11/06/2025

11/06/2025
11/06/2025
Trong kho tàng tục ngữ Việt Nam, câu “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” không chỉ là một lời nhắc nhở về lòng biết ơn, mà còn là chuẩn mực đạo đức, là nền tảng để vun đắp nhân cách con người. Đây là chân lý sống giản dị nhưng sâu sắc, truyền từ đời cha ông để dạy mỗi thế hệ biết trân trọng quá trình tạo thành giá trị, biết nhớ ơn người đi trước - những người đã hi sinh, vun trồng để chúng ta được hưởng thành quả ngọt lành hôm nay.
Câu tục ngữ này trước hết hàm chứa ý nghĩa đen giản dị: khi thưởng thức trái ngọt trên tay, ta phải nhớ công người vun trồng, chăm bón từng ngày. Nhưng ẩn sâu hơn là nghĩa bóng mang tính nhân văn cao đẹp: “Ăn quả” chính là hưởng thành quả vật chất, tinh thần, hạnh phúc. “Kẻ trồng cây” là người chấp nhận khó nhọc, thậm chí hy sinh lợi ích bản thân để gieo trồng, xây dựng nền móng cho thành công của thế hệ tiếp nối. Không ai có thể lớn lên, trưởng thành hay hưởng trọn những điều tốt đẹp trong cuộc sống mà không nhờ đến sự giúp đỡ, công lao vun đắp âm thầm của người khác. Điều đó càng đúng với một dân tộc giàu truyền thống uống nước nhớ nguồn như chúng ta.
Từ xa xưa, dân tộc Việt Nam đã có biết bao biểu hiện sống động cho tinh thần “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”. Mỗi mùa sum họp ngày Tết, hình ảnh con cháu tề tựu bên bàn thờ tổ tiên là minh chứng cho lòng tri ân hướng về cội nguồn. Ngày Giỗ tổ Hùng Vương, ngày Thương binh liệt sĩ, ngày Nhà giáo Việt Nam... đều là dịp tôn vinh công lao các thế hệ cha ông, các thầy cô - những người thầm lặng vun trồng “vườn cây” tri thức, hòa bình, ấm no cho mai sau. Cũng từ tinh thần này mà biết bao phong trào đền ơn đáp nghĩa, xây dựng nhà tình nghĩa, phụng dưỡng bà mẹ Việt Nam anh hùng đã lan tỏa khắp mọi miền Tổ quốc. Trong trường học, việc học trò biết tôn kính, vâng lời thầy cô, chăm chỉ học hành cũng là một cách thiết thực thể hiện đạo lý biết ơn.
Tuy nhiên, bên cạnh đó, thực tế xã hội còn không ít người quên ơn, xem nhẹ giá trị của sự cống hiến. Có những bạn trẻ chỉ biết nhận về mà xem nhẹ công lao cha mẹ, thầy cô, quên rằng từng thành công, từng niềm hạnh phúc nhỏ bé đều được xây nên từ mồ hôi nước mắt, thậm chí là xương máu của thế hệ đi trước. Sự vô ơn, ích kỷ không chỉ làm xói mòn các giá trị đạo đức truyền thống mà còn khiến con người sống lạnh lùng, cô lập giữa cộng đồng. Đó là điều đáng báo động, cần lên án và sửa đổi.
Để giữ gìn, phát huy truyền thống biết ơn, chúng ta cần trao truyền nó trong mọi nếp sinh hoạt và suy nghĩ. Trong thời đại công nghệ, những hành động nhỏ như gửi một lời tri ân đến cha mẹ, thầy cô qua tin nhắn, tham gia hoạt động tri ân cộng đồng, chia sẻ những câu chuyện về truyền thống uống nước nhớ nguồn trên mạng xã hội cũng sẽ là hạt giống đẹp lành lan tỏa giá trị nhân văn. Quan trọng hơn, mỗi người cần ý thức học tập, rèn luyện đạo đức, sẵn sàng cống hiến để góp phần làm nên “quả ngọt” cho đời, để khi chuyển giao thế hệ, ta cũng trở thành “người trồng cây” cho tương lai.
Có thể khẳng định, “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” là nét đẹp bất diệt trong đạo lý dân tộc Việt Nam. Sống biết ơn không chỉ làm đẹp nhân cách cá nhân mà còn xây đắp mối liên hệ bền chặt giữa các thế hệ, khơi nguồn sức mạnh đoàn kết đưa xã hội tiến bộ, phồn vinh. Hãy cùng trân trọng, phát huy truyền thống ấy để mỗi trái ngọt, mỗi thành công hôm nay trở thành nhịp cầu nối tiếp những hạt giống yêu thương và trách nhiệm cho ngày mai.
