phân tích tp người mẹ vườn cau

ADS
thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Nguyenhuong Trang
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
ADS
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

07/06/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo

Trong cuộc đời mỗi con người chắc hẳn ai cũng từng một lần được sống bên cạnh ông bà bởi họ là những người luôn đem đến cho chúng ta những câu chuyện cổ tích đẹp đẽ cùng những bài học làm người quý giá. Và tác giả Nguyễn Ngọc Tư cũng đã đưa những kỉ niệm đáng nhớ bên bà vào trang giấy bằng ngòi bút trữ tình lãng mạn của mình qua tác phẩm Người mẹ vườn cau. Tác phẩm đã đem đến cho người đọc những rung cảm khó quên và gợi nhắc về tình yêu thương gia đình.

Tác phẩm kể về một người bà vô cùng giản dị với ngôi nhà mái lá nhỏ bé, đơn sơ gần gũi với thiên nhiên có lối đi vào nhà là con đường đất, hai bên đường là hàng cỏ lau. Bà xuất hiện với hình ảnh gầy gò còm cõi nhưng lại ẩn chứa vẻ đẹp cao cả thiêng liêng của người mẹ. Bà có bốn người con trai đều tham gia vào bộ đội và trở thành những chiến sĩ dũng cảm bảo vệ tổ quốc. Trong đó chỉ có anh Sáu là may mắn sống sót quay trở về còn ba người còn lại đều đã hi sinh trên chiến trường. Khi anh Sáu lên đường ra trận cũng là lúc bà có mang và sinh ra nhân vật "tôi"- cậu bé Ni. Với giọng văn nhẹ nhàng sâu lắng, tác giả đã tái hiện lại những kí ức tuổi thơ bên người bà qua cái nhìn của nhân vật "tôi". Đó là những buổi trưa hè chơi đùa cùng lũ bạn, là hình ảnh người bà lo lắng đứng ngóng trông con ngoài đầu làng. Hay đó còn là những đêm mưa dầm, bão bấc bà lặng lẽ lo lắng cho sức khỏe của con và đàn con thơ.

Hình ảnh người mẹ vườn cau đã hiện lên thật chân thực bằng những chi tiết miêu tả cùng ngôn từ mộc mạc. Qua đó giúp người đọc cảm nhận được sự tần tảo, đức hy sinh và tình yêu thương bao la của người mẹ dành cho con. Từ đó, chúng ta càng thêm trân trọng và biết ơn những gì mà mẹ đã hy sinh cả tuổi xuân, cuộc đời vì con.

Bằng việc sử dụng ngôi kể thứ nhất xưng "tôi" và đặt nhân vật vào tình huống cụ thể, tác giả đã khắc họa rõ nét hình ảnh người mẹ vườn cau. Đó là người mẹ bình dị của làng quê Việt Nam vẫn lặng lẽ cống hiến, hy sinh cho đất nước. Dù không được miêu tả trực tiếp bằng những dòng văn cụ thể nhưng người đọc vẫn có thể cảm nhận được sự khốc liệt của thời kì kháng chiến chống Mỹ. Bởi nó đã cướp đi người cha, người chồng của bà và thay đổi cuộc đời của bà mãi mãi.

Cuối tác phẩm, Nguyễn Ngọc Tư đã khéo léo thể hiện tình cảm, sự kính trọng của nhân vật tôi dành cho người bà của mình. Dù đã lớn lên và rời xa quê hương nhưng mỗi lần về thăm bà, "tôi" đều cảm thấy bồi hồi, rưng rưng trước sự già đi của bà theo năm tháng. Nhưng "tôi" lại chẳng thể làm gì để níu kéo thời gian dừng lại, để giữ mãi hình ảnh người bà mạnh mẽ, kiên cường trong ký ức của mình.

Có thể nói, "Người mẹ vườn cau" là một câu chuyện ngắn rất hay và ý nghĩa. Tác phẩm đã giúp người đọc hiểu hơn về những hi sinh thầm lặng của những người mẹ Việt Nam anh hùng. Đồng thời, khơi dậy lòng biết ơn sâu sắc đối với những người đã hy sinh vì độc lập của dân tộc.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nguyenhuong TrangNguyễn Ngọc Tư không còn là cái tên xa lạ với những bạn thích thể loại truyện ngắn. Với phong cách viết văn giản dị mà tình cảm, “Người mẹ vườn cau” đã trở thành một tác phẩm truyện ngắn nổi tiếng và đem lại nhiều cảm xúc trong lòng người đọc.

Viết về mẹ, chắc chắn là không thể có từ ngữ nào có thể kể hết công lao nuôi dưỡng sinh thành và tình cảm thiêng liêng của mẹ giành cho con. Chính vì lý do đó mà mở đầu truyện ngắn, nhắc đến việc làm văn về mẹ, với đề bài mở nhưng nhân vật “tôi” vẫn không thể nghĩ ra không nên bắt đầu như nào.

Với suy nghĩ ngây ngô của trẻ con, “tôi” không thể hiểu sao mình chỉ có một mẹ còn bố thì lại có hai mẹ, làm cho “tôi” có hai nội: Nội ở Phố Đông, Nội ở vườn cau. Khi còn nhỏ, “tôi” đã được về nhà Nội ở vườn cau chơi. Con đường đến nhà bà là con đường đất, những khi trời mưa đường bùn ướt nhẹp. Nhà Nội là nhà mái lá nhỏ xíu. Nội gầy gò, cười phô cả lợi những vẫn luôn lo lắng cho các con các cháu, sợ trời mưa mấy đứa sẽ bị cảm. Hôm ấy nhà “tôi” về nhà Nội là do có giỗ của chú Sơn. Bữa cơm giỗ chỉ vài ba bác canh chua cá rô đồng, mắm kho, bông súng đơn giản những vẫn rất ngon và ấm áp. Cảnh ba gắp thức ăn cho bà rồi bà lại gắp thức ăn cho “tôi” và bà xoa đầu bảo tôi ăn cho chóng lớn đã cho thấy khung cảnh gia đình ấm áp và hạnh phúc.

Trời tạnh mưa cũng là lúc mị người ào ào về nhà Nội tụ tập. Tiếng gọi “má Tư” cứ liên tục vang vong khiến “tôi” thắc mắc rằng sao Nội lại nhiều con như thế. Mọi người tụ tập và cùng nhau nhậu một bữa. Lớn bằng ấy nhưng các chú vẫn phải xin phép bà. Mọi người cùng hàn huyên chuyện cũ, tiếng cười vang vọng khắp gian nhà nhỏ. “Tôi” được nội dẫn ra vườn cau. Vườn cau nhà Nội thật thú vị, chắc cũng vì lý do này, bố gọi nội là "Mẹ vườn cau". Ở vườn, cái gì cũng chín, từ trái mít, trái đu đủ, trái chanh, đến cả buồng cau. Đêm hôm ấy, tôi được Nội mắc mùng cho ngủ, nhưng vì lạ giường mà mãi không ngủ được, Nội liền kể cho tôi nghe về câu chuyện của bà. Người trên bàn thờ hôm nay là hai đồng chí thân thiết với bố, các chú đều là những người hiên ngang và anh hùng, và bà chính là mẹ anh hùng, tuy chỉ là người nhặt ve chai, không có súng cũng không cao to, khỏe mạnh nhưng vẫn làm anh hùng. Làm anh hùng tuy tự hào, tuy vui nhưng Nội rất buồn, nếu các chú ấy còn sống thì giờ Nội đã không phải ở một mình.

Do ba chuyển công tác nên gia đình cũng chuyển công tác lên phố luôn. Đã lâu lắm không trở về thăm lại Nội vườn cau nhưng bố vẫn không lo lắng vì ở dưới đó có các chú lo. Chỉ đến khi chú Biểu đến nhà, nghe câu chú nói mình bạc, bố mới thấy nằm suy nghĩ và quyết định mai về lại "Người mẹ vườn cau". Đó là những kỉ niệm về mẹ vườn cau của bố còn với mẹ của “tôi” thì chỉ "Mẹ là người sinh ra em, nuôi em lớn, ngày thường mẹ nấu cơm em ăn, giặt đồ em mặc". Bài văn tuy 4 điểm nhưng “tôi” cũng không hề buồn vì tả về mẹ đâu chỉ bằng vài câu.

Câu chuyện tuy ngắn nhưng nó lại mang giá trị nhân văn sâu sắc. Ngôn từ giản dị nhưng dạt dào cảm xúc, truyện ngắn "Người mẹ vườn cau" đã mang gợi đến cho mỗi chúng ta những kỉ niệm hạnh phúc về mẹ và những bài học về việc báo đáp công ơn mẹ. Mỗi chúng ta có thể có nhiều mẹ, nhưng mẹ sinh ra và nuôi dưỡng ta chỉ có một mà thôi. Ai rồi cũng có gia đình riêng nhưng mái ấm với mẹ chờ luôn là ngôi nhà mà chúng ta nên trở về nhất.


Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
ADS

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

logo footer
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
app_store.svg ch_play.svg
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved
gift-box
survey
survey
Đặt câu hỏi