i:
câu 1. Đoạn trích "Đất Mỏ" của Nguyễn Khải thể hiện rõ nét đặc điểm của ngôi kể thứ nhất và người kể chuyện đồng hành. Người kể chuyện là Tùng - một thanh niên trẻ tuổi, đầy nhiệt huyết và đam mê khám phá thế giới. Anh ta là người trực tiếp tham gia vào cuộc phiêu lưu đến vùng đất Mỏ, chứng kiến những cảnh tượng kỳ thú và gặp gỡ những con người độc đáo nơi đây. Ngôi kể thứ nhất giúp người đọc dễ dàng hòa nhập vào tâm trạng và cảm nhận của Tùng, tạo nên sự gần gũi và chân thực.
Tùng là một chàng trai trẻ, tràn đầy năng lượng và khao khát khám phá. Anh ta luôn tò mò về thế giới xung quanh, muốn tìm hiểu về lịch sử, văn hóa và thiên nhiên của vùng đất Mỏ. Qua đôi mắt của Tùng, chúng ta thấy được vẻ đẹp hoang sơ, hùng vĩ của núi rừng, biển cả và những di sản văn hóa độc đáo của vùng đất này.
Ngoài ra, việc sử dụng ngôi kể thứ nhất còn giúp tác giả thể hiện rõ ràng hơn những suy nghĩ, cảm xúc và quan sát của Tùng đối với những điều anh ta gặp phải trên đường đi. Điều này làm tăng thêm tính chân thực và sức hấp dẫn của câu chuyện.
Về chi tiết miêu tả ngoại hình của Lượm, tác giả Nguyễn Khải đã sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh để khắc họa một cách sinh động và ấn tượng. Ngoại hình của Lượm được miêu tả qua những chi tiết cụ thể như:
- Dáng người nhỏ nhắn: Hình ảnh Lượm với dáng người nhỏ nhắn gợi lên sự nhanh nhẹn, linh hoạt và đáng yêu.
- Mái tóc đen nhánh: Mái tóc đen nhánh của Lượm phản ánh sự khỏe mạnh, tràn đầy sức sống.
- Áo quần màu xanh lá cây: Áo quần màu xanh lá cây mang ý nghĩa tượng trưng cho sự tươi mới, hy vọng và niềm tin vào tương lai.
- Chiếc mũ nồi đỏ: Chiếc mũ nồi đỏ là biểu tượng của sự dũng cảm, kiên cường và lòng yêu nước của Lượm.
Biện pháp tu từ nhân hóa được sử dụng trong câu văn "Nắng và mây của mùa thu cũng gượng ngùng, e ấp, thấp thoáng buồn lại thấp thoáng vui, chả hiểu vì sao?" góp phần tạo nên bức tranh mùa thu đầy cảm xúc. Nắng và mây được nhân hóa bằng những từ ngữ miêu tả tâm trạng con người như "gượng ngùng", "e ấp", "buồn", "vui". Điều này khiến cho nắng và mây trở nên gần gũi, sinh động và có hồn hơn.
Nhận xét về tình cảm của nhà văn dành cho những người dân đất mỏ, ta có thể thấy rằng ông rất trân trọng và yêu mến họ. Ông đã dành nhiều thời gian và công sức để nghiên cứu, tìm hiểu về cuộc sống và văn hóa của người dân nơi đây. Tình cảm ấy được thể hiện qua việc ông miêu tả một cách chân thực và sâu sắc về những phẩm chất tốt đẹp của họ, như sự cần cù, chịu khó, lòng yêu nước, tinh thần đoàn kết...
Từ cảm xúc của nhân vật Tùng "vì sung sướng quá hay tủi thân quá? vì vui quá hay buồn quá? nh không biết, đã được trải qua lần nào đâu mà biết", chúng ta có thể suy luận về khát vọng tình yêu, hạnh phúc của mỗi người. Mỗi người đều mong muốn được yêu thương, được chia sẻ và được sống trọn vẹn với những cảm xúc của bản thân. Tuy nhiên, không phải ai cũng may mắn được trải nghiệm những điều đó. Có những người phải trải qua những nỗi đau, mất mát, cô đơn và thiếu thốn tình cảm. Nhưng dù vậy, họ vẫn luôn khao khát được tìm kiếm hạnh phúc và tình yêu trong cuộc sống.
câu 2. - Đặc điểm của ngôi kể: Đoạn trích sử dụng ngôi kể thứ nhất, tức là người kể chuyện xưng "tôi". Tác giả trực tiếp tham gia vào câu chuyện, chia sẻ những cảm xúc, suy nghĩ và quan sát cá nhân về Lượm. Điều này giúp tạo nên sự gần gũi, chân thực và đồng cảm giữa độc giả với nhân vật chính.
