nhưng anh vẫn luôn cố gắng hoàn thành nhiệm vụ được giao. Khi có cơn dông bất ngờ ập đến, anh vẫn không ngần ngại trèo lên đài khí tượng để đo gió, đo mưa. Hành động ấy thể hiện sự dũng cảm, gan dạ và tinh thần trách nhiệm cao cả của anh đối với công việc.
Ngoài ra, anh thanh niên còn là một người có tấm lòng nhân hậu, giàu tình yêu thương. Anh luôn quan tâm, giúp đỡ mọi người xung quanh. Khi biết vợ bác lái xe bị ốm, anh đã gửi biếu củ tam thất để bồi dưỡng sức khỏe. Hay khi gặp ông họa sĩ và cô kỹ sư lên thăm nơi ở và làm việc của mình, anh đã tặng họ bó hoa tươi thắm. Những hành động ấy thể hiện tấm lòng chân thành, ấm áp của anh đối với mọi người.
Như vậy, qua nhân vật anh thanh niên, nhà văn Nguyễn Thành Long đã ca ngợi vẻ đẹp của những con người lao động thầm lặng, cống hiến hết mình cho đất nước. Họ là những người có tinh thần trách nhiệm cao, có ý chí nghị lực phi thường, sẵn sàng vượt qua mọi khó khăn thử thách để hoàn thành nhiệm vụ được giao.