Giúp mình với!Giúp mình với! KHÔNG CHÉP MẠNG, VIẾT HAY ĐỦ Ý

rotate image
ADS
thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Ho Do Do
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
ADS
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

12/06/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
:
- Phương thức biểu đạt chính: Biểu cảm
- Nội dung chính: Bài thơ thể hiện tình cảm sâu sắc của tác giả đối với quê hương, đồng thời cũng phản ánh cuộc sống khó khăn, vất vả của những người dân nơi đây.
:
- Biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn trích trên là so sánh: "Những ngôi nhà như những chiếc hộp diêm xếp chồng lên nhau".
- Tác dụng:
+ Gợi hình: Tạo nên hình ảnh cụ thể, sinh động về những ngôi nhà nhỏ bé, san sát nhau, tạo thành một quần thể kiến trúc độc đáo.
+ Gợi cảm: Thể hiện sự nghèo nàn, thiếu thốn của làng quê, đồng thời cũng gợi lên nỗi nhớ da diết của tác giả đối với quê hương.
:
- Câu thơ "Lòng tôi bỗng thấy nao nao" đã bộc lộ trực tiếp tâm trạng của nhân vật trữ tình khi trở về thăm quê. Đó là một tâm trạng bồi hồi, xúc động, xen lẫn chút bâng khuâng, tiếc nuối. Nhân vật trữ tình đang hồi tưởng lại những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ, những kỉ niệm gắn bó với quê hương, với những người thân yêu. Tâm trạng ấy càng thêm sâu sắc hơn khi trước mắt anh ta là khung cảnh làng quê đã thay đổi nhiều so với ngày xưa.
- Câu thơ này có thể được hiểu theo hai cách:
+ Cách thứ nhất: "Nao nao" là một trạng thái cảm xúc thường gặp trong đời sống hàng ngày. Nó có thể là sự hồi hộp, lo lắng, hoặc cũng có thể là niềm vui sướng, phấn khởi. Trong trường hợp này, "nao nao" thể hiện sự bồi hồi, xúc động của nhân vật trữ tình khi trở về thăm quê sau bao năm xa cách.
+ Cách thứ hai: "Nao nao" còn có thể hiểu là một trạng thái tâm lý phức tạp hơn. Nó vừa thể hiện sự bồi hồi, xúc động, vừa ẩn chứa một chút gì đó tiếc nuối, bâng khuâng. Có lẽ, nhân vật trữ tình đang tiếc nuối cho những gì đã qua, những gì đã mất đi, những gì không thể lấy lại được.
:
- Tình cảm của tác giả dành cho quê hương được thể hiện rõ nét qua bài thơ. Đó là một tình cảm sâu nặng, tha thiết, gắn bó máu thịt với quê hương. Tình cảm ấy được thể hiện qua những chi tiết, hình ảnh cụ thể như:
+ Hình ảnh những ngôi nhà nhỏ bé, san sát nhau, tạo thành một quần thể kiến trúc độc đáo.
+ Hình ảnh dòng sông hiền hòa, uốn lượn quanh co, chảy qua làng quê.
+ Hình ảnh cánh đồng lúa xanh mướt, trải dài bất tận.
+ Hình ảnh con đường đất đỏ, rợp bóng cây xanh.
- Tình cảm ấy được thể hiện qua giọng điệu nhẹ nhàng, tha thiết, đầy cảm xúc của tác giả.

câu 1: Trong đoạn văn "Mùa xuân, cây gạo gọi đến bao nhiêu là chim...", tác giả Vũ Tú Nam đã sử dụng hai biện pháp tu từ chính là so sánhnhân hóa.

* So sánh:
- Câu so sánh "hàng ngàn bông hoa là hàng ngàn ngọn lửa hồng" tạo nên hình ảnh rực rỡ, ấm áp cho những bông hoa gạo mùa xuân. Hình ảnh này gợi liên tưởng đến sự sống mãnh liệt, tràn đầy sức sống của thiên nhiên.
- Câu so sánh "hàng ngàn búp nõn là hàng ngàn ánh nến trong xanh" lại mang đến vẻ đẹp thanh tao, tinh khiết của những búp non trên cành cây gạo. Hình ảnh này thể hiện sự tươi mới, hy vọng về một tương lai tốt đẹp.

* Nhân hóa:
- Tác giả nhân hóa cây gạo bằng cách miêu tả nó như một "tháp đèn khổng lồ", "gọi đến bao nhiêu là chim", khiến cho cây gạo trở nên gần gũi, sinh động hơn. Cây gạo không chỉ là một loài cây đơn thuần mà còn là một biểu tượng của mùa xuân, của sự sống, của niềm vui và hạnh phúc.

Sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa hai biện pháp tu từ đã giúp tác giả tạo nên một bức tranh mùa xuân rực rỡ, tràn đầy sức sống, đồng thời thể hiện tình cảm yêu mến, trân trọng của mình đối với thiên nhiên.

câu 2. Quê hương! Hai tiếng ấy cất lên thật thiêng liêng trong lòng mỗi con người. Quả đúng như vậy, hình bóng quê hương yêu dấu thanh bình, yên ả đã hằn sâu vào kí ức tuổi thơ tôi. Càng lớn khôn trưởng thành tôi càng hiểu ra những bài học quý giá cho bản thân và một trong những điều tôi không thể quên đó chính là trận mưa rào mùa hạ mà tôi đã được chứng kiến tại quê hương.

Trời đang nắng to, khí trời thật ủ dột, bức bối, ai cũng mệt mỏi, cây cối thì rũ rượi, tất cả như sắp tan chảy ra vì nhiệt độ quá cao. Bỗng nhiên từ phía xa, một đám mây đen khổng lồ xô đẩy nhau về thành phố. Đám mây lan nhanh, chiếm trọn bầu trời và trút xuống mặt đất những tia nước nóng hổi. Sấm nổ đùng đoàng trên nền trời tối sầm. Những tia chớp ngoằn nghèo, ánh lên nền trời những gam màu ghê gớm. Gió giật liên hồi, bốc từng đám cát bụi mù mịt của vùng đồng bằng trù phú bao quanh xóm làng.

Không khí lạnh buốt truyền khắp nơi. Từ trong các bụi rậm, những chú côn trùng thi nhau bay ra, đậu trên những cành lá, tận hưởng những giọt nước mát lành. Trên đường, dòng người dừng lại, chen lấn, xô đẩy nhau, cố tránh những tia lửa điện đang nhảy múa giữa không trung. Các bác nông dân vội vã chạy về nhà để thu dọn những đồ ngoài trời kẻo bị sét đánh trúng. Lũ trẻ thì thích thú cười đùa, chạy nhảy khắp nơi. Chỉ riêng những chú chó là sợ hãi, co cụm vào một góc, nấp sau đôi chân gày guộc của bà chủ, nhắm nghiền mắt lại vì sợ hãi.

Mưa! Đúng vậy! Mưa rồi! Sau bao tháng ngày oi bức, cuối cùng cũng có một cơn mưa. Cả mặt đất như được trẻ lại, bừng tỉnh sau chuỗi ngày dài khô hạn. Cây cối rung rinh, vẫy tay reo hò, mừng rỡ đón cơn mưa đầu mùa. Tất cả cùng hòa ca khúc hát tưng bừng chào đón vị thần mưa.

Từng hạt mưa lớn thi nhau rơi xuống oằn mình trên tán lá, rơi xuống mặt đường. Chúng hòa vào nhau, tạo nên những vòng xoáy nước lớn trên đường. Nước chảy ồ ồ thoát đi theo miệng cống. Khoảng hai mươi phút sau, cơn mưa dần tan. Ông mặt trời ló ra, chiếu những tia nắng nhỏ xuống mặt đất. Mọi người lại nô nức đổ ra đường tiếp tục công việc bận rộn hàng ngày.

Sau cơn mưa, bầu trời quang đãng hẳn, không còn cái nóng bức, khó chịu nữa. Bầu trời trong xanh trở lại, những đám mây trắng xốp như bông gòn bay lượn trên bầu trời. Vạn vật như được tái sinh, tràn đầy sức sống. Con người cũng trở nên vui vẻ hơn sau những cơn mưa bất chợt.

Cây cối như được gội rửa, tẩy đi hết những bụi bẩn. Chúng vươn lên khoe sắc tỏa hương trong nắng mới. Những chiếc lá đẫm nước phản chiếu ánh nắng mặt trời, lấp lánh như những viên ngọc quý giá. Cơn mưa mùa hạ vừa qua đi để lại cho con người và vạn vật biết bao lợi ích. Cây trái đâm chồi nảy lộc, hoa đua nhau khoe sắc thắm, cây cối xanh tươi hơn hẳn. Mùa màng bội thu, lúa chín vàng ươm cả cánh đồng. Cuộc sống của con người cũng trở nên thuận lợi hơn.

Con người có thể trồng trọt, cày cấy đúng thời vụ. Không chỉ vậy, nhờ có cơn mưa mà không khí cũng trở nên mát mẻ, dễ chịu hơn. Tâm hồn con người cũng trở nên thư thái, nhẹ nhàng hơn sau những cơn mưa rào bất chợt. Tôi thầm cảm ơn cơn mưa mùa hạ, một món quà tuyệt vời mà thiên nhiên ban tặng cho con người. Dù có đi đâu xa, tôi cũng sẽ mãi nhớ về cơn mưa mùa hạ quê hương.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Lan huongg

17/06/2025

Ho Do Do

Các biện pháp nghệ thuật trong đoạn văn:

"Mùa xuân, cây gạo gọi đến bao nhiêu là chim ríu rít. Từ xa nhìn lại, cây gạo sừng sững như một tháp đèn khổng lồ: hàng ngàn bông hoa là hàng ngàn ngọn lửa hồng, hàng ngàn búp nõn là hàng ngàn ánh nến trong xanh, tất cả đều long lanh, lung linh trong nắng."

1. So sánh:

  • Câu:
“Cây gạo sừng sững như một tháp đèn khổng lồ”
“Hàng ngàn bông hoa là hàng ngàn ngọn lửa hồng”
“Hàng ngàn búp nõn là hàng ngàn ánh nến trong xanh”
  • Tác dụng:
  • Biện pháp so sánh làm nổi bật hình ảnh kỳ vĩ, rực rỡ và lung linh của cây gạo trong mùa xuân. Tác giả không đơn thuần miêu tả thực, mà nâng vẻ đẹp ấy lên tầm biểu tượng: cây gạo như một tháp đèn khổng lồ – mang ánh sáng, sự sống và niềm hân hoan đến với cảnh vật và con người.

2. Điệp ngữ:

  • Câu:
“Hàng ngàn... hàng ngàn... hàng ngàn...”
“Long lanh, lung linh...”
  • Tác dụng:
  • Điệp ngữ nhấn mạnh sự dày đặc, phong phú, đa sắc của cây gạo. Cảm giác trùng trùng lớp lớp bông hoa và búp nõn khiến người đọc như được hòa vào không gian rực rỡ, choáng ngợp. Nhịp văn dồn dập, đầy nhạc tính góp phần làm tăng cảm xúc hân hoan, ngỡ ngàng.

3. Từ láy tượng thanh, tượng hình:

  • Câu:
“Ríu rít”, “long lanh”, “lung linh”
  • Tác dụng:
  • “Ríu rít” gợi âm thanh trong trẻo, vui tươi của tiếng chim gọi mùa xuân.
  • “Long lanh”, “lung linh” gợi hình ảnh ánh sáng huyền ảo, chan hòa, khiến khung cảnh trở nên thơ mộng, sống động như một bức tranh tràn đầy sinh khí.

Cảnh mưa trên sông

Mỗi miền quê Việt Nam đều có một dòng sông của riêng mình — dòng sông không chỉ mang phù sa bồi đắp đôi bờ ruộng lúa mà còn lặng lẽ ghi khắc trong ký ức người dân bao nét đẹp bình dị mà sâu sắc. Với tôi, cảnh mưa trên sông luôn là một trong những khoảnh khắc đặc biệt nhất. Có lẽ bởi lẽ đó, khi đọc bài thơ “Mưa sông” của Nguyễn Bính, tôi như thấy cả một vùng quê hiện lên sống động trước mắt, một cảnh tượng vừa quen thuộc lại vừa thiêng liêng – nơi mưa đến như một bản giao hưởng bất chợt giữa trời và nước, nơi thiên nhiên bung trào, dâng hiến và rồi trở lại vẻ yên ả vốn có của mình.

Trưa hôm ấy, trời vẫn còn trong xanh, mây trắng lững lờ trôi, dòng sông quê uốn lượn mềm mại như một dải lụa lấp lánh dưới nắng vàng. Thuyền chài ngủ say bên bến cũ, mái chèo bỏ ngỏ, im lìm. Con đò ngang vẫn buộc hờ bên bờ lau lách, như đã quen với sự lặng lẽ của một miền quê không gấp gáp. Bầu trời tĩnh lặng đến mức người ta có thể nghe thấy cả tiếng thì thầm của sóng vỗ vào ghềnh đá, tiếng bầy chim sẻ ríu rít chuyền cành.

Thế rồi, gió nổi. Từ xa, từng cơn gió mạnh dần, thổi qua những tán cây, khiến cả hàng tre xào xạc, rạp mình theo chiều gió. Những đám mây xám bắt đầu tụ lại, mây thấp lối, chực chờ như bóng tối đang len lỏi vào từng kẽ trời. Trong khoảnh khắc ấy, dòng sông cũng dường như đổi màu – từ trong xanh thành u ám, sóng nước chao đảo, loang loáng ánh bạc như gương vỡ. Trên mặt sông, chiếc buồm câu nhỏ căng phồng theo chiều gió, gấp gáp đến mức tưởng chừng như sắp rách toạc, còn những cột buồm run rẩy, chới với như dáng người lạc lõng giữa mênh mông.

Trên đường làng ven sông, bụi cát bị cuốn theo những trận cuồng phong. Một cô gái vội vã bước qua triền cát, tay ghì chiếc nón mới, nhưng gió quá mạnh, khiến nón lật nghiêng nửa vành, để lộ mái tóc rối bời trong gió. Hình ảnh ấy hiện lên như một lát cắt chân thực của đời sống nông thôn: những con người nhỏ bé, lam lũ nhưng kiên cường trước thiên nhiên dữ dội.

Rồi mưa đến — bất ngờ, ồ ạt, như thể trời không thể chờ đợi thêm một giây nào nữa. Những hạt mưa lớn, tròn như hạt ngọc nhưng rơi xuống lại vỡ tung trắng xóa mặt sông. “Mưa gieo nặng hột xuống sông đầy” — Nguyễn Bính không dùng từ “rơi” hay “đổ” mà dùng chữ “gieo” — như thể những giọt mưa ấy được gieo trồng vào đất trời để sinh ra sự sống, dẫu có dữ dội đến nhường nào. Mưa trút xuống như trút giận, nước từ trời và nước dưới sông nhập vào nhau, hoà làm một bản giao hòa tuyệt mỹ.

Đò ngang không kịp rời bến đã phải tấp vội vào bờ. Mái chèo không chống nổi từng đợt sóng lớp lớp tràn sông. Những chiếc thuyền nhỏ nghiêng ngả, buồm rơi xuống, chỉ còn trơ lại những cột tre gầy guộc, như thân xác kiệt quệ sau một cuộc bão giông. Trong khung cảnh ấy, từng cánh chim bay lẻ loi, nhớn nhác trên nền trời xám xịt, trở thành điểm nhấn cho cảm giác hoảng loạn, mất phương hướng mà thiên nhiên đang thể hiện. Cảnh vật trở nên mờ ảo, chân trời loang loáng ánh chớp, xé đôi khoảng không gian, như khắc một đường ranh giới giữa thực và ảo, giữa bình yên và giông tố.

Thế nhưng, giống như quy luật bất biến của đất trời, mưa nào rồi cũng sẽ tạnh. Thiên nhiên không bao giờ giận dữ mãi. Mưa ngớt dần, bầu trời hé rạng ánh sáng phía tây, và những tia nắng mỏng như sợi chỉ bắt đầu luồn lách qua từng tán lá, lấp lánh trên mặt nước mênh mang. Mặt sông sau mưa lại trở về dáng vẻ vốn có: bình thản, dịu dàng nhưng sâu sắc hơn, giống như một người vừa trải qua bão giông thì ánh nhìn cũng lặng lẽ hơn, thấu hiểu hơn. Nước sông đục hơn vì phù sa trộn lẫn, nhưng đó lại là thứ phù sa quý giá, mang theo mầm sống bồi đắp cho những bãi bồi ven sông, nuôi lớn cả những cánh đồng mùa tới.

Nguyễn Bính viết “Mưa sông” không chỉ để tả cảnh mưa, mà còn để khắc họa cả một trạng thái nội tâm, một tinh thần quê hương trong từng chi tiết nhỏ. Mưa đến, mưa đi, như quy luật đời người. Cảnh mưa trên sông không chỉ đẹp vì màu sắc, âm thanh hay chuyển động, mà đẹp ở sự chuyển hóa cảm xúc, nơi sự dữ dội và bình yên cùng tồn tại, nơi con người nhỏ bé nhưng không hề bị nhấn chìm bởi thiên nhiên.

Tôi yêu những cơn mưa trên sông vì lẽ đó. Bởi sau cùng, khi ngắm nhìn một dòng sông sau mưa, ta không chỉ thấy nước chảy, mà còn thấy đời trôi – có khúc bình yên, có đoạn thác ghềnh. Nhưng dù thế nào, sông vẫn cứ trôi, người vẫn phải sống, và cuộc đời vẫn đẹp biết bao.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
ADS

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

logo footer
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
app store ch play
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved
gift-box
survey
survey
Đặt câu hỏi