07/06/2025
07/06/2025
Bảo Tiên Puskin từng viết" Linh hồn là ấn tượng của tác phẩm. Cây cỏ sống được nhờ ánh sáng. Chim muông sống được nhờ tiếng ca. Tác phẩm sốn được nhờ tiếng lòng của người cầm bút". Phải chăng, Tổ Hữu đã để tiếng lòng mình cất lên trên trang viết qua bài thơ " Đêm giao thừa".
Tố Hữu lớn lên khi thời kì Mặt trận Bình dân ở bên Pháp thắng thế và Mặt trận dân chủ Đông dương với một bô phận của Đảng ra hoạt động công khai. Tố Hữu tham gia lãnh đạo Đoàn thanh niên dân chủ. Cuối tháng Tư năm 1939, ông đi nông thôn vận động tổ chức, khỏang hai, ba giờ đêm mới về. Giấc ngủ muộn kéo dài thì bọn mật thám đã mò đến bắt ông ở tại giường trước ngày 1 tháng 5 để ngăn chặn cuộc mít tinh, biểu tình lớn sửa soạn tổ chức cho ngày ấy. Bài thơ "Đêm Giao Thừa" của Tố Hữu là một tác phẩm thể hiện tình cảm sâu sắc đối với những người chiến sĩ đang hy sinh thầm lặng cho độc lập, tự do của Tổ quốc trong những thời khắc thiêng liêng của năm mới. Bài thơ được viết theo thể lục bát, ngôn ngữ giản dị, giàu cảm xúc, thể hiện tài năng sáng tác của Tố Hữu - một nhà thơ nổi tiếng trong nền văn học cách mạng Việt Nam.
Bài thơ Đêm giao thừa của Tố Hữu là một tác phẩm xúc động, chứa đựng những tình cảm sâu sắc và sự trân trọng dành cho những người chiến sĩ cách mạng. Trong thời khắc thiêng liêng của đêm giao thừa, khi mọi nhà đang quây quần bên nhau chào đón năm mới, hình ảnh người chiến sĩ vẫn lặng lẽ bước đi trong đêm tối đã được Tố Hữu khắc họa chân thực và đầy cảm phục. Bài thơ không chỉ ca ngợi sự hy sinh cao cả mà còn khơi dậy trong lòng người đọc niềm tự hào và ý thức về trách nhiệm đối với quê hương, đất nước.
Ngay từ những câu thơ đầu tiên, không khí Tết quen thuộc của quê hương được gợi lên qua tiếng pháo nổ rộn ràng:
"Đêm nay pháo nổ giao thừa
Mà người chiến sĩ không nhà còn đi"
Sự đối lập giữa khung cảnh sum họp, ấm áp của đêm giao thừa và hình ảnh người chiến sĩ "không nhà" vẫn lặng lẽ bước đi tạo nên một cảm giác xót xa và đầy trân trọng. Những từ ngữ như "truông dài", "bãi rậm", "đồng khuya" gợi lên không gian hoang vắng, lạnh lẽo và đầy khó khăn mà người chiến sĩ phải đối mặt. Dẫu vậy, họ vẫn tiến bước, dường như quên đi tất cả những gian truân, quên cả niềm vui ngày Tết để tiếp tục cuộc hành trình vì lý tưởng cao đẹp:
"Người đi như chẳng nhớ gì tết xuân
Người đi quên hết gian truân"
Sự "quên mình" ấy không phải là sự lãng quên vô tình, mà là biểu hiện của tinh thần cách mạng, của ý chí mạnh mẽ và sự tận hiến. Hình ảnh người chiến sĩ say mê, kiên cường bước đi tựa như một người dân quân luôn sẵn sàng hy sinh cho quê hương đã khắc họa rõ nét tinh thần bất khuất của những con người cách mạng.
Trong những bước chân không ngừng nghỉ ấy, tình yêu quê hương vẫn luôn cháy bỏng trong lòng người chiến sĩ:
"Xóm làng phảng phất quê hương
Nước non man mác tình thương mặn nồng"
Dù phải xa nhà, xa người thân, họ vẫn mang trong mình nỗi nhớ da diết về quê hương, về những làng xóm thân thuộc. Nhưng đồng thời, tình yêu ấy còn được mở rộng thành tình yêu nước non – một tình cảm cao cả, lớn lao hơn cả. Qua đó, Tố Hữu đã thể hiện sự kết nối sâu sắc giữa cá nhân người chiến sĩ và lý tưởng cách mạng.
Tuy nhiên, không phải lúc nào ý chí cũng chiến thắng được hoàn cảnh khắc nghiệt. Trong cơn mưa gió lạnh lẽo của đêm giao thừa, sự cô đơn và mệt mỏi vẫn hiện hữu:
"Song trong mưa gió lạnh lùng
Tái tê chân cũng ngại ngùng bước gieo"
Những từ ngữ như "tái tê", "lạnh lùng" không chỉ miêu tả thời tiết khắc nghiệt mà còn khắc họa cảm giác cô quạnh, khó khăn mà người chiến sĩ phải đối mặt. Dẫu vậy, họ vẫn tiếp tục hành trình, vượt qua mọi thử thách để hướng tới lá cờ đỏ sao vàng – biểu tượng của lý tưởng cách mạng:
"Nao nao lòng lại mơ theo cờ hồng"
Hình ảnh "cờ hồng" không chỉ tượng trưng cho sự nghiệp cách mạng mà còn là niềm hy vọng, niềm tin vào một tương lai tươi sáng, nơi mà đất nước được tự do, nhân dân được hạnh phúc.
Về mặt nghệ thuật, bài thơ Đêm giao thừa được viết theo thể lục bát truyền thống, mang lại âm hưởng nhẹ nhàng, dễ đi sâu vào lòng người. Thể thơ này không chỉ quen thuộc với người đọc mà còn phù hợp để diễn tả những cảm xúc sâu lắng, tinh tế. Sự uyển chuyển của nhịp thơ tạo nên một dòng chảy cảm xúc mượt mà, vừa gợi nhớ vừa giàu tính biểu cảm. Ngôn ngữ trong bài thơ mộc mạc, giản dị, gần gũi với đời sống thường ngày, nhưng lại đậm chất thơ. Những hình ảnh quen thuộc như “truông dài”, “bãi rậm”, “đồng khuya” hay “xóm làng phảng phất quê hương” không chỉ khắc họa rõ nét không gian mà người chiến sĩ đi qua mà còn gợi lên những cảm giác thân thương, man mác về quê hương đất nước. Tố Hữu cũng khéo léo sử dụng những từ ngữ gợi cảm và giàu nhạc điệu. Các điệp từ, nhịp thơ đều đặn, uyển chuyển khiến bài thơ giống như một khúc hát trữ tình, vừa nhẹ nhàng vừa sâu lắng.
Đêm giao thừa không chỉ là một tác phẩm ca ngợi vẻ đẹp và tinh thần kiên cường của người chiến sĩ mà còn là một lời nhắn nhủ về lòng yêu nước, ý thức trách nhiệm của mỗi cá nhân đối với quê hương. Qua bài thơ, Tố Hữu đã khơi dậy trong lòng người đọc niềm cảm phục và tự hào đối với những người đã hy sinh thầm lặng vì độc lập, tự do của tổ quốc. Đồng thời, ông cũng truyền tải một thông điệp nhân văn sâu sắc: Hãy luôn trân trọng, gìn giữ những giá trị mà thế hệ đi trước đã phải đánh đổi bằng máu và nước mắt. Bài thơ như một tiếng lòng chân thành, khơi gợi trong mỗi chúng ta niềm tin yêu và sự gắn bó sâu sắc với quê hương, đất nước.
đây ạ!
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời