Giúp mình với!

Phần II. Làm văn (6,0 điểm) Câu 1 (2,0 điểm) Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200
rotate image
thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Đinh Hưng
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

10/06/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo

Đỗ Trung Quân là nhà thơ gắn bó với nhiều tác phẩm hay viết về đề tài người mẹ. Trong đó, bài thơ Mẹ là một sáng tác tiêu biểu, chạm đến trái tim người đọc. Đoạn thơ trên nằm ở khổ cuối bài thơ, diễn tả nỗi niềm xót xa, tiếc nuối của người con khi chứng kiến mẹ ngày càng già yếu, tuổi đời chồng chất.

Hình ảnh "những dòng sông chảy ra biển" tượng trưng cho sự sống, cho thời gian trôi đi không ngừng nghỉ. Dòng sông thì chỉ có một nhưng nước của nó thì luôn luôn tuần hoàn, hết chảy ra rồi lại chảy vào. Cuộc đời của mỗi con người cũng vậy, sinh ra rồi lớn lên, già đi và chết, rồi lại sinh ra, tạo thành một vòng tuần hoàn bất tận. Tuy nhiên, thời gian không chờ đợi ai. Tuổi thanh xuân của mẹ dần trôi đi, nhường chỗ cho những nếp nhăn trên da thịt, trên ánh mắt, nụ cười. Điều này khiến cho người con cảm thấy "hốt hoảng", lo lắng, bất lực trước quy luật nghiệt ngã của thời gian. Câu thơ "ai níu nổi thời gian? Ai níu nổi?" như một tiếng thở dài đầy ngao ngán. Con người dù có muốn cũng không thể nào níu giữ được bước đi của thời gian. Nó vẫn cứ chảy xuôi một cách lạnh lùng, tàn nhẫn, khiến cho mẹ ngày càng già yếu, sức khỏe suy giảm.

Trước thực tế ấy, người con bỗng cảm thấy "bơ vơ". Bơ vơ bởi lẽ, nếu một ngày mẹ không còn nữa thì con sẽ trơ trọi giữa cuộc đời này, chẳng còn ai nâng đỡ, chở che, dìu dắt. Con sẽ mãi mãi không bao giờ tìm được một người nào yêu thương, quan tâm, hi sinh vì con giống như mẹ. Hai câu thơ "con sẽ không đợi một ngày kia/có người cài cho con lên áo một bông hồng" chính là lời tự hứa của người con. Con sẽ không đợi đến khi mẹ mất đi mới bày tỏ lòng hiếu thảo, yêu thương. Con sẽ yêu thương mẹ ngay khi còn có thể, ngay khi mẹ còn bên cạnh. Bởi lẽ, chẳng có gì đảm bảo rằng, mẹ sẽ ở bên con suốt đời, sẽ cùng con đi hết cuộc đời dài đằng đẵng kia.

Cuối cùng, người con bộc bạch nỗi niềm hoang mang, lo lắng trước cái chết của mẹ. Cái chết là điều mà chẳng ai trong chúng ta mong muốn, nhất là đối với mẹ. Tác giả đặt hai câu hỏi liên tiếp "hoa đẹp đấy - cớ sao lòng hoảng sợ?", như để nhấn mạnh nỗi ám ảnh sâu sắc về cái chết. Cái chết là điều mà con người ta không thể nào chấp nhận, dù cố gắng thích nghi như thế nào đi chăng nữa.

Bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Quân đã giúp chúng ta hiểu được tấm lòng của người con dành cho mẹ. Từ đó, mỗi người cần biết trân trọng từng giây phút quý báu bên cạnh mẹ, biết quan tâm, chăm sóc mẹ nhiều hơn.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved