ii:
câu 1. ### Phân tích văn bản
1. Hai dấu hiệu xác định thể loại văn học:
- Văn bản có yếu tố lịch sử, đề cập đến các nhân vật và sự kiện có thật trong lịch sử Việt Nam, cụ thể là thời kỳ nhà Trần và nhà Hồ.
- Sử dụng ngôn ngữ trữ tình, giàu hình ảnh và cảm xúc, thể hiện tâm tư, tình cảm của nhân vật, đặc biệt là tình yêu và nỗi đau mất mát.
2. Lý do Phật Sinh dâng kế sách lên vua Giản Định:
- Phật Sinh dâng kế sách lên vua Giản Định với mong muốn cứu Lệ Nương, người vợ mà anh yêu thương, đang bị quân giặc bắt giữ. Anh không chỉ hành động vì tình yêu mà còn vì lòng tự hào về dòng giống và trách nhiệm của một người chồng.
3. Nhân vật Lệ Nương:
- Lệ Nương là hình mẫu của người phụ nữ trung trinh, kiên cường và có lòng tự trọng. Dù trong hoàn cảnh khó khăn, nàng vẫn giữ vững phẩm hạnh và quyết định tự vẫn cùng những người bạn để không trở thành nô lệ. Hình ảnh của nàng thể hiện sự hy sinh cao cả và tình yêu thương sâu sắc.
4. Tác dụng của chi tiết kỳ ảo:
- Việc tác giả sử dụng các chi tiết kỳ ảo, như cuộc gặp gỡ giữa Phật Sinh và Lệ Nương trong giấc mơ, tạo nên không gian tâm linh, thể hiện tình yêu vĩnh cửu và nỗi đau mất mát. Nó cũng làm nổi bật sự kết nối giữa hai thế giới, giữa thực tại và tâm linh, qua đó khắc sâu thêm nỗi bi thương và lòng trung thành của Phật Sinh.
5. Đồng ý với lời bình về nhân vật Phật Sinh:
- Tôi đồng ý với lời bình về nhân vật Phật Sinh. Mặc dù anh thể hiện tình yêu sâu sắc và lòng trung thành với Lệ Nương, nhưng việc anh quyết định không lấy vợ và từ bỏ dòng giống của tổ tiên là một hành động cực đoan. Tình yêu cần có sự cân nhắc và trách nhiệm, và việc hy sinh tất cả vì một người là điều không nên. Phật Sinh cần hiểu rằng, giữ gìn tình cảm là quan trọng, nhưng không nên để nó dẫn đến những quyết định có thể ảnh hưởng đến cả dòng giống và tương lai.
### Đoạn văn nghị luận
Trong phần (3) của văn bản, tình huống truyện diễn ra khi Phật Sinh tìm đến mộ của Lệ Nương, nơi anh nhận được tin dữ về cái chết của nàng. Tình huống này không chỉ tạo ra một không gian bi thương mà còn khắc họa sâu sắc tâm trạng của nhân vật. Phật Sinh, với tình yêu mãnh liệt, đã lặn lội đường xa để tìm kiếm Lệ Nương, nhưng lại phải đối mặt với sự thật đau lòng. Cuộc gặp gỡ trong giấc mơ giữa hai người thể hiện sự kết nối vĩnh cửu giữa tình yêu và cái chết, đồng thời phản ánh nỗi đau và sự hy sinh của Lệ Nương. Tình huống này không chỉ là một bước ngoặt trong câu chuyện mà còn là một bài học về tình yêu, trách nhiệm và sự chấp nhận thực tại. Qua đó, tác giả gửi gắm thông điệp về giá trị của tình yêu chân thành, nhưng cũng nhấn mạnh rằng, trong cuộc sống, cần có sự cân nhắc giữa tình cảm và trách nhiệm đối với dòng giống và tương lai.
câu 2. - Hai dấu hiệu để xác định thể loại văn học của văn bản trên là: + Có cốt truyện cụ thể, rõ ràng xoay quanh cuộc đời của nhân vật Phật Sinh. + Nhân vật được xây dựng chủ yếu thông qua ngôn ngữ, hành động, cử chỉ.
- Theo văn bản, Phật Sinh dâng kế sách lên vua Giản Định, sau đó cầm quân đi đánh giặc là vì: + Vì Lệ Nương là người con gái ông yêu quý nhất, trân trọng nhất.
+ Ông muốn giải cứu cho người con gái mình yêu.
- Nàng Lệ Nương trong văn bản là người con gái xinh đẹp, dịu dàng, hiền lành, nết na. Tuy nhiên, do hoàn cảnh gia đình khó khăn, nàng buộc phải bán mình chuộc cha. Sau khi kết hôn với Lý Sinh, nàng luôn chung thủy, son sắt chờ đợi chồng. Khi bị bắt vào cung, nàng vẫn giữ vững phẩm giá, không chịu khuất phục trước những cám dỗ của kẻ thù. Cuối cùng, nàng chọn cái chết để bảo toàn danh dự, tình yêu của mình.
- Trong văn bản trên, việc tác giả sử dụng các chi tiết kì ảo có tác dụng:
+ Làm tăng sức hấp dẫn cho câu chuyện.
+ Thể hiện niềm tin của tác giả vào những điều tốt đẹp, thiện lương sẽ chiến thắng cái ác.
- Em đồng ý với lời bình về nhân vật Phật Sinh ở cuối văn bản. Bởi vì:
+ Phật Sinh là một người đàn ông chung thủy, son sắt. Dù trải qua bao nhiêu khó khăn, thử thách, ông vẫn một lòng hướng về Lệ Nương.
+ Tình yêu của Phật Sinh dành cho Lệ Nương là một tình yêu cao đẹp, thiêng liêng. Nó vượt qua mọi rào cản về thời gian, không gian.
+ Tuy nhiên, việc Phật Sinh quyết định không lấy vợ, để đứt dòng giống của tiên nhân là một hành động sai trái. Điều này cho thấy ông đã quá mù quáng, ích kỉ, chỉ biết nghĩ đến bản thân mình.