09/06/2025
09/06/2025
09/06/2025
Cẩm Vân Lê Trong bài thơ "Áo xuân", Cù Huy Cận đã vẽ nên một bức tranh tâm trạng đầy tinh tế của nhân vật trữ tình trước khoảnh khắc giao mùa. Không còn là nỗi sầu vạn cổ hay sự cô đơn trống trải thường thấy trong thơ ông thời kỳ trước Cách mạng, tâm hồn nhà thơ giờ đây tràn ngập một niềm vui tươi, phấn khởi lạ thường.
Sự "ấm lại" của hồn thi sĩ khi "xuân đã về" không chỉ là cảm nhận về sự thay đổi của đất trời mà còn là sự thức tỉnh của một sức sống mới, một tình yêu mới trong lòng. Từ hình ảnh "áo biếc" khoác lên cây, nhà thơ đã liên tưởng đến một "áo xuân" tươi mới đang khoác lên tâm hồn mình, biểu trưng cho một niềm hy vọng, một sự hồi sinh mạnh mẽ. Mỗi chi tiết như "lộc non hé nụ", "tiếng chim lảnh lót" đều góp phần tô đậm thêm bức tranh tâm trạng rạng rỡ, đầy sức sống.
Chính sự hòa quyện giữa cảnh sắc thiên nhiên và những rung động nội tâm đã tạo nên một cảm giác hân hoan, tràn đầy thi hứng. Nhân vật trữ tình không chỉ đơn thuần đón nhận mùa xuân mà còn chủ động cảm nhận, sống trọn vẹn trong không khí tươi mới đó, thể hiện một cái nhìn lạc quan, yêu đời khác biệt so với những tác phẩm trước. "Áo xuân" vì thế không chỉ là một bài thơ về mùa xuân mà còn là khúc ca về sự đổi thay, về một tâm hồn đang tìm thấy niềm vui và ý nghĩa mới trong cuộc sống.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời