09/06/2025
09/06/2025
09/06/2025
Hương Giang "Có lẽ con người không cần một nơi để sống – mà cần một nơi để thuộc về."
Câu nói ngắn gọn nhưng đầy ám ảnh này khơi gợi một nhu cầu sâu xa và bền vững trong đời sống con người hiện đại: nhu cầu về căn tính, sự gắn bó và cảm giác được thuộc về một cộng đồng, một gia đình, hay một bản ngã không lạc lõng. Khi cuộc sống ngày càng phát triển, những ngôi nhà khang trang không còn đủ để khỏa lấp sự trống rỗng bên trong tâm hồn. Con người không chỉ cần nơi trú ngụ thể xác – họ cần một không gian tâm lý, xã hội và tinh thần nơi mình cảm thấy được chấp nhận, thấu hiểu và kết nối.
Trong suốt lịch sử, con người luôn gắn bó với làng quê, tập thể, gia đình, những nơi nuôi dưỡng căn tính và cảm xúc. Tuy nhiên, thế giới hiện đại với tốc độ đô thị hóa, toàn cầu hóa và công nghệ phát triển khiến con người dễ bị cuốn vào sự cô lập. Người ta có thể sống trong một thành phố đông đúc mà vẫn thấy cô đơn, có hàng trăm người bạn trên mạng mà vẫn không có ai để thật sự chia sẻ. Sự mất gốc, xa rời cộng đồng truyền thống, cộng với áp lực phải “hoà nhập nhưng không hoà tan” khiến nhiều người đánh mất cảm giác mình là ai và thuộc về đâu.
Căn tính – tức bản sắc cá nhân gắn với cội nguồn văn hoá, niềm tin, giá trị – chính là nền móng để con người cảm thấy ổn định giữa những biến động. Một người hiểu mình là ai, từ đâu đến và sống vì điều gì sẽ dễ tìm thấy phương hướng trong cuộc sống. Còn khi căn tính bị bào mòn, con người dễ rơi vào cảm giác vô định, mơ hồ và lạc lõng. Sự gắn bó – với gia đình, cộng đồng hay một lý tưởng – chính là sợi dây giữ con người đứng vững giữa thế giới đầy biến đổi.
Nơi để "thuộc về" không nhất thiết phải là một địa điểm vật lý. Đó có thể là một gia đình nhỏ, một nhóm bạn thân, một cộng đồng chia sẻ chung niềm tin, hoặc một công việc mà ta thấy ý nghĩa. Được thuộc về nghĩa là được công nhận, được kết nối, được sống thật mà không sợ bị phán xét. Đó là nhu cầu không thể thay thế bằng vật chất hay danh vọng. Nhiều người thành đạt nhưng vẫn cảm thấy cô đơn là vì họ chưa từng tìm thấy hoặc gìn giữ một nơi để thuộc về.
Trong văn học, những nhân vật như Chí Phèo hay Nhĩ trong “Bến quê” đều thể hiện sâu sắc nỗi cô đơn khi không còn chỗ đứng trong cộng đồng, hoặc khi nhận ra điều thiêng liêng thuộc về đã bị đánh mất. Trong đời thực, điều đó càng đúng khi chúng ta ngày càng sống nhanh hơn, rời xa nhau nhiều hơn.
Vì vậy, mỗi người không chỉ cần tìm một nơi để sống – mà cần xây dựng một nơi để thuộc về. Đó là hành trình trở về với chính mình, với những người thân yêu, và với những giá trị ta thật sự tin tưởng. Đó là hành trình giữ cho tâm hồn không trở nên trống rỗng giữa một thế giới đầy tiếng ồn và áp lực.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời