10/06/2025
02/07/2025
Câu 1 (8.0 điểm)
Có người cho rằng: "Ta hãy học theo cách của dòng sông, nhìn thấy núi thì đi đường vòng", nhưng người khác lại cho rằng: "Trong rừng có rất nhiều lối đi, ta chọn lối đi chưa có dấu chân người". Anh/chị hãy trình bày suy nghĩ của mình về những ý kiến trên.
Cuộc sống là hành trình không ngừng vận động của mỗi con người trước vô vàn lựa chọn và thử thách. Trong hành trình đó, cách ta đối diện và vượt qua khó khăn nói lên bản lĩnh và cá tính sống. Có người chọn sống linh hoạt, uyển chuyển như dòng sông: “Nhìn thấy núi thì đi đường vòng”. Lại có người chọn đi trên con đường chưa ai đi, can đảm mở lối riêng cho mình: “Ta chọn lối đi chưa có dấu chân người”. Hai quan điểm tưởng như trái ngược nhưng đều gợi mở những cách sống đáng suy ngẫm trong thời đại đầy biến động hôm nay.
Quan điểm thứ nhất: “Ta hãy học theo cách của dòng sông, nhìn thấy núi thì đi đường vòng” đề cao thái độ sống linh hoạt, khôn ngoan, biết uyển chuyển thích nghi khi gặp trở ngại. Dòng sông là biểu tượng của sự mềm mại nhưng mạnh mẽ. Nó không lao đầu vào núi đá mà tìm lối đi vòng để rồi vẫn đến được biển khơi. Trong cuộc sống, không phải lúc nào cứng đầu, đối đầu trực diện cũng là cách tốt nhất. Đôi khi, biết nhún nhường, đi vòng, biết lặng lẽ thích nghi để chờ thời cơ mới là lựa chọn khôn ngoan, bền vững. Đây là thái độ sống thực tế, giúp con người tránh những va chạm không cần thiết, giảm tổn thất, giữ vững mục tiêu dài hạn.
Trong khi đó, quan điểm thứ hai: “Ta chọn lối đi chưa có dấu chân người” lại khẳng định bản lĩnh tiên phong, tinh thần sáng tạo và sự dũng cảm đương đầu với thử thách. Lối đi chưa ai bước qua là ẩn dụ cho những con đường mới, chưa được thử nghiệm. Con người chọn con đường ấy phải có niềm tin, ý chí và sẵn sàng chấp nhận rủi ro để tạo ra dấu ấn riêng. Đây là kiểu người không chấp nhận khuôn mẫu, không lặp lại lối mòn, sẵn sàng đổi mới để tìm ra giá trị độc lập và sáng tạo cho chính mình cũng như đóng góp cho xã hội. Trong thời đại hội nhập và cạnh tranh, những con người dám nghĩ khác, làm khác thường là nhân tố tạo nên sự bứt phá.
Cả hai quan điểm đều có giá trị tùy theo bối cảnh và mục đích. Trong một số tình huống, uyển chuyển, linh hoạt là cần thiết để bảo toàn lực lượng và tiến xa hơn. Nhưng trong những thời điểm mang tính quyết định, nếu ai cũng chọn đi đường vòng, không ai dám mở lối, thì xã hội sẽ thiếu những người tiên phong. Vì thế, thái độ sống tốt nhất là sự kết hợp hài hòa giữa linh hoạt và dũng cảm, giữa khôn ngoan và sáng tạo. Biết đi đường vòng khi cần, nhưng cũng sẵn sàng mở lối khi cơ hội chín muồi – đó là bản lĩnh sống lý tưởng.
Học sinh hôm nay cần rèn luyện cho mình tư duy độc lập, không lệ thuộc vào lối mòn, dám thử sức với những điều mới mẻ. Nhưng đồng thời cũng cần tỉnh táo, cân nhắc kỹ lưỡng giữa lý trí và cảm xúc để có những lựa chọn đúng thời điểm, tránh hành động bốc đồng, cảm tính.
Suy cho cùng, mỗi người có thể chọn cách sống khác nhau, miễn là cách sống ấy dẫn ta đến sự trưởng thành, đến cái đích của hạnh phúc và đóng góp có ích cho cộng đồng.
Câu 2 (12.0 điểm)
Lamáctin, nhà thơ Pháp, tâm sự: “Thế nào là thơ? Đó không phải chỉ là một nghệ thuật, đó là sự giải thoát của lòng tôi”. Anh/chị hãy dựa vào những hiểu biết về bài thơ “Vội vàng” của Xuân Diệu để làm sáng tỏ suy nghĩ của mình.
Thi ca từ lâu không chỉ là phương tiện nghệ thuật để trình bày cái đẹp, mà còn là nơi gửi gắm tâm hồn, khắc ghi cảm xúc của con người trước cuộc đời. Nhà thơ Lamáctin từng nói: “Thế nào là thơ? Đó không phải chỉ là một nghệ thuật, đó là sự giải thoát của lòng tôi”. Câu nói không chỉ định nghĩa thơ ca như một hình thức thẩm mỹ, mà còn nhấn mạnh vai trò của thơ như một nơi trú ẩn, nơi tự do tâm hồn tìm thấy sự cứu rỗi. Điều này thể hiện rất rõ trong “Vội vàng” – một bài thơ tiêu biểu cho hồn thơ Xuân Diệu.
“Vội vàng” là tiếng nói của một cái tôi tha thiết sống, yêu đời cuồng nhiệt và khao khát giữ lấy vẻ đẹp trần thế. Bài thơ là kết tinh của một tâm hồn vừa rạo rực đam mê, vừa bất an khi thời gian trôi qua không níu lại được. Ngay từ những dòng đầu, Xuân Diệu đã nói lên ước muốn phi thực: “Tôi muốn tắt nắng đi, cho màu đừng nhạt mất. Tôi muốn buộc gió lại, cho hương đừng bay đi”. Ở đây, thơ không chỉ là nghệ thuật ngôn từ mà là một phản ứng bản năng, một sự “giải thoát của lòng tôi” như Lamáctin nói. Đó là khát vọng vượt khỏi giới hạn thời gian, khát vọng níu giữ vĩnh cửu – điều không thể thực hiện trong đời thực, nhưng thơ ca có thể chạm đến bằng tưởng tượng.
Tâm hồn thi sĩ trong “Vội vàng” không ngừng rung động trước mùa xuân, tuổi trẻ và tình yêu – những gì đẹp nhất mà đời người có được. Nhà thơ say mê tận hưởng, đắm mình trong mọi vẻ đẹp của cuộc sống: “Này đây hoa của đồng nội xanh rì… này đây ánh sáng chớp hàng mi”. Cảm xúc tuôn trào, không bị giới hạn bởi lý trí, bởi thơ là nơi giải phóng cảm xúc, là tiếng nói thật nhất của trái tim. Không một nghệ thuật nào khác có thể biểu đạt sự phơi mở cảm xúc đến vậy. Thơ – như một mạch sống tự do, không bị trói buộc bởi khuôn thước – trở thành lối thoát của tâm hồn.
Nếu như đời sống thường ngày khiến con người kìm nén cảm xúc, tuân theo trật tự, khuôn mẫu, thì thơ cho phép họ phá bỏ những rào cản đó. Với Xuân Diệu, “Vội vàng” là lời giãi bày, là sự giải tỏa khắc khoải sống hết mình trước khi thời gian vụt mất. Những câu thơ như “Xuân đương tới nghĩa là xuân đương qua” hay “Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa...” vang lên đầy hoang mang, lo âu – cảm xúc thật đến xót xa, chỉ có thể nói hết bằng thơ. Thơ không còn là “nghệ thuật vị nghệ thuật”, mà trở thành nghệ thuật vì con người, vì xúc cảm.
Qua đó, có thể thấy, thơ với Xuân Diệu nói riêng và với những tâm hồn nghệ sĩ nói chung không đơn thuần là cách sắp xếp câu chữ, hình ảnh cho hay, mà là cách để sống thật, để giải thoát bản thân khỏi những trăn trở nội tâm. Thơ trở thành dòng chảy của cảm xúc, của khao khát sống mãnh liệt, của sự chống lại quy luật vô thường của tạo hóa.
Từ trải nghiệm đọc “Vội vàng”, ta càng thấm thía lời tâm sự của Lamáctin. Thơ không chỉ là kỹ thuật, không chỉ là hình thức, mà là cứu cánh tinh thần, là sự “giải thoát của lòng tôi”. Nhờ thơ, những điều tưởng chừng không thể nói, không thể diễn đạt, lại có thể được sống lại mãnh liệt và sâu sắc.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời