i:
câu 1. : Phương thức biểu đạt chính của văn bản là tự sự.
: Nhân vật "tôi" trong đoạn trích là một cậu bé.
: Câu văn sử dụng phép so sánh là: "Tôi bỗng hoảng sợ điên cuồng vì nhớ những người đánh tôi muốn gào lên chua xót."
Phép so sánh này sử dụng hình ảnh "gào lên chua xót" để miêu tả cảm xúc của nhân vật "tôi". Phép so sánh này tạo nên hiệu quả nghệ thuật bằng cách tăng cường tính biểu cảm cho câu văn, giúp người đọc dễ dàng hình dung được mức độ đau khổ, tiếc nuối của nhân vật "tôi" trước sự mất mát của người thân.
: Trong đoạn trích, tác giả sử dụng ngôi kể thứ nhất, tức là người kể chuyện xưng "tôi", trực tiếp kể lại câu chuyện của mình. Việc lựa chọn ngôi kể này giúp cho câu chuyện trở nên chân thực, sinh động và gần gũi với người đọc. Người đọc có thể dễ dàng đồng cảm với những suy nghĩ, cảm xúc của nhân vật "tôi" bởi họ được chứng kiến mọi hành động, suy nghĩ của nhân vật đó.
: Đoạn trích "Chảy Đi Sông Ơi!" của Nguyễn Huy Thiệp là một tác phẩm văn học đầy ám ảnh, phản ánh sâu sắc về số phận bi thảm của con người trong xã hội phong kiến Việt Nam. Tác giả đã khéo léo xây dựng nhân vật chính là một người phụ nữ nông dân tên Thơm, người bị đẩy vào hoàn cảnh bất hạnh do những quy tắc khắc nghiệt của xã hội.
Thơm là một người phụ nữ hiền hậu, chăm chỉ, luôn hy vọng vào tương lai tươi sáng. Tuy nhiên, cuộc sống của cô lại bị đảo lộn khi chồng cô bỏ nhà đi theo người đàn bà giàu có. Cô phải gánh vác trách nhiệm nuôi dưỡng gia đình, chăm sóc mẹ già và đứa con nhỏ. Cuộc sống khó khăn khiến cô phải bán dần tài sản quý giá của gia đình, thậm chí phải bán cả con gái ruột của mình để đổi lấy tiền bạc.
Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc để tái hiện chân thực cuộc sống của người nông dân Việt Nam thời bấy giờ. Những chi tiết nhỏ nhặt trong cuộc sống hàng ngày như việc Thơm phải đi vay mượn gạo, phải chịu đựng sự khinh miệt của làng xóm,... đều góp phần tạo nên bức tranh xã hội đầy khắc nghiệt.
Đặc biệt, tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ để thể hiện sự tàn nhẫn của xã hội phong kiến. Hình ảnh dòng sông chảy xiết tượng trưng cho sự bất công, áp bức mà con người phải chịu đựng. Dòng sông ấy không ngừng chảy, cuốn trôi mọi thứ, giống như cuộc đời của Thơm cũng bị cuốn theo dòng xoáy của số phận.
Tuy nhiên, dù phải trải qua bao nhiêu gian khổ, Thơm vẫn giữ vững niềm tin vào cuộc sống. Cô luôn hi vọng rằng một ngày nào đó, cuộc sống của cô sẽ tốt đẹp hơn. Điều này thể hiện tinh thần lạc quan, kiên cường của người phụ nữ Việt Nam.
Tóm lại, đoạn trích "Chảy Đi Sông Ơi!" là một tác phẩm văn học đầy ý nghĩa, phản ánh sâu sắc về số phận bi thảm của con người trong xã hội phong kiến Việt Nam. Tác giả đã khéo léo xây dựng nhân vật Thơm, một người phụ nữ hiền hậu, chăm chỉ, nhưng lại phải chịu đựng những bất công, áp bức của xã hội. Qua đó, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về sự đấu tranh chống lại bất công, áp bức, hướng tới một cuộc sống tốt đẹp hơn.
câu 2. Đoạn trích "Chảy đi sông ơi" của Nguyễn Huy Thiệp là một tác phẩm văn học đầy cảm xúc và sâu sắc về cuộc sống và con người. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ tinh tế và hình ảnh sinh động để tạo nên một bức tranh đẹp về dòng sông quê hương và những giá trị đạo đức, tình cảm gia đình.
Tác giả đã miêu tả cảnh quan thiên nhiên tươi đẹp của dòng sông quê hương bằng những từ ngữ tinh tế và hình ảnh sinh động. Dòng sông được mô tả như một dải lụa mềm mại uốn lượn qua cánh đồng xanh mướt, mang đến vẻ đẹp tự nhiên và yên bình cho vùng đất. Những chi tiết nhỏ như ánh nắng chiều tà chiếu xuống mặt nước, tạo nên những vệt sáng lung linh, càng làm tăng thêm vẻ đẹp lãng mạn của khung cảnh.
Tuy nhiên, tác giả cũng khéo léo lồng ghép vào đó những khía cạnh tiêu cực của xã hội. Hình ảnh con trâu đen bị bỏ rơi và bị bán đi phản ánh sự bất công và tàn bạo trong cuộc sống. Điều này đặt ra câu hỏi về vai trò của con người trong việc bảo vệ và chăm sóc động vật, cũng như trách nhiệm của mỗi người đối với môi trường và cộng đồng.
Ngoài ra, tác giả cũng đề cập đến vấn đề phân biệt giàu nghèo trong xã hội. Nhân vật chính là một cậu bé mồ côi, sống trong hoàn cảnh khó khăn và thiếu thốn. Tuy nhiên, cậu bé luôn giữ vững niềm tin và hy vọng vào tương lai. Điều này nhấn mạnh tầm quan trọng của nghị lực và ý chí vượt qua khó khăn trong cuộc sống.
Cuối cùng, tác giả cũng đưa ra thông điệp về tình yêu thương và sự đoàn kết trong gia đình. Câu chuyện về người mẹ hi sinh bản thân để nuôi dưỡng đứa con mồ côi, và hành động của người cha dành tặng chiếc áo ấm cho đứa trẻ, đều là những biểu tượng đẹp về tình cảm gia đình. Đây là một thông điệp tích cực và đáng quý, khuyến khích mọi người trân trọng và gìn giữ những mối quan hệ gia đình.
Tổng hợp lại, đoạn trích "Chảy đi sông ơi" của Nguyễn Huy Thiệp là một tác phẩm văn học đa chiều, chứa đựng nhiều tầng lớp ý nghĩa. Từ vẻ đẹp thiên nhiên đến những khía cạnh tiêu cực của xã hội, từ nghị lực vượt khó đến tình yêu thương gia đình, tác phẩm này gợi mở cho người đọc suy ngẫm về cuộc sống và con người.
câu 3. : Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích là tự sự. Đoạn trích kể lại câu chuyện về một cậu bé tên "tôi", người luôn tò mò và khao khát khám phá thế giới xung quanh. Cậu bé gặp gỡ chị Thắm, một người phụ nữ bí ẩn và đầy quyền năng. Chị Thắm dẫn dắt cậu bé vào một hành trình phiêu lưu kỳ thú, nơi cậu bé trải nghiệm những điều kỳ diệu và học hỏi những bài học quý giá về cuộc sống.
: Trong đoạn trích, nhân vật "tôi" là một cậu bé hiếu kỳ, ham học hỏi và luôn khao khát khám phá thế giới xung quanh. Cậu bé bị hấp dẫn bởi những câu chuyện kỳ bí về chị Thắm và quyết tâm tìm hiểu sự thật. Tuy nhiên, cậu bé cũng dễ dàng bị lừa dối và rơi vào trạng thái hoang mang, lo lắng. Cuối cùng, cậu bé rút ra được bài học quan trọng về sự cẩn trọng và phân biệt đúng sai trong cuộc sống.
: Việc lựa chọn ngôn ngữ thân mật hay trang trọng trong đoạn đối thoại giữa nhân vật "tôi" và chị Thắm tùy thuộc vào mục đích giao tiếp của mỗi nhân vật. Nếu nhân vật "tôi" muốn tạo dựng mối quan hệ thân thiết, gần gũi với chị Thắm, anh ta có thể sử dụng ngôn ngữ thân mật. Ngược lại, nếu nhân vật "tôi" muốn thể hiện sự tôn trọng và kính nể đối với chị Thắm, anh ta có thể sử dụng ngôn ngữ trang trọng.
: Tác dụng của việc lựa chọn ngôn ngữ thân mật hay trang trọng trong đoạn đối thoại giữa nhân vật "tôi" và chị Thắm là tạo nên hiệu quả nghệ thuật riêng biệt cho đoạn trích. Ngôn ngữ thân mật giúp tăng tính gần gũi, ấm áp cho mối quan hệ giữa hai nhân vật, tạo cảm giác thân thiện và dễ chịu cho người đọc. Ngôn ngữ trang trọng giúp tăng tính nghiêm túc, lịch sự cho mối quan hệ giữa hai nhân vật, tạo ấn tượng về sự tôn trọng và kính nể.
câu 4. Đoạn trích "Chảy Đi Sông Ơi" của Nguyên Huy Thiệp là một tác phẩm văn học đầy cảm xúc và sâu sắc về cuộc sống và con người. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ tinh tế và hình ảnh sinh động để tạo nên một bức tranh về cuộc sống hàng ngày của người dân ven sông. Đoạn trích tập trung vào việc miêu tả cảnh quan thiên nhiên tươi đẹp và hùng vĩ của dòng sông, đồng thời khám phá những khía cạnh phức tạp của con người và xã hội.
Tác giả đã khéo léo kết hợp giữa mô tả tự nhiên và nhân vật để tạo nên một câu chuyện hấp dẫn và gợi mở suy nghĩ cho người đọc. Cảnh quan thiên nhiên được miêu tả chi tiết và sống động, từ những cánh đồng xanh mướt, những dãy núi trùng điệp đến dòng sông uốn lượn. Những hình ảnh này không chỉ tạo nên bối cảnh đẹp mắt mà còn phản ánh sự hòa quyện giữa con người và thiên nhiên.
Bên cạnh đó, tác giả cũng chú trọng vào việc xây dựng nhân vật chính là một người đàn ông tên là Sông. Ông là biểu tượng cho sự kiên cường, bền bỉ và lòng dũng cảm trước khó khăn. Qua hành trình của Sông, tác giả đã khắc họa rõ nét tính cách và tâm hồn của nhân vật, đồng thời gửi gắm thông điệp về sự vượt qua thử thách và giữ vững niềm tin vào cuộc sống.
Tuy nhiên, đoạn trích cũng đề cập đến vấn đề môi trường và bảo vệ nguồn tài nguyên thiên nhiên. Sự khai thác quá mức và ô nhiễm môi trường gây ra hậu quả nghiêm trọng cho hệ sinh thái và cuộc sống của con người. Thông qua việc miêu tả cảnh quan thiên nhiên bị tàn phá, tác giả nhấn mạnh tầm quan trọng của việc bảo vệ môi trường và duy trì cân bằng sinh thái.
Tổng kết lại, đoạn trích "Chảy Đi Sông Ơi" của Nguyên Huy Thiệp là một tác phẩm đáng đọc và suy ngẫm. Nó không chỉ mang đến cho người đọc những trải nghiệm thú vị về cuộc sống và thiên nhiên mà còn khơi gợi suy nghĩ về vai trò của con người trong việc bảo vệ môi trường và gìn giữ giá trị văn hóa truyền thống.
câu 5. : Phương thức biểu đạt chính của văn bản là tự sự.
: Nhân vật trữ tình trong bài thơ là tác giả Nguyễn Huy Thiệp.
: Biện pháp tu từ so sánh được sử dụng trong câu văn "Tôi bỗng hoảng sợ điên cuồng vì nhớ những người đánh tôi muốn gào lên chua xót." là so sánh ngang bằng giữa "hoàng sợ điên cuồng" và "gào lên chua xót". Tác dụng của biện pháp tu từ này là nhấn mạnh mức độ lo lắng, tiếc nuối của nhân vật trước sự việc xảy ra.
: Câu văn "Con cá có lệ không cứu những ai chết đuối..." gợi nhắc đến hình ảnh con trâu đen trong thời thơ ấu của nhân vật. Con trâu đen tượng trưng cho sức mạnh, sự kiên cường, bất khuất. Tuy nhiên, con trâu đen cũng ẩn chứa một phần tính cách của nhân vật, đó là sự yếu đuối, dễ bị tổn thương. Câu văn này thể hiện sự mâu thuẫn nội tâm của nhân vật, vừa muốn thoát khỏi nỗi buồn, vừa sợ hãi những gì mình đã trải qua.
: Kết thúc của truyện ngắn "Chảy đi sông ơi!" là một kết thúc mở, tạo nên nhiều suy ngẫm cho người đọc. Hình ảnh con trâu đen biến mất, dòng sông chảy xiết, tiếng gọi tha thiết của người mẹ,... đều gợi lên một cảm giác mơ hồ, khó hiểu. Có thể hiểu rằng, con trâu đen đại diện cho quá khứ, cho những kỉ niệm đẹp đẽ, nhưng cũng đầy bi kịch. Dòng sông chảy xiết tượng trưng cho thời gian, cho sự trôi chảy của cuộc sống. Tiếng gọi tha thiết của người mẹ là lời nhắn nhủ, khuyên bảo con người hãy trân trọng những giá trị tinh thần, hãy giữ gìn những kí ức đẹp đẽ của tuổi thơ.
Kết thúc này gợi ra nhiều cách hiểu khác nhau, tùy thuộc vào góc nhìn của mỗi người. Một số người có thể cho rằng, con trâu đen đã biến mất, dòng sông chảy xiết, tất cả đều là những dấu vết của thời gian, của sự lãng quên. Nhưng cũng có thể hiểu rằng, dù thời gian có trôi đi, những kí ức đẹp đẽ của tuổi thơ vẫn luôn tồn tại trong tâm trí mỗi người. Điều quan trọng là chúng ta cần biết trân trọng những giá trị tinh thần ấy, để không hối hận về những gì đã qua.
ii:
Dàn ý chi tiết:
I. Mở bài:
- Giới thiệu tác phẩm "Người đàn bà trên chuyến tàu tốc hành" của Nguyễn Minh Châu.
- Nêu vai trò của nhân vật người phụ nữ trong việc thể hiện chủ đề của tác phẩm.
II. Thân bài:
1. Hình ảnh người phụ nữ trong tác phẩm:
- Người phụ nữ được miêu tả qua nhiều góc nhìn khác nhau, từ ngoại hình đến tính cách.
- Ngoại hình giản dị nhưng toát lên vẻ đẹp tâm hồn sâu sắc.
- Tính cách mạnh mẽ, quyết đoán, sẵn sàng hi sinh vì gia đình.
2. Sự hy sinh thầm lặng của người phụ nữ:
- Chị là người vợ, người mẹ, người con dâu hiếu thảo, luôn chăm sóc cha mẹ già yếu.
- Chị chấp nhận bỏ qua cơ hội thăng tiến để ở nhà chăm sóc gia đình.
- Chị không than vãn, không oán trách, luôn âm thầm gánh vác mọi khó khăn.
3. Lòng dũng cảm và sự kiên cường của người phụ nữ:
- Chị không ngần ngại đối mặt với nguy hiểm để bảo vệ chồng và con trai.
- Chị thể hiện sự bình tĩnh, gan dạ khi đối đầu với tên cướp hung ác.
- Chị là tấm gương sáng về lòng dũng cảm và tinh thần bất khuất.
4. Vai trò của người phụ nữ trong gia đình và xã hội:
- Người phụ nữ đóng vai trò quan trọng trong việc giữ gìn truyền thống gia đình.
- Chị là chỗ dựa vững chắc cho chồng và con trai, giúp họ vượt qua khó khăn.
- Hình ảnh người phụ nữ trong tác phẩm phản ánh thực tế đời sống, khẳng định vị trí quan trọng của họ trong xã hội.
III. Kết bài:
- Tóm tắt lại những đặc điểm nổi bật của nhân vật người phụ nữ trong tác phẩm.
- Khẳng định giá trị của hình ảnh người phụ nữ trong xã hội và tầm quan trọng của họ trong cuộc sống.
<>
câu 1. Trong tác phẩm "Chảy đi sông ơi!", nhân vật bà cụ đóng vai trò quan trọng trong việc thể hiện tư tưởng nhân đạo của tác giả. Bên cạnh đó, chi tiết hoa gạo cũng góp phần tạo nên chiều sâu cho tác phẩm.
Hình ảnh hoa gạo được miêu tả qua góc nhìn của nhân vật "tôi" - một cô gái trẻ tuổi, ngây thơ, hồn nhiên. Cô bé nhìn thấy hoa gạo đỏ rực trên nền trời xanh biếc, cảm nhận được vẻ đẹp tinh khôi, thuần khiết của nó. Màu đỏ của hoa gạo khiến cho khung cảnh trở nên ấm áp, rạng rỡ hơn.
Hoa gạo là biểu tượng cho tình mẫu tử thiêng liêng, sự hi sinh cao cả của người mẹ dành cho con cái. Bà cụ đã hi sinh bản thân mình để bảo vệ con trai khỏi hiểm nguy, giống như bông hoa gạo nở rộ giữa dòng nước lũ.
Ngoài ra, hoa gạo còn là biểu tượng cho khát vọng tự do, hạnh phúc của con người. Trong hoàn cảnh khốn cùng, bà cụ vẫn giữ vững niềm tin vào cuộc sống, mong muốn con trai được bình yên.
Chi tiết hoa gạo đã tác động mạnh mẽ đến tâm trạng của nhân vật "tôi". Cô bé cảm nhận được vẻ đẹp của hoa gạo, từ đó khơi dậy lòng trắc ẩn, đồng cảm với nỗi đau của bà cụ. Qua đó, nhân vật "tôi" dần trưởng thành hơn, biết trân trọng những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống.
Như vậy, chi tiết hoa gạo trong "Chảy đi sông ơi!" không chỉ làm tăng thêm tính nghệ thuật cho tác phẩm mà còn góp phần thể hiện tư tưởng nhân đạo sâu sắc của nhà văn Nguyễn Huy Thiệp.