Yêu cầu: KHÔNG SỬ DỤNG MẠNG/AI, LÀM ĐÚNG, CHI TIẾT,HAY,ĐỦ Ý Câu 1. Nghị luận xã hội ( CÂU CHUYỆN CỦA HAI HẠT MẦM Có hai hạt mầm nằm cạnh nhau trên một mảnh đất màu mỡ. Hạt mầm thứ nhất nói: - Tôi muốn...

ADS
thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Ho Do Do
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
ADS
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

10/06/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
câu 1. Câu chuyện của hai hạt mầm đã gợi mở nhiều suy ngẫm về sự khác biệt giữa việc dám thử thách bản thân và lối sống an toàn, thụ động. Hai hạt mầm đại diện cho hai cách sống khác nhau: hạt mầm thứ nhất thể hiện tinh thần mạo hiểm, sẵn sàng đối mặt với khó khăn để trưởng thành và trải nghiệm cuộc sống; còn hạt mầm thứ hai lại lựa chọn lối sống an toàn, tránh né mọi thử thách và chỉ muốn giữ mình trong vùng an toàn.

Qua câu chuyện, ta có thể thấy rằng mỗi người đều có quyền lựa chọn cách sống của riêng mình. Tuy nhiên, việc dám thử thách bản thân mang lại nhiều lợi ích to lớn. Trước hết, mạo hiểm giúp con người khám phá tiềm năng bản thân, rèn luyện kỹ năng và phát triển tư duy sáng tạo. Khi đối mặt với khó khăn, con người buộc phải tìm kiếm giải pháp, từ đó nâng cao khả năng giải quyết vấn đề và tăng cường sự tự tin. Bên cạnh đó, mạo hiểm còn mang lại cơ hội học hỏi kinh nghiệm quý báu, giúp con người trở nên mạnh mẽ hơn và dễ dàng vượt qua những thử thách tiếp theo.

Tuy nhiên, không phải lúc nào mạo hiểm cũng dẫn đến thành công. Có những trường hợp, con người cần cân nhắc và chuẩn bị kỹ lưỡng trước khi đưa ra quyết định mạo hiểm. Việc thiếu hiểu biết và chủ quan có thể dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng. Do đó, mỗi người cần tự tin nhưng không liều lĩnh, chủ quan, đồng thời trang bị cho mình những kiến thức, kỹ năng cần thiết để đối mặt với rủi ro.

Đối với giới trẻ, câu chuyện này càng có ý nghĩa sâu sắc. Các em cần có ước mơ, hoài bão và nỗ lực phấn đấu để biến ước mơ thành hiện thực. Thay vì ngại khó, ngại khổ, các em hãy dám thử thách bản thân, dám dấn thân vào những lĩnh vực mới mẻ để khám phá và phát triển bản thân. Đồng thời, các em cũng cần trau dồi tri thức, rèn luyện đạo đức để trở thành những công dân có ích cho xã hội, góp phần xây dựng đất nước ngày càng giàu đẹp.

Tóm lại, câu chuyện của hai hạt mầm đã gửi gắm thông điệp ý nghĩa về sự khác biệt giữa việc dám thử thách bản thân và lối sống an toàn, thụ động. Mỗi người cần có thái độ sống tích cực, dám thử thách bản thân để trưởng thành và đạt được thành công trong cuộc sống.

câu 2. Thạch Lam và Nguyễn Tuân đều là những cây bút tiêu biểu của nền văn học Việt Nam. Họ đã để lại cho độc giả nhiều tác phẩm xuất sắc, trong đó có những tác phẩm được coi là đỉnh cao của văn chương. Trong số những tác phẩm này, Hai Đứa Trẻ của Thạch Lam và Chữ Người Tử Tù của Nguyễn Tuân đều mang đậm dấu ấn của phong cách nghệ thuật riêng của mỗi tác giả. Tuy nhiên, cả hai tác phẩm đều phản ánh rõ ràng quan niệm của Thạch Lam về công việc của nhà văn: “Công việc của nhà văn là phát biểu cái đẹp chính ở chỗ mà không ai ngờ tới, tìm cái đẹp kín đáo và che lấp của sự vật, cho người khác một bài học trông nhìn và thưởng thức.”
“Cái đẹp” là một khái niệm trừu tượng, khó nắm bắt, nó tồn tại ở mọi nơi, mọi lúc, chỉ cần ta biết trân trọng và nâng niu nó. Công việc của nhà văn là phát hiện và thể hiện cái đẹp ấy bằng ngôn ngữ nghệ thuật, giúp người đọc cảm nhận được vẻ đẹp ấy một cách sâu sắc hơn. Cái đẹp mà Thạch Lam muốn nói đến không chỉ là cái đẹp bề ngoài, mà còn là cái đẹp ẩn chứa bên trong, cái đẹp tiềm ẩn trong tâm hồn con người. Nhà văn phải là người có khả năng khám phá và phát hiện cái đẹp ấy, đồng thời phải có tài năng và tâm huyết để truyền tải nó đến với người đọc.
Trong Hai Đứa Trẻ, Thạch Lam đã miêu tả một bức tranh phố huyện nghèo nàn, tăm tối, nhưng ẩn chứa trong đó là một vẻ đẹp rất riêng. Đó là vẻ đẹp của thiên nhiên, của con người, của cuộc sống bình dị, mộc mạc. Thiên nhiên trong phố huyện tuy nghèo nàn, nhưng vẫn có những nét đẹp riêng, như ánh trăng sáng vằng vặc, tiếng trống thu không vang vọng, hay bóng tối bao trùm lên khắp nơi. Con người trong phố huyện tuy nghèo khổ, nhưng vẫn có những nét đẹp riêng, như chị em Liên, cô bé bán hàng nước, bà cụ Thi điên… Cuộc sống trong phố huyện tuy buồn tẻ, nhưng vẫn có những nét đẹp riêng, như niềm vui nhỏ nhoi khi được ngắm nhìn ánh trăng, hay nỗi nhớ quê hương da diết. Tất cả những vẻ đẹp ấy đều được Thạch Lam phát hiện và thể hiện một cách tinh tế, sâu sắc.
Nguyễn Tuân cũng đã thể hiện quan niệm của Thạch Lam về công việc của nhà văn trong tác phẩm Chữ Người Tử Tù. Ông đã xây dựng thành công hình tượng Huấn Cao – một người tử tù tài hoa, khí phách hiên ngang, bất khuất. Vẻ đẹp của Huấn Cao không chỉ thể hiện ở tài năng viết chữ đẹp, mà còn thể hiện ở khí phách hiên ngang, bất khuất trước kẻ thù, lòng nhân ái, vị tha đối với người khác. Đặc biệt, vẻ đẹp của Huấn Cao còn được thể hiện ở hành động cho chữ cuối cùng của ông. Hành động này thể hiện tấm lòng cao thượng, vị tha của Huấn Cao, đồng thời cũng là lời khẳng định sức mạnh của cái đẹp, của chân lí.
Như vậy, qua Hai Đứa Trẻ và Chữ Người Tử Tù, chúng ta có thể thấy rõ quan niệm của Thạch Lam về công việc của nhà văn. Nhà văn không chỉ đơn thuần là người ghi chép lại hiện thực cuộc sống, mà còn là người phát hiện và thể hiện cái đẹp, cái tốt đẹp trong cuộc sống. Cái đẹp ấy có thể ẩn giấu ở đâu đó, nhưng nếu ta biết tìm kiếm và khám phá, ta sẽ thấy được vẻ đẹp ấy. Đồng thời, nhà văn cũng cần phải có khả năng truyền tải cái đẹp ấy đến với người đọc, giúp họ cảm nhận được vẻ đẹp ấy một cách sâu sắc hơn.

câu 3: Trong cuộc sống muôn màu muôn vẻ này, con người luôn mong muốn tìm đến những gì tốt đẹp, hoàn mĩ nhất. Cũng như vậy, thơ ca luôn là nguồn cảm hứng bất tận, là những gì tinh tuý nhất mà con người đã sáng tạo ra để ghi lại lịch sử và bộc lộ những tình cảm mãnh liệt nhất, sâu sắc nhất của con người mọi thời đại. Bàn về thơ, Đuy - Be - lay đã từng nói rằng : "Thơ là rượu của thế gian". Thật đúng như vậy!

