i:
câu 1. Lời của nhân vật:
* "Không." (Dì và mẹ con cùng ốm, nó lại vùng dậy.)
* "sau khi mẹ con mất nó không bao giờ nhắc đến con bận ngập đâù." (Công việc ở hợp tác xã - không.)
Lời của người kể chuyện:
* Phần còn lại của đoạn văn.
Phân tích:
Trong đoạn văn, lời thoại trực tiếp của nhân vật được thể hiện bằng dấu ngoặc kép ("..."), trong khi lời của người kể chuyện được trình bày theo cách thông thường. Lời thoại trực tiếp của nhân vật thể hiện sự bối rối, tò mò của nhân vật "tôi" khi muốn biết thông tin về mối quan hệ giữa mình và Ngân. Còn lời của người kể chuyện đóng vai trò dẫn dắt câu chuyện, miêu tả hành động và tâm trạng của nhân vật "tôi", đồng thời cung cấp thông tin chi tiết về hoàn cảnh của Ngân.
câu 2. Nhân vật "tôi" có tâm trạng buồn bã, xót xa, day dứt khi biết tin về cái chết của Ngân và Long. Tâm trạng này thể hiện qua những chi tiết sau:
* Buồn bã: Nhân vật "tôi" đã dành trọn vẹn tuổi thơ của mình cho Ngân và Long, coi họ như những người thân ruột thịt. Khi nghe tin họ qua đời, nhân vật "tôi" vô cùng bàng hoàng, sững sờ, như thể một phần linh hồn của mình đã bị đánh cắp.
* Xót xa: Cái chết của Ngân và Long là một cú sốc tinh thần đối với nhân vật "tôi", khiến họ cảm thấy đau đớn, tiếc nuối. Họ nhớ lại những kỉ niệm đẹp đẽ giữa ba người, những ước mơ, dự định chưa kịp thực hiện.
* Day dứt: Nhân vật "tôi" luôn tự trách mình vì đã không đủ can đảm để giữ chặt lấy những người thân yêu. Họ day dứt vì những lời hứa hẹn, những điều chưa nói ra, và sự hối hận vì đã bỏ lỡ cơ hội để bày tỏ tình cảm của mình.
Tâm trạng của nhân vật "tôi" là sự kết hợp của nhiều cung bậc cảm xúc phức tạp, thể hiện sự tổn thương sâu sắc và nỗi đau mất mát không thể bù đắp. Qua đó, tác giả muốn nhấn mạnh giá trị thiêng liêng của tình bạn, tình yêu và sự trân trọng những khoảnh khắc quý giá trong cuộc sống.
câu 3. Tác giả sử dụng giọng điệu trần thuật nhẹ nhàng, sâu lắng, thể hiện sự đồng cảm, xót xa đối với nhân vật "tôi", đặc biệt là khi miêu tả tâm trạng của "tôi" khi trở về thăm ngôi nhà cũ, gặp lại dì và nghe kể về số phận bi thảm của Long và Ngân. Giọng điệu này góp phần tạo nên hiệu quả nghệ thuật cao cho đoạn trích, khiến người đọc cảm nhận được sự day dứt, tiếc nuối và lòng biết ơn của nhân vật "tôi" dành cho những người thân yêu đã khuất.
câu 4. Cách hiểu về nhan đề "Chúng mình đừng bao giờ quên nhau":
Nhan đề "Chúng mình đừng bao giờ quên nhau" thể hiện sự mong muốn, khát khao giữ gìn và trân trọng những kỉ niệm đẹp đẽ giữa nhân vật "tôi", Long và Ngân. Nó gợi lên một tinh thần đoàn kết, lòng biết ơn sâu sắc đối với những người thân yêu đã đồng hành cùng chúng ta trong suốt quãng đời. Nhan đề này nhấn mạnh tầm quan trọng của việc duy trì mối quan hệ tốt đẹp và luôn nhớ về những giá trị đáng quý mà chúng ta đã chia sẻ.
câu 5. Bài học có ý nghĩa nhất đối với bản thân:
Qua đoạn trích, em rút ra được bài học sâu sắc về sự trân trọng và biết ơn đối với những người đã hi sinh vì đất nước. Chúng ta nên luôn nhớ về những giá trị truyền thống tốt đẹp, giữ gìn và phát huy tinh thần yêu nước, lòng dũng cảm, kiên cường của những người lính đã ngã xuống vì độc lập, tự do của dân tộc. Đồng thời, chúng ta cũng cần biết ơn và tôn trọng những người đã cống hiến cho sự phát triển của đất nước, góp phần xây dựng một xã hội phồn vinh, hạnh phúc.