14/06/2025
14/06/2025
15/06/2025
Hồ Chí Minh không chỉ là vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam, mà còn là một nhà thơ, nhà văn hóa lớn với tâm hồn sâu sắc và tinh tế. Trong những năm tháng bị giam cầm nơi đất khách, Bác vẫn sáng tác nên Nhật ký trong tù – tập thơ nổi tiếng thể hiện vẻ đẹp tâm hồn của một con người vượt lên hoàn cảnh, giàu lòng nhân ái và chan chứa tình yêu quê hương, đất nước. Một trong những bài thơ tiêu biểu của tập thơ đó là "Ngắm trăng" (Vọng nguyệt). Qua bài thơ, ta cảm nhận được vẻ đẹp của thiên nhiên dưới con mắt thi sĩ và tấm lòng yêu nước thầm kín nhưng kiên định của Bác Hồ.
Bài thơ "Ngắm trăng" được viết trong hoàn cảnh Bác bị giam cầm trong nhà lao Tưởng Giới Thạch ở Trung Quốc. Nơi ấy là chốn ngục tù tăm tối, thiếu thốn đủ điều. Thế nhưng, trong không gian ngột ngạt đó, tâm hồn Bác vẫn không ngừng hướng tới cái đẹp của thiên nhiên. Mở đầu bài thơ là hình ảnh gợi tả sự tù túng, nghèo nàn:
"Trong tù không rượu cũng không hoa,"
Câu thơ như một lời than nhẹ về hiện thực khắc nghiệt của chốn lao tù – nơi không có rượu để nâng chén, không có hoa để ngắm nhìn, thưởng thức. Đó là những yếu tố thường thấy trong thú tao nhã của người xưa khi ngắm trăng. Nhưng ngay sau đó, vẻ đẹp thiên nhiên đã khiến tâm hồn thi sĩ không thể làm ngơ:
"Cảnh đẹp đêm nay, khó hững hờ."
Ánh trăng ngoài song sắt gợi nên cảm xúc thẩm mỹ mạnh mẽ trong lòng Bác. Dù hoàn cảnh không cho phép, nhưng trước vẻ đẹp của thiên nhiên, thi nhân vẫn không thể "hững hờ", vẫn rung động sâu sắc. Đây chính là vẻ đẹp của một tâm hồn giàu cảm xúc, yêu cái đẹp đến tận cùng.
Hai câu thơ tiếp theo là hình ảnh tuyệt đẹp về mối giao hòa giữa con người và thiên nhiên:
"Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ,
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ."*
Đây là hai câu thơ đầy chất họa, chất nhạc, thể hiện mối tương giao giữa con người và vũ trụ. Ánh trăng không chỉ là đối tượng để thi nhân chiêm ngưỡng, mà dường như trăng cũng đang lặng lẽ dõi theo người. Hình ảnh "trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ" không chỉ nhân hóa ánh trăng mà còn cho thấy sự đồng điệu, tri âm giữa thiên nhiên và con người. Trong cảnh ngục tù u tối, chỉ có trăng là người bạn tâm tình, cùng chia sẻ nỗi lòng. Qua đó, ta thấy được vẻ đẹp của một tâm hồn luôn hướng về sự tự do, thanh cao và vượt lên trên thực tại khắc nghiệt.
Dù bài thơ không nhắc trực tiếp đến đất nước, đến lý tưởng cách mạng, nhưng ẩn sau từng câu chữ là một tấm lòng yêu nước thầm kín, kiên trung. Giữa chốn lao tù, thay vì than vãn hay tuyệt vọng, Bác vẫn giữ cho mình sự thanh thản, ung dung và rung động trước vẻ đẹp thiên nhiên. Chính điều đó thể hiện bản lĩnh vững vàng của người chiến sĩ cách mạng – luôn giữ vững niềm tin, không để hoàn cảnh khuất phục. Tình yêu thiên nhiên ở đây cũng chính là biểu hiện cho tình yêu cuộc sống, tình yêu tự do, và sâu xa hơn là lòng yêu nước – bởi vì Bác đang chiến đấu cho độc lập của dân tộc, và trân trọng từng vẻ đẹp của đời sống mà đất nước mang lại.
"Ngắm trăng" là một bài thơ ngắn gọn, nhưng mang sức gợi lớn lao. Qua bài thơ, ta thấy được một Hồ Chí Minh thi sĩ với tâm hồn trong sáng, lãng mạn và tinh tế; đồng thời cũng là một chiến sĩ cách mạng với ý chí sắt đá, tinh thần lạc quan và tình yêu nước sâu sắc. Bài thơ không chỉ thể hiện vẻ đẹp của thiên nhiên dưới ánh trăng, mà còn là biểu tượng cho tinh thần bất khuất, lòng nhân ái và tình yêu quê hương luôn rực cháy trong trái tim của Người.
Tóm lại, "Ngắm trăng" là một viên ngọc sáng trong kho tàng thơ ca Việt Nam. Bài thơ không chỉ làm say lòng người bởi vẻ đẹp thi vị của ánh trăng, mà còn bởi hình ảnh cao cả của một con người yêu nước, yêu đời, yêu cái đẹp – ngay cả trong nơi tù ngục tối tăm. Từ đó, ta càng thêm yêu quý và trân trọng tâm hồn lớn lao của Chủ tịch Hồ Chí Minh – vị lãnh tụ vĩ đại, nhà thơ tài hoa của dân tộc.
14/06/2025
𝓩𝓪𝓲𝓭𝓮𝓹𝔀𝓲𝓫𝓾23 Trong tập Nhật ký trong tù, bài thơ “Ngắm trăng” là một thi phẩm đặc sắc, thể hiện tâm hồn thi sĩ yêu thiên nhiên và tấm lòng yêu nước sâu nặng của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Bài thơ ra đời trong hoàn cảnh Bác bị giam cầm trong nhà lao Tưởng Giới Thạch, song giữa bốn bức tường ngục tù, ánh trăng vẫn len lỏi vào và chạm tới tâm hồn người tù cách mạng.
“Trong tù không rượu cũng không hoa
Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ.”
Hai câu đầu thể hiện hoàn cảnh thiếu thốn trong tù, không rượu, không hoa – những thứ vốn gắn với thú thưởng trăng của thi nhân xưa. Thế nhưng, trước vẻ đẹp của đêm trăng, Bác không thể "hững hờ", vẫn rung động trước thiên nhiên. Điều đó cho thấy một tâm hồn thi sĩ nhạy cảm, tinh tế và yêu thiên nhiên tha thiết.
“Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ.”
Hai câu sau là sự giao hòa giữa người và trăng – giữa thiên nhiên và tâm hồn người chiến sĩ. Dù bị giam cầm, nhưng tâm hồn Bác vẫn tự do, thanh cao. Ánh trăng trở thành người bạn tri kỷ, là niềm an ủi tinh thần. Qua đó, ta thấy được Bác không chỉ là nhà cách mạng kiên trung mà còn là một con người có tình yêu thiên nhiên và lòng yêu nước sâu lắng, thầm kín – bởi giữa hoàn cảnh khắc nghiệt, Bác vẫn giữ vững tinh thần lạc quan, vẫn ngắm trăng và làm thơ.
Kết luận:
Bài thơ “Ngắm trăng” không chỉ đẹp về mặt thi ca mà còn là minh chứng cho tinh thần bất khuất, tâm hồn thi sĩ và lòng yêu nước cao cả của Hồ Chí Minh. Thiên nhiên trong thơ Người không chỉ là vẻ đẹp để thưởng thức, mà còn là nguồn động lực để vượt lên hoàn cảnh, nuôi dưỡng chí lớn cứu nước, cứu dân.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
2 giờ trước
Top thành viên trả lời