Vậy thơ là gì ? Đó là một hình thức nghệ thuật diễn tả những xúc cảm trào dâng nơi tâm hồn nhà thơ khi đứng trước một sự việc hay một hiện tượng nào đó. Thơ mang tính thẩm mỹ rất cao bởi nó đòi hỏi người làm thơ phải có một trí tưởng tượng phong phú, một cái nhìn tinh tế và sâu sắc để có thể khiến người đọc rung động. Còn rượu là gì ? Từ xưa tới nay, rượu vốn được mệnh danh là thứ đồ uống có thể khiến người ta say sưa lãng quên thực tại. Cả thơ và rượu đều mang đến cho người thưởng thức những cảm giác lâng lâng, bồng bềnh. Có lẽ vì vậy mà Đuy - be - lay mới ví von thơ là rượu của thế gian.

Thơ là tiếng lòng của thi nhân. Khi làm thơ, người thi sĩ thường gửi gắm vào đó những tình cảm nồng nhiệt, những xúc cảm trào dâng nơi con tim. Bởi thế, thơ luôn có sức lay động và truyền cảm rất lớn với người đọc. Đến với thơ, ta như đang được sống cùng thi nhân trong mỗi xúc cảm đậm sâu ấy. Ta sẽ thấy mình đồng điệu hơn với cuộc sống xung quanh, đồng cảm hơn với những mảnh đời mình từng gặp gỡ và cả những người mà ta chưa một lần biết đến. Đọc thơ, ta được sẻ chia bao nỗi niềm cùng các nhà thơ, ta được lắng nghe, được đồng cảm, được khóc, được cười. Và cứ thế, ta tìm thấy bản thân mình trong mỗi vần thơ.

Không chỉ phản ánh những khía cạnh khác nhau của đời sống, thơ còn là phương tiện để con người bày tỏ những tâm tư tình cảm thầm kín. Trong thơ, người đọc sẽ thấy được những khát khao, những ước vọng của thi nhân. Chính vì vậy, thơ luôn chiếm một vị trí quan trọng trong đời sống tinh thần của con người.

Có ai đã từng nói rằng: "Cuộc đời tàn nhẫn nhưng thi ca thì không", thơ ca luôn mang đến cho con người một khoảng lặng để có thể chiêm nghiệm về những gì đã qua. Thi nhân bằng tài năng và sự sáng tạo thiên bẩm của mình đã gieo xuống mặt đất những hạt mầm xanh tươi để rồi một ngày, những hạt mầm ấy sẽ mọc lên thành cây đời vững chãi.

Những vần thơ hay luôn có khả năng vượt qua giới hạn của không gian và thời gian để chạm đến trái tim người đọc. Điều đó cũng lý giải vì sao những nhà thơ như Puskin, Lec-môn-tôp, Tago, Xuân Diệu, Huy Cận, ... đều trở thành những tên tuổi bất tử trong lòng người đọc. Họ đã dùng thơ ca để giãy bày những tâm tư tình cảm sâu kín nhất của mình, và nhờ có thơ ca, những tình cảm ấy đã tìm được sự đồng điệu nơi trái tim người đọc.

Nếu như văn xuôi lôi cuốn người đọc bằng những tình tiết phức tạp, bằng những yếu tố bất ngờ trong cốt truyện thì thơ lại chinh phục người đọc bằng chính những gì tự nhiên và giản dị nhất. Những cảm xúc chân thành nhất được thể hiện bằng những hình ảnh gần gũi và quen thuộc nhất. Chẳng hạn như trong bài Tiếng hát con tàu của Chế Lan Viên, ông đã dùng những hình ảnh hết sức bình dị để miêu tả tình cảm gắn bó tha thiết của mình với nhân dân Tây Bắc:

Mười năm Tây Bắc xa xanh
Như đồng lúa gặt, như cánh rừng qua
Rừng cọ đồi chè, đồng xanh ngào ngạt
Nắng chói sông Lô, hò ô tiếng hát
Chuyến phà dào dạt bến nước Bình Ca..."
(Tiếng hát con tàu - Chế Lan Viên)

Hay trong bài Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm, tác giả đã mượn chất liệu dân gian để khắc hoạ nên một đất nước Việt Nam hùng vĩ và lâu đời:

Khi ta lớn lên Đất Nước đã có rồi
Đất Nước có trong những cái "ngày xửa ngày xưa..." mẹ thường hay kể
Đất Nước bắt đầu với miếng trầu bây giờ bà ăn
Đất Nước lớn lên khi dân mình biết trồng tre mà đánh giặc

Qua những vần thơ trên, ta càng thêm yêu quý và trân trọng những gì mà cha ông ta đã gây dựng. Tình yêu quê hương đất nước là một tình cảm thiêng liêng và cao quý, nó luôn ẩn chứa trong trái tim của mỗi con người.

Tuy nhiên, bên cạnh những vần thơ hay và ý nghĩa, vẫn còn tồn tại những bài thơ sáo rỗng, vô bổ. Những bài thơ đó không những không giúp ích gì cho đời sống tinh thần của con người mà còn khiến người đọc thêm chán nản và mệt mỏi. Vì vậy, người làm thơ cần phải có tài năng và tâm huyết để có thể tạo ra những vần thơ hay, giàu cảm xúc và ý nghĩa. Đồng thời, người đọc cũng cần có trình độ thẩm mỹ nhất định để có thể cảm nhận và thấu hiểu giá trị của thơ ca.

Câu nói của Đuy - be - lay quả là một ý kiến đúng đắn khi khẳng định vai trò to lớn của thơ ca đối với đời sống tinh thần của con người. Thơ ca đã, đang và sẽ mãi mãi là người bạn đồng hành của con người trên mọi chặng đường của cuộc sống.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Cho Li Be



Câu 1: Nghị luận xã hội về câu chuyện hai hạt mầm


Câu chuyện về hai hạt mầm trên mảnh đất màu mỡ là một ẩn dụ sâu sắc về cách chúng ta đối diện với cuộc sống và những lựa chọn định hình nên số phận mỗi người. Một hạt mầm khao khát vươn lên, chấp nhận rủi ro để đón nhận những điều tốt đẹp của cuộc đời. Hạt mầm còn lại, vì nỗi sợ hãi và sự thụ động, đã bỏ lỡ cơ hội và kết thúc một cách đáng tiếc. Câu chuyện nhỏ này khơi gợi trong tôi nhiều suy nghĩ về sự chủ động, lòng dũng cảm và thái độ sống tích cực.


Hạt mầm đầu tiên tượng trưng cho những người có khát vọng, dám ước mơ và nỗ lực để biến ước mơ thành hiện thực. Nó đại diện cho tinh thần dám dấn thân, không ngại khó khăn, thử thách. Để "bén rễ sâu xuống lòng đất", nó chấp nhận đối mặt với bóng tối và những điều chưa biết. Để "đâm chồi nảy lộc", nó phải vượt qua lớp đất cứng, biểu tượng cho những trở ngại trên đường đời. Sự khao khát được "cảm nhận ánh mặt trời" và "thưởng thức sương mai" thể hiện mong muốn được sống một cuộc đời trọn vẹn, ý nghĩa. Thái độ tích cực và sự chủ động của hạt mầm này đã giúp nó đạt được những điều tốt đẹp.


Ngược lại, hạt mầm thứ hai là hình ảnh của những người sống khép mình, sợ hãi và thiếu tự tin. Nỗi sợ "gặp phải điều gì ở nơi tối tăm", sợ "côn trùng nuốt lấy", sợ "bọn trẻ vặt hoa" đã khiến nó không dám làm gì cả. Nó chọn cách "nằm im và chờ đợi", một thái độ sống thụ động và tiêu cực. Sự sợ hãi đã trói buộc nó, khiến nó không thể phát triển và cuối cùng trở thành thức ăn cho gà.


Câu chuyện này cho thấy rằng, sự sợ hãi có thể là một rào cản lớn trên con đường thành công và hạnh phúc. Khi chúng ta quá sợ hãi thất bại, chúng ta sẽ không dám thử sức. Khi chúng ta quá lo lắng về những rủi ro, chúng ta sẽ bỏ lỡ những cơ hội. Thái độ sống thụ động và tiêu cực sẽ khiến chúng ta không thể phát huy hết tiềm năng của mình.


