i:
câu 1. Nhân vật trữ tình trong bài thơ "Nhịp Cầu Tre" là tác giả - người viết bài thơ này. Dấu hiệu để xác định nhân vật trữ tình là việc sử dụng ngôi thứ nhất xưng "tôi", thể hiện cảm xúc, suy nghĩ cá nhân của tác giả đối với chủ đề chính của bài thơ là nhịp cầu tre.
câu 2. Kỉ niệm trong bài thơ "Nhịp cầu tre" của Nguyễn Duy bao gồm:
* Viên bi: Kỉ niệm về trò chơi đơn giản nhưng đầy thú vị của tuổi thơ.
* Cô gái: Hình ảnh về sự hồn nhiên, vô tư của tuổi mới lớn.
* Mặt trăng, mặt trời: Những hình ảnh thiên nhiên gắn liền với cuộc sống hàng ngày của trẻ em.
* Trẻ con: Kỉ niệm về sự ngây thơ, hồn nhiên của tuổi thơ.
Những kỉ niệm này không chỉ gợi nhớ về quá khứ mà còn thể hiện sự trưởng thành, thay đổi của nhân vật trữ tình từ thời thơ ấu đến khi trưởng thành. Tác giả sử dụng ngôn ngữ mộc mạc, gần gũi để tạo nên bức tranh sinh động về tuổi thơ, đồng thời khẳng định giá trị của những kỷ niệm đẹp đẽ ấy trong tâm trí mỗi người.
câu 3. Phân tích biện pháp tu từ:
Trong đoạn thơ trên, tác giả sử dụng biện pháp tu từ lặp cấu trúc. Cụ thể, tác giả lặp lại cụm từ "thành" ba lần liên tiếp để tạo nên sự nhấn mạnh vào ý nghĩa của việc trưởng thành.
* "Thành em", "thành bạn", "thành tôi": Cụm từ này được lặp lại nhằm khẳng định sự thay đổi về vị trí xã hội, vai trò của mỗi cá nhân trong cuộc sống. Từ "em", "bạn", "tôi" đều là những danh xưng chỉ mối quan hệ giữa con người với nhau, nhưng ở đây chúng được đặt cạnh động từ "thành" - biểu thị sự chuyển biến về địa vị, trách nhiệm. Điều này cho thấy dù có sự thay đổi về vị thế, nhưng những giá trị cốt lõi của tình cảm, sự gắn bó vẫn được giữ gìn.
Hiệu quả nghệ thuật:
* Nhấn mạnh: Việc lặp lại cụm từ "thành" giúp tăng cường sức biểu đạt, làm nổi bật sự thay đổi về vị trí xã hội, vai trò của mỗi cá nhân trong cuộc sống.
* Tạo nhịp điệu: Cấu trúc lặp lại tạo nên nhịp điệu đều đặn, uyển chuyển, góp phần tạo nên sự hài hòa cho đoạn thơ.
* Gợi hình ảnh: Hình ảnh "thành em", "thành bạn", "thành tôi" gợi lên sự trưởng thành, sự thay đổi về tâm lý, suy nghĩ của con người qua thời gian.
* Thể hiện chủ đề: Biện pháp tu từ này góp phần thể hiện chủ đề chính của bài thơ: sự trưởng thành, sự thay đổi của con người qua thời gian, đồng thời khẳng định giá trị của tình cảm, sự gắn bó giữa con người với nhau.
câu 4. Bài thơ "Nhịp Cầu Tre" của tác giả Nguyễn Duy thể hiện những cảm xúc sâu sắc và phức tạp của nhân vật trữ tình đối với quá khứ và tương lai. Nhân vật trữ tình được miêu tả qua hình ảnh một đứa trẻ hồn nhiên, vô tư, nhưng đồng thời cũng mang trong mình nỗi nhớ da diết về quê hương và những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ.
Cảm xúc của nhân vật trữ tình được thể hiện rõ nét qua việc hồi tưởng về những kỷ niệm tuổi thơ. Hình ảnh "viên bi", "cô gái", "bè bạn", "mặt trăng", "mặt trời" gợi lên sự hồn nhiên, vui tươi của tuổi thơ. Tuy nhiên, bên cạnh đó, nhân vật trữ tình cũng nhận thức được rằng "trẻ con, đâu xá gì đâu". Điều này cho thấy sự trưởng thành và nhận thức về cuộc sống của nhân vật trữ tình.
Nhân vật trữ tình còn thể hiện sự tiếc nuối và hoài niệm về quá khứ. Câu thơ "mai sau vui thì rộng, buồn thì sâu" thể hiện sự lo lắng về tương lai, nhưng đồng thời cũng khẳng định niềm tin vào tương lai tốt đẹp. Nhịp cầu tre không chỉ là biểu tượng của quê hương mà còn là biểu tượng của sự kết nối giữa quá khứ và tương lai.
Cuối cùng, nhân vật trữ tình mong muốn "nối với chưa biết gì" - điều này thể hiện khát vọng khám phá và tìm kiếm những điều mới mẻ trong cuộc sống. Nhịp cầu tre không chỉ là cầu nối giữa quá khứ và hiện tại mà còn là cầu nối giữa những điều chưa biết và những điều đã biết.