- Người kể chuyện: Người kể chuyện trong đoạn trích là một người lính trẻ tuổi, tên Tùng, đang chiến đấu tại mặt trận Quảng Ninh. Anh ta là một thanh niên nhiệt huyết, giàu lòng yêu nước, luôn sẵn sàng hy sinh bản thân để bảo vệ quê hương.
- Chi tiết miêu tả ngoại hình của Lượm: Ngoại hình của Lượm được miêu tả qua đôi mắt to tròn, đen láy, khuôn mặt rạng rỡ, nụ cười tươi tắn. Những chi tiết này thể hiện sự hồn nhiên, ngây thơ, đáng yêu của cậu bé.
- Biện pháp tu từ nhân hóa: Câu văn "Nắng và mây của mùa thu cũng gượng ngùng, e ấp, thấp thoáng buồn lại thấp thoáng vui, chả hiểu vì sao?" sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa. Nắng và mây được miêu tả như con người, với những trạng thái tâm lý phức tạp, gợi lên vẻ đẹp lãng mạn, trữ tình của thiên nhiên mùa thu.
- Tình cảm của nhà văn dành cho những người dân đất mỏ: Nhà văn thể hiện tình cảm trân trọng, yêu mến đối với những người dân đất mỏ. Họ là những con người giản dị, mộc mạc, nhưng lại có tinh thần kiên cường, bất khuất, sẵn sàng hi sinh vì Tổ quốc.
- Khát vọng tình yêu, hạnh phúc của mỗi người: Từ cảm xúc của nhân vật Tùng "vì sung sướng quá hay tủi thân quá? vì vui quá hay buồn quá? nh không biết, đã được trải qua lần nào đâu mà biết", chúng ta có thể thấy khát vọng tình yêu, hạnh phúc là điều vô cùng thiêng liêng và quý giá. Mỗi người đều mong muốn tìm kiếm một nửa của mình, một người có thể chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, đồng hành cùng họ trong cuộc sống. Khát vọng ấy càng trở nên mãnh liệt hơn khi con người phải đối mặt với những khó khăn, thử thách.
- Vai trò của việc vượt qua giới hạn bản thân: Turgot đã khẳng định rằng việc vượt qua giới hạn bản thân là điều cần thiết để đạt được thành công. Khi chúng ta dám bước ra khỏi vùng an toàn, chấp nhận rủi ro, chúng ta sẽ có cơ hội khám phá bản thân, phát huy tiềm năng và trưởng thành hơn. Tuy nhiên, không phải ai cũng đủ dũng khí để làm điều đó. Có những người sợ thất bại, sợ vấp ngã, nên họ chọn cách sống an toàn, khép kín. Điều này khiến họ bỏ lỡ nhiều cơ hội, đánh mất ước mơ và hoài bão của mình.
- Tầm quan trọng của việc vượt qua giới hạn bản thân: Vượt qua giới hạn bản thân là chìa khóa dẫn đến thành công. Nó giúp chúng ta rèn luyện ý chí, nghị lực, tăng cường khả năng thích ứng với mọi hoàn cảnh. Đồng thời, nó còn giúp chúng ta mở rộng tầm nhìn, khám phá thế giới xung quanh, từ đó tìm ra hướng đi đúng đắn cho bản thân.
- Cách thức vượt qua giới hạn bản thân: Để vượt qua giới hạn bản thân, chúng ta cần có lòng dũng cảm, sự kiên trì và quyết tâm. Chúng ta cần đặt mục tiêu rõ ràng, lập kế hoạch cụ thể và nỗ lực hết mình để thực hiện. Bên cạnh đó, chúng ta cũng cần có sự hỗ trợ từ gia đình, bạn bè và xã hội. Hãy nhớ rằng, không có gì là không thể nếu chúng ta có đủ ý chí và nghị lực.