Bài học rút ra từ câu chuyện này là chúng ta cần phải chủ động, dũng cảm và có một thái độ sống tích cực. Chúng ta cần dám ước mơ, dám hành động và không ngại đối mặt với khó khăn, thử thách. Đôi khi, chúng ta cần phải chấp nhận rủi ro để đạt được những điều lớn lao. Và quan trọng nhất, chúng ta cần tin vào bản thân mình và khả năng của mình. Chỉ khi đó, chúng ta mới có thể vươn lên và sống một cuộc đời trọn vẹn, ý nghĩa.


Câu 2: Nghị luận văn học về cái đẹp trong "Hai đứa trẻ" và "Chữ người tử tù"


Ý kiến của Thạch Lam rằng "Công việc của nhà văn là phát biểu cái đẹp chính ở chỗ mà không ai ngờ tới, tìm cái đẹp kín đáo và che lấp của sự vật, cho người khác một bài học trông nhìn và thưởng thức" đã khẳng định vai trò quan trọng của nhà văn trong việc khám phá và tôn vinh vẻ đẹp tiềm ẩn trong cuộc sống. Thạch Lam và Nguyễn Tuân, hai nhà văn tài năng của văn học Việt Nam hiện đại, đã chứng minh điều này qua những tác phẩm đặc sắc của mình. Trong "Hai đứa trẻ" của Thạch Lam, cái đẹp được tìm thấy trong cuộc sống tẻ nhạt, buồn tẻ của phố huyện nghèo. Còn trong "Chữ người tử tù" của Nguyễn Tuân, cái đẹp lại tỏa sáng rực rỡ trong hoàn cảnh ngục tù tăm tối, qua nhân cách cao đẹp của Huấn Cao.


Trong "Hai đứa trẻ", Thạch Lam đã khắc họa một cách chân thực cuộc sống nghèo nàn, buồn tẻ của người dân phố huyện vào một buổi chiều nhá nhem tối. Những đứa trẻ nghèo khó nhặt nhạnh những thứ còn sót lại, bà cụ Thiện với thói quen uống rượu hàng tối, mẹ con chị Tí mò cua bắt ốc kiếm sống qua ngày... Tất cả đều toát lên một sự đơn điệu, lặp đi lặp lại đến nhàm chán. Tuy nhiên, Thạch Lam không chỉ dừng lại ở việc phản ánh hiện thực, mà ông còn khám phá ra vẻ đẹp ẩn chứa trong cuộc sống đó. Đó là vẻ đẹp của tình người, của sự cảm thông, chia sẻ giữa những người cùng cảnh ngộ. Đó là ánh mắt mong chờ đoàn tàu từ Hà Nội về, mang theo một chút ánh sáng và sự náo nhiệt cho phố huyện nghèo. Đó là niềm hy vọng nhỏ bé vào một cuộc sống tốt đẹp hơn. Thạch Lam đã cho người đọc thấy rằng, ngay cả trong những hoàn cảnh khó khăn nhất, con người vẫn luôn hướng về những điều tốt đẹp, vẫn luôn ấp ủ những ước mơ và hy vọng.


Khác với Thạch Lam, Nguyễn Tuân lại tìm thấy cái đẹp trong một không gian và hoàn cảnh đặc biệt: nhà ngục tăm tối và cuộc đời của một tử tù. Trong "Chữ người tử tù", Huấn Cao hiện lên như một người anh hùng, một nghệ sĩ tài hoa, một người có nhân cách cao thượng. Ngay cả khi bị giam cầm, Huấn Cao vẫn giữ được khí phách hiên ngang, bất khuất. Ông không khuất phục trước cường quyền, không đánh mất đi phẩm chất cao đẹp của mình. Vẻ đẹp của Huấn Cao không chỉ thể hiện ở tài năng viết chữ mà còn ở tấm lòng trong sáng, sự trọng nghĩa khinh tài. Chính vẻ đẹp đó đã cảm hóa viên quản ngục, một người vốn quen với sự tàn bạo và dối trá. Nguyễn Tuân đã cho người đọc thấy rằng, cái đẹp có thể tồn tại ở bất cứ đâu, ngay cả trong những nơi tăm tối nhất. Và cái đẹp có sức mạnh cảm hóa vô cùng lớn, có thể làm thay đổi cả những con người tưởng chừng như đã chai sạn về cảm xúc.