Tóm lại, bài thơ "Nhịp Cầu Tre" thể hiện cảm xúc đa chiều của nhân vật trữ tình đối với quá khứ và tương lai. Qua đó, tác giả gửi gắm thông điệp về giá trị của những kỷ niệm tuổi thơ, sự trân trọng những gì đã qua và niềm tin vào tương lai tốt đẹp.
câu 5. Bài thơ "Nhịp Cầu Trê Con Đỗ" thể hiện sự hoài niệm về những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ. Tác giả sử dụng ngôn ngữ đơn giản nhưng đầy sức gợi hình để tái hiện lại những khoảnh khắc đáng nhớ trong cuộc sống của mình. Từ việc nhặt nhạnh những viên bi, đến việc chơi đùa cùng bạn bè dưới ánh trăng tròn, tác giả mang đến cho độc giả một cái nhìn tươi sáng và hồn nhiên về quá khứ.
Tuy nhiên, điều đặc biệt ở đây là cách mà tác giả kết hợp giữa ký ức tuổi thơ và tương lai. Ông không chỉ dừng lại ở việc hồi tưởng về quá khứ mà còn liên hệ nó với hiện tại và tương lai. Điều này tạo nên một chiều sâu mới cho bài thơ, khiến cho nó không chỉ là một bức tranh tĩnh lặng về tuổi thơ mà còn là một lời nhắc nhở về giá trị của những trải nghiệm đó đối với cuộc sống trưởng thành.
Tác giả nhấn mạnh rằng dù chúng ta có lớn lên và trưởng thành, những kỷ niệm tuổi thơ vẫn luôn tồn tại trong tâm trí chúng ta. Chúng là nguồn động lực, niềm hy vọng và sự an ủi trong những lúc khó khăn. Những kỷ niệm ấy giúp chúng ta giữ vững lòng tin vào cuộc sống và tiếp tục bước đi trên con đường phía trước.
Từ bài thơ, ta có thể rút ra được ý nghĩa quan trọng về vai trò của ký ức tuổi thơ đối với đời sống tinh thần của mỗi người. Ký ức tuổi thơ không chỉ là những kỷ niệm đẹp đẽ mà còn là nền tảng xây dựng nên nhân cách và giá trị của chúng ta. Nó là sợi dây liên kết giữa quá khứ và hiện tại, đồng thời cung cấp cho chúng ta những bài học quý báu từ những sai lầm và thành công trong quá trình trưởng thành.
Ký ức tuổi thơ đóng vai trò như một chiếc cầu nối giữa hai thế giới - thế giới của sự ngây thơ và thế giới của sự trưởng thành. Nó giúp chúng ta duy trì sự cân bằng giữa hai trạng thái này, tránh xa khỏi sự mất mát và hối tiếc khi quên đi những giá trị cốt lõi của bản thân.
Vì vậy, hãy trân trọng những kỷ niệm tuổi thơ của mình. Hãy giữ gìn và nuôi dưỡng chúng, bởi vì chúng chính là nguồn sức mạnh vô tận giúp chúng ta vượt qua mọi thử thách trong cuộc sống.
i:
câu 1. Đoạn trích trên đã thể hiện rõ nét sự vận động mạch cảm xúc của nhân vật trữ tình ong trong bài thơ Phần Đọc Hiểu. Nhân vật trữ tình ong được miêu tả qua hình ảnh con ong chăm chỉ, cần cù, luôn tìm kiếm mật ngọt để mang về tổ. Con ong không ngại khó khăn, gian khổ, luôn kiên trì, bền bỉ trong công việc của mình. Hình ảnh này gợi lên sự tương đồng với con người, đặc biệt là những người lao động chân chính. Họ cũng như con ong, luôn cần mẫn, miệt mài làm việc, cống hiến hết mình cho cuộc sống.
Bên cạnh đó, đoạn trích còn thể hiện sự đối lập giữa hai trạng thái tâm lý của con người. Khi ta biết tán thưởng người khác, tâm hồn sẽ tràn đầy niềm vui, hạnh phúc, giống như ánh bình minh rực rỡ, giọt sương long lanh và những đóa hoa khoe sắc thắm. Ngược lại, khi ta coi thường người khác, tâm hồn sẽ trở nên lạnh lẽo, cô đơn, giống như băng giá bao phủ, bốn bề khô cạn, sơn cốc hoang vu. Điều này cho thấy tầm quan trọng của lòng biết ơn, sự trân trọng đối với những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Nếu chúng ta biết ghi nhớ, trân trọng những gì mình nhận được từ người khác, tâm hồn sẽ trở nên ấm áp, rạng rỡ hơn. Ngược lại, nếu chúng ta chỉ biết ích kỷ, coi thường người khác, tâm hồn sẽ trở nên u ám, bế tắc.
Từ đó, đoạn trích nhắc nhở mỗi người cần biết trân trọng những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống, biết yêu thương, giúp đỡ lẫn nhau để xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn.