Phân tích tâm trạng của nhân vật trữ tình con đối với mẹ mình trong bài thơ khoảnh lặng của bùi sim sim

ADS
Trả lời câu hỏi của Thanh Huyềnn
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
ADS
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

16/06/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Bùi Sim Sim là một nhà thơ nổi tiếng tại Việt Nam. Ông được biết đến với những tác phẩm thơ mang đậm chất trữ tình, lãng mạn và sâu sắc. Thơ của ông thường tập trung vào việc miêu tả vẻ đẹp của thiên nhiên, tình yêu, và cuộc sống hàng ngày. Một trong những tác phẩm tiêu biểu của ông là bài thơ "Khoảnh Khắc", nơi mà ông đã khéo léo diễn đạt những cung bậc cảm xúc tinh tế và chân thật.
Bài thơ "Khoảnh Khắc" của Bùi Sim Sim là một tác phẩm thơ đầy cảm xúc, nói về những khoảnh khắc đáng nhớ trong cuộc sống. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ tinh tế và hình ảnh sắc nét để tạo nên một bức tranh tâm trạng sâu sắc. Tâm trạng của nhân vật trữ tình trong bài thơ này là sự trải nghiệm và suy ngẫm về những khoảnh khắc đặc biệt trong cuộc sống.
Nhân vật trữ tình trong bài thơ "Khoảnh Khắc" của Bùi Sim Sim là một người đàn ông đang trải qua những biến đổi trong cuộc sống. Anh ta đã trải qua nhiều khoảnh khắc đáng nhớ, từ niềm vui, hạnh phúc đến nỗi buồn, cô đơn. Tâm trạng của anh ta được thể hiện qua những dòng thơ đầy cảm xúc và chân thật.
Đầu tiên, tâm trạng của nhân vật trữ tình được thể hiện qua việc anh ta nhớ lại những khoảnh khắc đáng nhớ trong quá khứ. Những ký ức về những ngày thơ ấu, những buổi chiều hoàng hôn hay những đêm trăng tròn được mô tả rất tinh tế và sâu sắc. Nhân vật trữ tình nhìn lại những khoảnh khắc đó với lòng biết ơn và sự trân trọng, bởi vì chúng đã làm nên cuộc sống của anh ta.
Thứ hai, tâm trạng của nhân vật trữ tình được thể hiện qua việc anh ta đối mặt với sự thay đổi và mất mát trong cuộc sống. Anh ta đã trải qua những khoảnh khắc đau buồn, như sự chia ly, sự mất mát hay sự thất bại. Tuy nhiên, thay vì chìm đắm trong nỗi buồn, nhân vật trữ tình đã học cách chấp nhận và vượt qua những khó khăn đó. Anh ta hiểu rằng những khoảnh khắc đau buồn cũng là một phần quan trọng của cuộc sống và giúp anh ta trưởng thành hơn.
Cuối cùng, tâm trạng của nhân vật trữ tình được thể hiện qua việc anh ta tìm kiếm ý nghĩa và mục đích trong cuộc sống. Anh ta không ngừng tìm kiếm những khoảnh khắc đáng nhớ mới, những trải nghiệm mới và những mối quan hệ mới. Nhân vật trữ tình luôn mở lòng đón nhận những thách thức và cơ hội trong cuộc sống, bởi vì anh ta biết rằng mỗi khoảnh khắc đều có ý nghĩa riêng của nó.
Tóm lại, tâm trạng của nhân vật trữ tình trong bài thơ "Khoảnh Khắc" của Bùi Sim Sim là sự trải nghiệm và suy ngẫm về những khoảnh khắc đáng nhớ trong cuộc sống. Anh ta đã trải qua những biến đổi, mất mát và tìm kiếm ý nghĩa trong cuộc sống, nhưng luôn giữ được lòng biết ơn và sự trân trọng đối với những khoảnh khắc đáng nhớ. Bài thơ này là một lời nhắc nhở cho chúng ta rằng, dù cuộc sống có thay đổi như thế nào, chúng ta vẫn nên trân trọng và tận hưởng những khoảnh khắc đáng nhớ trong cuộc sống.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Phương La

16/06/2025

Thanh Huyềnn

Tâm trạng của nhân vật trữ tình trong “Khoảnh lặng” hướng về mẹ toát lên sự hòa quyện giữa xúc cảm da diết, lòng biết ơn sâu sắc, nỗi xót thương và niềm tiếc nuối. Ngay từ những câu thơ mở đầu, cảm giác nghẹn ngào hiện rõ trong hình ảnh nước mắt lặng lẽ thấm sâu, như gửi gắm bao kỷ niệm và nỗi nhớ tích tụ từ lâu. Sự bùng vỡ của cảm xúc không chỉ là khoảnh khắc buồn chua xót mà còn là điểm khởi nguồn cho hành trình nội tâm, nơi người con lặng mình trong ký ức về mẹ.Hình ảnh dâng hương, lời cầu nguyện cho mẹ nơi xa càng nhấn mạnh khoảng cách vô hình giữa hiện tại và cõi vĩnh hằng.


Dẫu biết lời nói khó chạm đến miền xa xăm, nhưng tấm lòng thành kính vẫn đưa niềm mong mỏi lên cao. Khoảng lặng ấy vừa gợi cảm giác cô liêu, vừa chan chứa lòng hiếu thảo: nỗi nhớ không chỉ dừng ở hồi tưởng đơn thuần mà còn mang tính thiêng liêng, như một nghi thức nội tâm để giữ tình mẫu tử vẹn nguyên giữa thời gian trôi.


Khi nghĩ về cuộc đời mẹ với biết bao gian truân, hình ảnh tần tảo, chắt chiu hiện lên rõ nét. Người con nhận thức sâu sắc rằng mỗi bước trưởng thành đều có phần hy sinh thầm lặng của mẹ. Từ đó, nỗi xót thương càng đong đầy: tự hào về đức hy sinh nhưng đồng thời cũng day dứt vì những vất vả mẹ đã chịu. Suy tư ấy góp phần làm tâm trạng trở nên đậm đặc, không chỉ là nhớ nhung mà còn là trăn trở về ý nghĩa và giá trị của tình mẫu tử.


Cảm nhận về con đường mẹ từng gieo ước mơ cho con được miêu tả như một chuỗi hy vọng và lo âu song hành. Người con hiểu rằng đằng sau khát vọng luôn là những nỗi lo toan, trăn trở không nói thành lời. Điều này làm tâm trạng thêm sắc màu: vừa trân trọng công lao, vừa thấm thía gánh nặng mẹ đã gánh vác vì tương lai con. Sự tỉnh thức ấy khiến người con không chỉ dừng ở kỷ niệm mà còn tự vấn bản thân về trách nhiệm và cách gìn giữ di sản tình thương. Khung cảnh thiên nhiên gần gũi – trầu cau, bữa cơm đơn sơ, tiếng ru, tiếng mưa – liên tục dẫn dắt tâm hồn trở về những giây phút thân thương xưa. Mỗi hình ảnh nhỏ bé như khơi lên ký ức sinh động, đồng thời làm nỗi thương càng thêm sâu đậm khi nhận ra mẹ không còn ở bên. Khoảnh lặng giữa hiện tại và quá khứ trở thành không gian để người con lắng nghe tiếng vọng của mẹ: vừa man mác buồn, vừa tĩnh tại nhận ra giá trị thiêng liêng của tình yêu vô điều kiện.


Cuối cùng, tâm trạng ấy hướng đến sự chấp nhận và tĩnh lặng nội tâm. Người con dù đau đáu tiếc nuối vẫn cố níu giữ hình ảnh mẹ qua hồi ức, tìm thấy sự thanh thản trong việc trân trọng di sản tình thương. Khoảnh lặng không chỉ là nỗi buồn tê tái mà còn là phút giây linh thiêng để trưởng thành, để thấu hiểu sâu hơn ý nghĩa của tình mẫu tử: tình thương không bao giờ mất, dù hiện hữu dưới hình thức lặng im và ký ức.









Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
ADS
avatar
level icon
Chiiiii nee

16/06/2025

Thanh Huyềnn

Bài thơ là tiếng lòng của một người con khi đứng trước nỗi mất mát lớn lao nhất cuộc đời – mất mẹ. Không khoa trương, không gào khóc, từng câu chữ trong bài thơ như nhỏ xuống từng giọt nước mắt âm thầm, chất chứa một tâm trạng đầy xót xa, tiếc nuối, thương nhớ và yêu thương vô bờ. Nhân vật trữ tình hiện lên với một nội tâm sâu lắng, đau đớn đến nghẹn ngào, khi phải đối diện với sự ra đi vĩnh viễn của người mẹ – người đã gắn bó suốt cả tuổi thơ, tuổi trẻ, và cả một đời hy sinh thầm lặng.

Mở đầu bài thơ, người con không khóc òa lên mà lại "khóc nghẹn vào trong", dấu đi giọt nước mắt giữa trái tim tan vỡ:

"Con giờ khóc nghẹn vào trong
Bao nhiêu nước mắt lắng lòng... Mẹ ơi!"

Tiếng gọi “Mẹ ơi!” cuối câu như tiếng vọng thê thiết từ đáy sâu cõi lòng. Đó không chỉ là sự đau đớn thông thường, mà là nỗi đau mất đi nơi chốn an yên nhất, là khi người con bơ vơ giữa đời vì không còn mẹ để tựa vào. “Khóc nghẹn vào trong” là cách thể hiện nỗi đau đớn dằn xé nhưng kìm nén, như người từng trải, từng chịu nhiều tổn thương và bây giờ không thể khóc to nữa – chỉ biết im lặng mà nuốt lấy nước mắt.

Hướng về cõi thiêng, nơi người mẹ đã yên nghỉ, người con thắp lên một nén hương, dâng trọn niềm thành kính và lời cầu mong:

"Thiên thu cao mấy tầng trời
Nén hương khấn mẹ bấy lời cầu mong"

Từ “thiên thu” gợi một không gian linh thiêng, xa thẳm. Người mẹ bây giờ ở nơi “cao mấy tầng trời”, không còn thuộc về thế gian, nhưng với người con, mẹ vẫn gần như hơi thở – có thể cảm nhận nhưng không thể chạm vào. Câu thơ đầy tính tâm linh nhưng không mê tín, nó biểu hiện tấm lòng hiếu thảo và niềm tin rằng mẹ sẽ vẫn dõi theo, phù hộ cho con từ một thế giới khác.

Dòng hồi tưởng hiện về, làm sống dậy cả một thời gian khó, tảo tần của mẹ:

"Một đời cái Vạc, cái Nông
Chắt chiu lặn lội những trông được mùa"

Từ những công cụ lao động như “cái Vạc, cái Nông”, ta hình dung được hình ảnh một người mẹ quê lam lũ, lặn lội đồng sâu ruộng cạn để mong một vụ mùa bội thu. Câu thơ không chỉ là miêu tả, mà còn là tiếng thở dài, là sự cảm phục và thương xót khi nghĩ về những hy sinh âm thầm của mẹ – những tháng năm không có chỗ cho nghỉ ngơi hay thảnh thơi.

"Khoả tay gieo hạt ước mơ
Gặt về bao nỗi tơ vò rối ren"

Người mẹ không chỉ gieo hạt giống ngoài ruộng, mà còn gieo những ước mơ cho con bằng cả cuộc đời nhọc nhằn của mình. Thế nhưng, đáp lại những mong mỏi ấy, mẹ chỉ “gặt về tơ vò rối ren” – một hình ảnh đầy bi kịch, như thể cuộc đời mẹ là những chồng chất lo toan, hy sinh mà không nhận được trọn vẹn an lành.

Chuyển sang hiện tại, nhân vật trữ tình cảm nhận rõ hơn bao giờ hết sự vắng bóng của mẹ trong một thế giới đầy bon chen, toan tính:

"Chợ đời lắm nỗi bon chen
Tính toan đong đếm ưu phiền đầy vơi"

Không có mẹ, người con phải đối diện với “chợ đời” – biểu tượng cho xã hội thực dụng, nhiều giả dối và mỏi mệt. Nơi đó, mẹ từng là tấm chắn, là người luôn yêu thương vô điều kiện. Nay mẹ đã xa, thế giới bỗng trở nên rộng lớn và lạnh lẽo hơn.

"Giờ xa lăng lắc cõi người
Tiếng mưa vẳng tiếng ru hời Mẹ xưa"

Câu thơ gợi một không gian mênh mông, thời gian vô tận. Trong tiếng mưa rơi, người con vẫn nghe được “tiếng ru hời” năm nào của mẹ, tiếng ru ấy không chỉ là âm thanh, mà là kỷ niệm, là tình yêu, là bến đỗ an toàn nhất đời người. Nỗi nhớ cứ thế dâng đầy, hòa vào từng hạt mưa, len lỏi vào cả giấc mơ, tâm trí.

Ở những khổ cuối, hồi ức về mẹ càng rõ nét hơn, qua những chi tiết rất đời thường mà đầy cảm xúc:

"Khóm trầu xanh thuở đón đưa
Bát cơm dâng Mẹ thương trưa nhọc nhằn"
"Góc vườn cau rụng đầy sân
Bóng ai như bóng Mẹ lần về thăm…"

Từ “khóm trầu”, “bát cơm”, “góc vườn cau”… đều là những hình ảnh quê mộc mạc, gắn với hình bóng người mẹ. Dù mẹ không còn, nhưng những ký ức ấy vẫn sống mãi. Câu cuối "Bóng ai như bóng Mẹ lần về thăm…" như một ảo ảnh, một khao khát mơ hồ mà tha thiết được gặp mẹ thêm lần nữa. Tình cảm ấy không cần bi lụy, chỉ bằng một hình ảnh thấp thoáng cũng đủ làm người đọc chạnh lòng.

Kết luận:

Tâm trạng của nhân vật trữ tình trong bài thơ là sự kết tinh của nỗi đau mất mẹ, niềm thương nhớ khôn nguôi, lòng biết ơn vô bờ và sự cô đơn, trống trải trước cuộc đời. Đó là tiếng lòng đầy ám ảnh và chân thành của một người con hiếu thảo. Mẹ đã đi xa, nhưng hình bóng, giọng nói, sự tảo tần của mẹ vẫn sống mãi trong từng kỷ niệm, từng hơi thở của cuộc sống này.

Bài thơ là một bản nhạc buồn da diết của tình mẫu tử – thiêng liêng, bất diệt, và mãi mãi là điểm tựa tinh thần cho người con trong suốt cuộc đời.


Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

logo footer
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
app store ch play
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved
gift-box
survey
survey
Đặt câu hỏi