16/06/2025
16/06/2025
Thơ là rượu của thế gian - nghĩa là thơ không chỉ là những lời nói đơn giản mà là men say lòng người, mang đến những cảm xúc rất mãnh liệt, nuôi dưỡng tâm hồn con người. Thơ không chỉ ghi chép hiện thực mà còn nâng cao hiện thực. Câu nói này có vẻ rất đúng và sâu sắc qua hai bài thơ "Ngắm trăng" của Hồ Chí Minh và "Đồng chí" của Chính Hữu.
Không rượu không hoa trong tù
Liệu Doi Thu vĩ đại đã mất hy vọng?
Bức tranh đẹp đêm nay thật khó quên
Không rượu, không hoa – những thứ thường thấy trong thơ ca, nhưng ánh trăng vẫn là thứ rượu tinh khiết của thiên nhiên, khuấy động những cảm xúc thơ ca trong trái tim con người. Đây là “rượu” cho tinh thần, hoàn cảnh không thể ngăn cản sự giao tiếp với cái đẹp. Phong cảnh và tình yêu hòa quyện vào nhau, thứ rượu thơ ca được rót ra từ một tâm hồn vĩ đại yêu tự do, yêu thiên nhiên và có sức mạnh bước ra khỏi thực tế với những cảm xúc cao quý.
Người lính không chỉ có vẻ ngoài mạnh mẽ và dũng cảm, mà tâm hồn của anh cũng rất mạnh mẽ – rất “con người” và rất đẹp trong lời thơ trong bài thơ “Đồng chí” của Chính Hữu. Và những câu thơ là những giọt rượu mạnh được chưng cất từ thực tế chiến tranh khắc nghiệt:
“Súng từng khẩu, đầu từng đầu
Chung một tấm chăn, đêm lạnh, họ trở thành tri kỷ”
Tình yêu xã hội không ồn ào, mà thấm đẫm sự sẻ chia, sẻ chia khó khăn. Sự ấm áp của tình người là rượu làm ấm lòng người trong đêm giá lạnh. Thơ ở đây không chỉ diễn tả chân lý, mà còn nâng tầm hiện thực này lên những giá trị tinh thần sâu sắc. Đặc biệt, hình ảnh ở cuối bài thơ:
"Trăng treo trên nòng súng"
là một hình ảnh thơ độc đáo - vừa hiện thực vừa mơ mộng. Trăng là rượu lặng, biểu tượng của khát vọng hòa bình, vầng hào quang của cái đẹp hiện ra giữa chiến trường khốc liệt. Đây chính là rượu của thơ, rượu tinh thần giúp người lính thêm tự tin.
Từ cả hai bài thơ, ta có thể kết luận rõ ràng: thơ là rượu – không phải rượu làm say cơ thể, mà là rượu làm say lòng người. Dù trong tù hay trong chiến hào, dù dưới ánh trăng sáng hay sương lạnh, thơ vẫn hiện hữu, mang sức mạnh tinh thần và vẻ đẹp tinh tế vào cuộc sống. Thơ làm cho con người cao quý hơn, nhân văn hơn.
Thơ là rượu của thế gian – vì thơ được chưng cất từ những cảm xúc chân thành, từ những trải nghiệm sâu sắc trong cuộc sống, và khi lan tỏa, nó trở thành loại men mạnh nuôi dưỡng tâm hồn con người. Câu nói này không chỉ đúng với hai bài thơ trên mà còn đúng với giá trị trường tồn của thơ trong suốt hành trình văn chương.Từ cả hai bài thơ, ta có thể kết luận rõ ràng: thơ là rượu – không phải rượu làm say cơ thể, mà là rượu làm say lòng người. Dù trong tù hay trong chiến hào, dù dưới ánh trăng sáng hay sương lạnh, thơ vẫn hiện hữu, mang sức mạnh tinh thần và vẻ đẹp tinh tế vào cuộc sống. Thơ làm cho con người cao quý hơn, nhân văn hơn.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời