câu 4. Trong tác phẩm "Chiếc thuyền ngoài xa", nhà văn Nguyễn Minh Châu đã xây dựng thành công nhiều tuyến nhân vật, trong đó có nhân vật người đàn bà làng chài. Đây là nhân vật điển hình cho số phận bất hạnh của người phụ nữ Việt Nam thời kì phong kiến. Nhân vật này cũng góp phần thể hiện rõ nét quan niệm nghệ thuật của nhà văn: Nghệ thuật chân chính phải gắn bó với cuộc đời và vì cuộc đời.
Người đàn bà hàng chài xuất hiện trong bóng hoàng hôn, dáng vẻ mệt mỏi và cam chịu. Bà là một người phụ nữ xấu xí, thô kệch, mặt rỗ. Khi bị chồng đánh, bà không hề kêu than nửa lời, cũng không chống trả. Hình ảnh ấy khiến Phùng bối rối và xót xa.
Cuộc đời của bà đầy những bất hạnh. Chồng bà là một người đàn ông vũ phu, thường xuyên đánh đập bà. Bà phải chịu đựng những trận đòn roi vô cớ, những lời chửi mắng thậm tệ. Tuy nhiên, bà vẫn cam chịu, không hề oán thán.
Bà là một người phụ nữ giàu đức hi sinh. Dù bị chồng đánh đập, bà vẫn không bỏ chồng. Bà hiểu rằng, cuộc sống trên biển rất vất vả, nguy hiểm nên cần có một người đàn ông khỏe mạnh để chèo lái con thuyền. Bà cũng thương con, muốn chúng có một mái ấm gia đình trọn vẹn.
Nhân vật người đàn bà hàng chài là một biểu tượng cho số phận bất hạnh của người phụ nữ Việt Nam thời kì phong kiến. Họ phải chịu đựng nhiều áp bức, bóc lột, nhưng vẫn luôn giữ được những phẩm chất tốt đẹp của người phụ nữ Việt Nam.
Qua nhân vật người đàn bà hàng chài, Nguyễn Minh Châu đã gửi gắm thông điệp về cuộc sống và nghệ thuật. Cuộc sống vốn đa dạng, phức tạp, không đơn giản như ta tưởng. Vì vậy, nghệ thuật chân chính phải gắn bó với cuộc đời, phản ánh chân thực những góc khuất của cuộc sống.
Như vậy, nhân vật người đàn bà hàng chài là một nhân vật tiêu biểu cho số phận bất hạnh của người phụ nữ Việt Nam thời kì phong kiến. Qua nhân vật này, Nguyễn Minh Châu đã gửi gắm những suy ngẫm sâu sắc về cuộc sống và nghệ thuật.
câu 5. Trong bài thơ "Mùa xuân nho nhỏ", nhà thơ Thanh Hải đã thể hiện tình cảm gắn bó với quê hương, đất nước và khát vọng cống hiến cho đời qua hình ảnh mùa xuân tươi đẹp. Bài thơ được viết theo thể thơ năm chữ, giọng điệu nhẹ nhàng, tha thiết, ngôn ngữ giản dị, giàu hình ảnh.
Trước hết, tác giả đã khắc họa bức tranh thiên nhiên mùa xuân tươi đẹp, tràn đầy sức sống. Mùa xuân được miêu tả qua những hình ảnh quen thuộc như "dòng sông xanh", "bông hoa tím biếc", "chim chiền chiện hót vang trời". Những hình ảnh ấy gợi lên vẻ đẹp thanh bình, yên ả của làng quê Việt Nam. Đồng thời, nó cũng thể hiện niềm vui, sự phấn khởi của con người trước vẻ đẹp của thiên nhiên.
Tiếp theo, tác giả đã bộc lộ tình cảm gắn bó với quê hương, đất nước. Tình cảm ấy được thể hiện qua những câu thơ như "Ta làm con chim hót/ Ta làm một cành hoa/ Ta nhập vào hòa ca/ Một nốt trầm xao xuyến". Tác giả muốn hóa thân thành những sự vật nhỏ bé để góp phần tô điểm cho cuộc sống thêm tươi đẹp. Điều đó thể hiện tấm lòng yêu mến, trân trọng của tác giả đối với quê hương, đất nước.
Cuối cùng, tác giả đã bày tỏ khát vọng cống hiến cho đời. Khát vọng ấy được thể hiện qua những câu thơ như "Một mùa xuân nho nhỏ/ Lặng lẽ dâng cho đời/ Dù là tuổi hai mươi/ Dù là khi tóc bạc". Tác giả mong muốn được cống hiến trọn vẹn cuộc đời mình cho Tổ quốc, dù ở bất cứ lứa tuổi nào. Đó là một khát vọng cao đẹp, đáng trân trọng.
Như vậy, bài thơ "Mùa xuân nho nhỏ" đã thể hiện tình cảm gắn bó với quê hương, đất nước và khát vọng cống hiến cho đời của tác giả Thanh Hải. Bài thơ đã để lại trong lòng người đọc nhiều ấn tượng sâu sắc.