Như vậy, cả Thạch Lam và Nguyễn Tuân đều đã thực hiện xuất sắc vai trò của nhà văn mà Thạch Lam đã đề cập. Họ đã tìm thấy và phát biểu cái đẹp ở những nơi ít ai ngờ tới, mang đến cho người đọc những bài học sâu sắc về cuộc sống và con người. Hai tác phẩm "Hai đứa trẻ" và "Chữ người tử tù" là minh chứng cho thấy, cái đẹp không phải lúc nào cũng hào nhoáng, lộng lẫy mà đôi khi nó ẩn chứa trong những điều bình dị, giản dị nhất.


Câu 3: Chứng minh câu nói "Thơ là rượu của thế gian"


Câu nói "Thơ là rượu của thế gian" là một nhận định sâu sắc, đầy chất thơ về vai trò và giá trị của thơ ca trong đời sống tinh thần của con người. Thơ, giống như rượu, có khả năng làm say đắm lòng người, khơi gợi những cảm xúc mãnh liệt, và mang đến những trải nghiệm tinh thần đặc biệt. Bằng trải nghiệm văn học của mình, tôi xin chứng minh nhận định này.


Trước hết, thơ, giống như rượu, có khả năng làm say đắm lòng người bởi những ngôn từ tinh tế, giàu hình ảnh và cảm xúc. Những vần thơ đẹp, những hình ảnh thơ độc đáo có thể khiến người đọc rung động, xao xuyến, thậm chí là ám ảnh. Chẳng hạn, khi đọc những câu thơ của Xuân Diệu:


> "Tôi muốn tắt nắng đi

>

> Cho màu đừng nhạt mất

>

> Tôi muốn buộc gió lại

>

> Cho hương đừng bay đi"


Người đọc cảm nhận được một tình yêu mãnh liệt, một khát khao níu giữ thời gian và vẻ đẹp của cuộc sống. Những vần thơ ấy như một thứ men say, làm cho lòng người ngất ngây, chìm đắm trong cảm xúc.


Thứ hai, thơ, giống như rượu, có khả năng khơi gợi những cảm xúc mãnh liệt, từ niềm vui, nỗi buồn, sự cô đơn đến tình yêu, lòng căm hờn, sự tiếc nuối. Thơ có thể giúp con người giải tỏa những cảm xúc dồn nén, tìm thấy sự đồng cảm và thấu hiểu. Chẳng hạn, khi đọc những câu thơ của Tố Hữu:


> "Mình ta với ta

>

> Đầu sông cuối trời"


Người đọc cảm nhận được sự cô đơn, lạc lõng của một con người trong cuộc đời. Những vần thơ ấy như một liều thuốc, xoa dịu những nỗi đau, giúp con người vượt qua những khó khăn trong cuộc sống.


Cuối cùng, thơ, giống như rượu, có khả năng mang đến những trải nghiệm tinh thần đặc biệt, giúp con người khám phá ra những vẻ đẹp tiềm ẩn của cuộc sống, mở rộng tầm nhìn và nâng cao tâm hồn. Thơ có thể giúp con người cảm nhận được sự gắn kết giữa con người với con người, giữa con người với thiên nhiên, và giữa con người với vũ trụ. Chẳng hạn, khi đọc những câu thơ của Nguyễn Trãi:


> "Ao tắm trăng lồng bóng trúc

>

> Thuyền chở trăngDaily Paper trở về"


Người đọc cảm nhận được một vẻ đẹp thanh bình, tĩnh lặng của thiên nhiên, một sự hòa quyện giữa con người và vũ trụ. Những vần thơ ấy như một cánh cửa, mở ra một thế giới mới, một thế giới của cái đẹp và sự bao la.


Tóm lại, câu nói "Thơ là rượu của thế gian" là một nhận định hoàn toàn đúng đắn và sâu sắc. Thơ, giống như rượu, có khả năng làm say đắm lòng người, khơi gợi những cảm xúc mãnh liệt, và mang đến những trải nghiệm tinh thần đặc biệt. Thơ là một phần không thể thiếu trong đời sống tinh thần của con người, là nguồn cảm hứng bất tận cho những ai yêu cái đẹp và trân trọng những giá trị nhân văn.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 1
thumb down
0 bình luận
Bình luận
ADS

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

logo footer
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
app store ch play
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved
gift-box
survey
survey
Đặt câu hỏi