07/06/2025
07/06/2025
07/06/2025
Thúy Nguyễn "Quê cát" của Nguyễn Đình Tâm, với dung lượng hơn 200 chữ, khắc họa một bức tranh thiên nhiên và con người đầy ám ảnh và sâu sắc. Nổi bật trong tác phẩm là việc sử dụng linh hoạt và tinh tế nghệ thuật tương phản. Sự đối lập giữa vẻ đẹp hoang sơ, khắc nghiệt của bãi cát (nơi "chân trời cháy ran", "cháy đến tim gan") và sức sống kiên cường, bất khuất của con người (người dân vẫn "vun gánh mưu sinh") tạo nên chiều sâu cảm xúc. Hình ảnh những người dân lao động hiện lên không chỉ với nỗi vất vả mà còn với một tinh thần bất diệt, như những dấu chân in hằn trên cát, bền bỉ và không ngừng nghỉ.
Ngoài ra, Nguyễn Đình Tâm còn khéo léo vận dụng ngôn ngữ giàu chất gợi hình và biểu cảm. Các từ ngữ như "cháy ran", "cháy đến tim gan", "khô bỏng", "thương hoang" không chỉ miêu tả trực tiếp cái nắng gay gắt mà còn lột tả nỗi đau, sự khắc nghiệt của cuộc sống nơi đây. Tuy nhiên, xen kẽ vào đó là những hình ảnh lãng mạn như "mắt em thăm thẳm xa", "tiếng rao chiều như sợi chỉ tơ", mang đến một nét dịu dàng, trữ tình, làm mềm đi cái dữ dội của hiện thực. Phép điệp từ, điệp ngữ cùng với nhịp thơ chậm rãi, trầm buồn càng làm tăng thêm không khí suy tư, hoài niệm về một miền quê gắn liền với cát, nơi sự sống vẫn âm thầm sinh sôi giữa bao khắc nghiệt. "Quê cát" vì thế không chỉ là một bức tranh phong cảnh mà còn là một bản tình ca về ý chí và tình yêu quê hương thầm kín.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời