12/06/2025
13/06/2025
I. Bi kịch của Chí Phèo – con người bị tước đoạt quyền làm người
1. Bi kịch của sự tha hóa và mất nhân tính
Chí Phèo từng là một anh nông dân lương thiện, mồ côi từ nhỏ, sống bằng nghề làm thuê làm mướn. Nhưng xã hội phong kiến đầy bất công đã dập tắt ánh sáng đời anh. Chỉ vì một cơn ghen tuông mơ hồ của Bá Kiến, anh bị tống giam và từ đó trượt dài vào con đường lưu manh hóa.
Ra tù, Chí trở thành công cụ của thế lực cường quyền – hắn đâm thuê chém mướn, rạch mặt ăn vạ. Nhưng sâu trong con người ấy, Nam Cao vẫn để lại những khoảng lặng đầy nhân tính – những tiếng kêu cứu bị bóp nghẹt. Bi kịch đau đớn nhất của Chí là mất quyền làm người, không ai thừa nhận hắn là người: “Ai cho tao lương thiện?”, “Tao muốn làm người lương thiện”.
2. Bi kịch của sự cô độc, bị xã hội ruồng bỏ
Không chỉ bị tước quyền làm người, Chí còn bị xã hội cô lập. Hắn là "con quỷ dữ làng Vũ Đại", mọi người đều sợ hắn, tránh xa hắn. Hắn không có tình thân, không bạn bè, không mái ấm gia đình. Chí sống trong rượu và tiếng chửi để khỏa lấp nỗi cô đơn. Đó là một kiểu tồn tại vật vờ, như cái bóng, không được ai thừa nhận.
Chỉ khi gặp Thị Nở – một người cũng nằm ngoài rìa xã hội, lần đầu tiên Chí được chăm sóc, được yêu thương, được nhìn nhận như một con người. Hắn muốn sống lương thiện, muốn làm lại cuộc đời. Nhưng xã hội phong kiến ấy không cho phép điều đó xảy ra. Khi Thị Nở cự tuyệt hắn, giấc mơ lương thiện sụp đổ. Chí tỉnh táo nhưng tuyệt vọng – đó là lúc bi kịch lên đến đỉnh điểm.
3. Bi kịch của sự thức tỉnh muộn màng
Khi bị đẩy đến bờ vực thẳm, Chí không còn sống bản năng mà bắt đầu tỉnh táo suy nghĩ về cuộc đời. Hắn khao khát được làm người – nhưng xã hội đã chối bỏ hắn. Bi kịch là ở chỗ Chí nhận ra được con đường đúng, nhưng con đường ấy đã bị bịt kín. Trong cơn tuyệt vọng, hắn giết Bá Kiến rồi tự sát. Hành động đó là một sự phản kháng mạnh mẽ nhưng cũng đầy bi thương, kết thúc cho một kiếp người bị xã hội đạp xuống bùn đen.
II. Mối quan hệ giữa bi kịch của Chí Phèo và xã hội phong kiến
Xã hội phong kiến trong tác phẩm hiện lên như một guồng máy tàn bạo, không chỉ bóc lột nông dân về kinh tế mà còn hủy hoại nhân phẩm, triệt tiêu cơ hội sống lương thiện của họ. Những kẻ đại diện cho hệ thống ấy – như Bá Kiến – không trực tiếp giết người, nhưng chúng thao túng để người khác giết nhau, tự hủy hoại mình.
Chí Phèo chính là sản phẩm điển hình của xã hội đó – một người nông dân bị tha hóa, bị biến thành công cụ để bảo vệ quyền lợi cho giai cấp thống trị, rồi bị ruồng bỏ như rác rưởi khi không còn giá trị lợi dụng.
Sự xuất hiện của nhân vật Thị Nở như một cơ hội cứu rỗi mong manh, nhưng chính bà cô của Thị – đại diện cho định kiến xã hội – đã dập tắt ánh sáng ấy. Như vậy, bi kịch của Chí Phèo không chỉ là bi kịch cá nhân mà là bi kịch của cả một tầng lớp, một xã hội bị bế tắc không lối thoát.
III. Thông điệp nhân đạo sâu sắc mà Nam Cao gửi gắm
Từ hình tượng Chí Phèo, Nam Cao đã đặt ra những vấn đề nhân sinh lớn lao, thể hiện tư tưởng nhân đạo tiến bộ:
Kết luận
Chí Phèo là một trong những hình tượng bất hủ nhất của văn học Việt Nam hiện đại. Bi kịch của hắn không chỉ là tiếng khóc của một số phận mà là tiếng gào thét của cả một thời đại, một xã hội đầy bất công và tàn nhẫn. Qua đó, Nam Cao không chỉ tố cáo xã hội phong kiến đương thời mà còn thể hiện một khát vọng cháy bỏng: khát vọng được làm người, được sống đúng nghĩa, được yêu thương và thừa nhận. Chính giá trị nhân văn ấy đã làm nên sức sống mãnh liệt của "Chí Phèo" suốt bao thế hệ bạn đọc.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời