i:
câu 1. Bài thơ "Người Nhà Quê" được viết theo thể thơ tự do. Thể thơ này không tuân thủ quy tắc về số lượng từ và cách gieo vần cố định như các thể thơ khác. Thay vào đó, nó cho phép tác giả tự do sáng tạo và biểu đạt cảm xúc một cách linh hoạt. Điều này giúp tác giả dễ dàng truyền tải ý nghĩa sâu sắc và tinh tế hơn đến với độc giả.
câu 2. - Những từ ngữ, hình ảnh nói về thôn quê trong đoạn thơ thứ nhất: nồi khoai, bát chè vối, tiếng sáo, rạ rơm, bụi tro, cánh đồng, câu nhắn sớm gọi trưa, lời thưa tiếng chào.
câu 3. Trong đoạn thơ trên, tác giả đã sử dụng hai biện pháp tu từ chính là liệt kê và ẩn dụ.
* Liệt kê: Tác giả liệt kê hàng loạt hình ảnh quen thuộc gắn liền với cuộc sống nông thôn như "nồi khoai", "bát chè vối", "tiếng sáo", "triền đê", "chênh chao tiếng gà", "cục tác trưa hè nắng thơm nhòe cay khói bụi", "phố đông", "khói rạ rơm", "cánh đồng mờ xa". Việc liệt kê này giúp tạo nên bức tranh sinh động về cuộc sống làng quê, gợi lên cảm giác thân thương, gần gũi, ấm áp. Đồng thời, nó cũng thể hiện sự nhớ nhung da diết của người con xa quê đối với những gì bình dị, mộc mạc nhất.
* Ẩn dụ: Hình ảnh "gốc gác con nhà thôn quê" ẩn dụ cho bản chất, phẩm chất tốt đẹp của người dân quê hương. Nó khẳng định dù có đi đâu, làm gì thì người con quê hương vẫn giữ trọn vẹn nét hồn hậu, giản dị, chân thật của mình.
Tác dụng chung của việc sử dụng hai biện pháp tu từ này là:
* Tăng sức gợi hình, gợi cảm cho đoạn thơ, giúp người đọc dễ dàng hình dung và cảm nhận được vẻ đẹp bình dị, thanh bình của cuộc sống làng quê.
* Thể hiện tình cảm sâu nặng, nỗi nhớ da diết của người con xa quê đối với quê hương.
* Khẳng định giá trị tinh thần to lớn của cội nguồn, của gia đình, của những điều bình dị nhưng vô cùng quý giá.
câu 4. Cảm hứng chủ đạo của bài thơ "Người Nhà Quê" là tình yêu và sự gắn bó sâu sắc với quê hương, cuộc sống giản dị và mộc mạc của người dân nông thôn. Bài thơ thể hiện nỗi nhớ da diết về những kỷ niệm tuổi thơ, những hình ảnh quen thuộc của làng quê như nồi khoai mật, tiếng sáo trên triền đê, tiếng gà trưa, khói rơm, cánh đồng lúa,... Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, gợi tả để khắc họa vẻ đẹp bình dị, thanh bình của cuộc sống nơi thôn dã. Đồng thời, bài thơ cũng thể hiện niềm tự hào về bản sắc văn hóa truyền thống của người Việt Nam.
câu 5. Bài thơ "Người Nhà Quê" của Hạnh Ly đã gợi lên trong tôi nhiều suy nghĩ sâu sắc về cách ứng xử của bản thân đối với quê hương. Bài thơ thể hiện tình cảm gắn bó, trân trọng và tự hào của tác giả dành cho cuộc sống bình dị, mộc mạc nơi làng quê. Từ đó, tôi nhận thức rõ hơn về giá trị của quê hương, không chỉ là nơi chôn rau cắt rốn mà còn là nguồn cội tinh thần, là nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp đẽ nhất của tuổi thơ.
Quê hương là nơi nuôi dưỡng tâm hồn, hình thành nhân cách và phẩm chất của mỗi con người. Nó là nơi chứa đựng những giá trị truyền thống tốt đẹp, là nền tảng để chúng ta phát triển và trưởng thành. Vì vậy, việc gìn giữ và bảo tồn những nét đẹp văn hóa của quê hương là trách nhiệm của mỗi cá nhân. Chúng ta cần có ý thức tôn trọng, giữ gìn và phát huy những giá trị ấy, góp phần xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp, văn minh.
Tuy nhiên, cũng cần phải nhìn nhận rằng quê hương không chỉ là nơi yên bình, thanh bình mà còn ẩn chứa những khó khăn, thử thách. Cuộc sống ở nông thôn thường vất vả, gian nan hơn so với thành thị. Do đó, chúng ta cần có sự nỗ lực, cố gắng để vượt qua những khó khăn, vươn lên trong cuộc sống. Đồng thời, cần có tinh thần đoàn kết, giúp đỡ lẫn nhau để cùng phát triển.
Ngoài ra, bài thơ cũng nhắc nhở chúng ta về sự trân trọng những điều giản dị, bình thường trong cuộc sống. Những món ăn dân dã, những nếp nhà đơn sơ nhưng lại mang đậm dấu ấn của quê hương. Chúng ta cần biết quý trọng những giá trị ấy, bởi nó chính là sợi dây liên kết giữa con người với quê hương, đất nước.
Tóm lại, bài thơ "Người Nhà Quê" đã khơi dậy trong tôi niềm tự hào về quê hương, đất nước và ý thức trách nhiệm của bản thân trong việc gìn giữ và phát huy những giá trị truyền thống tốt đẹp của dân tộc. Tôi sẽ luôn ghi nhớ và thực hiện những điều này trong cuộc sống hàng ngày, góp phần xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp, văn minh.