11/06/2025
Dân tộc Việt Nam từ bao đời nay luôn coi trọng đạo lý làm người, đặc biệt là lòng biết ơn. Trong kho tàng tục ngữ, câu nói “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” là một lời nhắc nhở nhẹ nhàng mà sâu sắc về truyền thống uống nước nhớ nguồn – điều đã trở thành nền tảng đạo đức và nhân cách của mỗi con người trong xã hội. Nó không chỉ nhắc nhở con người biết ơn người đã tạo ra thành quả cho mình hưởng, mà còn là kim chỉ nam giúp ta sống có trách nhiệm, có đạo lý trong mọi mối quan hệ.
Câu tục ngữ sử dụng hình ảnh gần gũi: người ăn quả là người đang hưởng thành quả; còn người trồng cây là người đã lao động, gieo trồng, vun xới, chăm sóc. Giữa hai hình ảnh ấy là cả một khoảng cách của thời gian, công sức và lòng kiên trì. Quả ngọt không tự nhiên mà có. Thành quả không thể xuất hiện nếu không có những người âm thầm đóng góp, hy sinh, làm việc không ngừng nghỉ.
Vì vậy, câu tục ngữ chính là một lời nhắc nhở đầy tình người: khi ta đang được hưởng một điều tốt đẹp nào đó, đừng quên công lao của những người đi trước, những người đã dốc tâm huyết và hy sinh vì ta. Đó là biểu hiện của lòng biết ơn – một phẩm chất đạo đức cao quý mà con người cần có để sống tử tế trong xã hội.
Truyền thống “uống nước nhớ nguồn” – đồng nghĩa với “ăn quả nhớ kẻ trồng cây” – đã ăn sâu vào máu thịt người Việt từ bao đời nay. Ngay từ nhỏ, mỗi chúng ta đã được dạy phải kính trọng ông bà cha mẹ – những người đã sinh thành và nuôi dưỡng ta nên người. Khi lớn lên, ta được học hành, được dạy dỗ từ thầy cô, được xã hội tạo điều kiện để phát triển bản thân. Những điều ấy không thể có nếu thiếu đi bàn tay vun đắp của biết bao thế hệ đi trước.
Trong cuộc sống hiện tại, truyền thống ấy vẫn tiếp tục được giữ gìn. Hằng năm, vào ngày 20/11 – ngày Nhà giáo Việt Nam – học sinh cả nước lại hướng về thầy cô với những bó hoa, lời tri ân chân thành. Vào ngày 27/7, cả đất nước cúi đầu tưởng niệm những người anh hùng liệt sĩ đã ngã xuống vì độc lập dân tộc. Trong mỗi gia đình, dịp Tết đến xuân về là thời khắc con cháu sum vầy bên mâm cơm, thắp nén nhang tưởng nhớ tổ tiên. Tất cả những hành động ấy chính là biểu hiện của việc “ăn quả nhớ kẻ trồng cây”.
Tuy nhiên, trong thực tế, không phải ai cũng thấm nhuần tinh thần ấy. Có những bạn trẻ coi những gì mình đang có là điều đương nhiên, quên đi công sức của người khác. Có những người thành công rồi nhưng lại quên mất quá khứ, phủ nhận quá trình được giúp đỡ, hỗ trợ. Đó là sự lãng quên đáng buồn và là lời cảnh tỉnh cho mỗi người. Thành công mà không biết ơn, không quay lại giúp đỡ người khác thì cuối cùng cũng sẽ trở nên trống rỗng.
Bài học về lòng biết ơn cũng không chỉ dừng lại ở lời nói hay suy nghĩ. Quan trọng hơn là hành động. Là học sinh, chúng ta thể hiện lòng biết ơn qua việc học hành chăm chỉ, kính trọng thầy cô, yêu thương cha mẹ. Khi ra đời, chúng ta sống có trách nhiệm với cộng đồng, sẵn sàng giúp đỡ người khác, trân trọng từng điều nhỏ bé. Những hành động ấy chính là cách thiết thực để ta “nhớ kẻ trồng cây”.
“Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” – câu tục ngữ ngắn gọn nhưng mang ý nghĩa trường tồn với thời gian. Nó không chỉ là lời dạy đạo đức, mà còn là một triết lý sống, giúp ta sống tử tế và biết ơn trong một xã hội đầy biến động. Bởi chỉ khi biết nhớ ơn, biết trả ơn và biết trân trọng những gì mình đang có, con người mới thực sự sống đẹp, sống sâu sắc và có giá trị. Là học sinh, em thấu hiểu sâu sắc ý nghĩa của câu tục ngữ “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”. Mỗi ngày đến trường, em biết ơn công ơn dạy dỗ của thầy cô, sự chăm lo của cha mẹ và những hy sinh thầm lặng của bao người đi trước. Em luôn cố gắng học tốt, sống tử tế để xứng đáng với những điều mình đã nhận được và góp phần vun đắp cho tương lai.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
18/12/2025
Top thành viên trả lời